Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

5 Truyện Ma Sưu Tầm – Điềm Báo Người Sắp Mất …..

5 Truyện Ma Sưu Tầm – Điềm Báo Người Sắp Mất …..

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:19 17/12/2015

Lượt xem: 134376

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/376 lượt.

Chuyện 1: (Những ai có em út, con cái còn nhỏ đừng nên cho đi tắm sông, nguy hiểm)

Cậu bạn học cùng đại học mình kể: Hồi cậu ý 15 tuổi ở quê rất hay ra sông gần nhà tắm. Cậu ý bơi khá giỏi và thường bơi qua sông rồi lại bơi lại.

Một lần sau khi đá bóng xong, cả hội cùng rủ nhau ra sông tắm, đang bơi giữa sông tự nhiên cậu ý thấy mình bị một ai đó túm vào vai và cứ thế ấn mạnh xuống, vẫn còn đập đc chân tay, cố ngoái lại xem là ai, thì cậu ý thấy 1 anh bộ đội cứ ra sức ghì lấy và dìm cậu ý. Lúc này trên bờ các bạn đang kêu hò, chạy đi tìm người cứu, vì thấy cậu ý cứ lúc chìm lúc nổi khua khoắng loạn xạ. Sau đó tự nhiên cậu cảm nhận như có ai đó nhấc bổng mình lên mặt nước và ko bị chú bộ đội kia dìm nên lại tự bơi đc vào bờ. Cậu ý bảo hình ảnh rất rõ, không thể nhầm đc. Sau này cậu ý đi cùng một người bạn vào chùa, ngồi ở sân có 1 sư cụ ở chùa ra nhìn 1 lúc rồi bảo: Cháu có người đi theo, cứu cháu 2 lần chết hụt rồi.

Chuyện 2: CÁC ĐIỀM BÁO NGƯỜI SẮP MẤT:

Trước tiên là bà ngoại mình mất năm tháng 5 năm 1980 thọ gần 86 tuổi. Bà mình to khỏe, hồng hào và đặc biệt mắt tinh, xâu kim không cần kính. Từ đầu năm, trưa mồng một Tết mình cùng ba mẹ lên chúc Têt bà thì thấy mợ út gọi và nhờ vứt hộ 1 con mèo nhà ai đó chết treo cổ trên cái dây phơi nhà bà ngoại. Sau khi nhà mình vào thì thấy bà mình không được vui lắm và bà kể sáng sớm nay mùng một tự dưng ông già cùng phố sang xông đất rồi lại bảo tôi biếu bà cỗ tổ tôm để bà lót quan tài. Người già vốn sợ chết và kiêng cữ ngày 1 Têt thế mà lại gặp ông lẩm cẩm thế không buồn sao được.

Đang ăn trưa quây quần nghe đòang 1 tiếng, thì ra 1 bên câu đối cổ treo 2 bên bàn thờ mấy chục năm tự dưng bị mọt rơi xuống. Rồi từ ra giêng bà mình có vẻ khỏe hơn hẳn, cứ đòi đi về quê thăm viếng hết mọi người rồi ra mộ tổ tiên cứ khấn vái là: “nếu năm nay đến lượt con đi thì cho con chết ngày chết giờ, đừng bắt chết năm chết tháng mà khổ con cháu phải hầu …” đến tháng 5 khi bà vừa tắm xong lúc chiều thì đứt mạch máu não và ngã xuống hôn mê, cấp cứu trong viện đến 4 giờ sáng là bà mình đi thanh thản như bà tiên đang ngủ.

Năm 2004 thì mẹ của mình cũng đột quỵ, sáng đi chợ, chiều đã mất. Cả năm 2003 mình đi xem bói thì nhiều người nói là cuối năm có tang người thân, mình cứ lo cho ba mình vì ba mình hay đi xe máy ngòai đường mình lo sợ tai nạn giao thông, chứ mẹ chỉ quanh quẩn ở nhà và đang khỏe mạnh mà. Đến tháng 10 thì tự dưng mấy cây mai trên ban công chưa hề tuốt lá mà đã nở rực rỡ. Mình nhớ ngày xưa đọc Hồng Lâu Mộng có chương nói hoa nở trái mùa sau đó Nguyên Phi họ Giả chết nên mình cũng lăn tăn. Năm 2003 tự dưng mẹ mình lại đồng ý đi Trung Quốc và Thái Lan chơi, trong khi những năm còn trẻ mẹ mình luôn từ chối đi nước ngoài vì say máy bay, tàu xe. Đến Tết thì cả gia đình vẫn bình yên, mình thở phào nhẹ nhõm thầm chửi mấy lão thầy bói nói nhăng làm mình bất an nửa năm trời. Thế là mình đi chơi vung lên các nơi từ sau Tết, như được giải tỏa tâm lý nặng nề,chả quan tâm nhiều đến mẹ trong mấy ngày sau Têt nữa. Nhưng đến ngày 11 tháng giêng thì mẹ mình mất y như bà ngoại. Khỏi nói mình đớn đau, uất ức thế nào. Rồi khi xem ngày chôn, các thầy chùa đều nói là ngày 14 tháng giêng mới lập xuân, theo thuyết xưa thì mẹ mình vẫn mất vào cuối năm cũ.

Sau này mình nhớ lại hết những trường hợp họ hàng hay quen biết thì rút ra 1 điều là những người già vốn ngại đi xa mà tự nhiên hứng đi chơi thăm thú hay du lịch thì hầu như là điềm báo sẽ ra đi trong vòng 6 tháng tới.

Chuyện 3: Mình xin kể lại chuyện thật có liên quan tới việc động vào đất chùa.

Mới đây thôi, đầu tháng 9, người quen của mình đưa thầy phong thủy về để xem mộ cho gia đình. Đi qua một chỗ, bỗng thầy phong thủy ngoảnh hẳn đầu ra và bảo: Sao chỗ này nhiều Long thần, hộ pháp thế nhỉ. Thầy dùng từ gì đó, người quen của mình nhắc lại là “Long thần, hộ pháp” đại loại thế.

Khu nhà đó là nhà dân, cũng nghèo và vắng vẻ. Thầy có vẻ ngạc nhiên vì sao chỗ đó trông bình thường mà các ngài lại ngự nhiều thế.

Chuyện chỉ vậy thì không sao.

Nhưng tuần trước, bác ấy về quê, có đi hỏi kỹ lại khu nhà đấy thì hóa ra, khu nhà đấy trước đây lâu lắm rồi là một cái chùa cổ, khoảng hơn 100 năm gì đó, xây bao giờ không ai nhớ rõ. Đại loại là mấy cụ già bảo là từ hồi nhỏ đã thấy có chùa ở đó rồi.

Sau đó, khoảng năm 40-50 thì chùa bị phá, người dân xung quanh còn lấy gỗ của chùa về nhà. Và sau đó, có người đến ở tại khu vực đó. Và chắc chắn là cái nhà đó họ không thờ cúng Phật đâu.

Chuyện chùa cổ này không ai nhớ đến. Chỉ đến hôm vừa rồi, thầy phong thủy đi qua thì mọi người mới nói lại chuyện này.

Và mọi người ngạc nhiên quá vì sau bao nhiêu năm chùa bị phá và không ai thờ cúng vậy mà thầy phong thủy vẫn nhìn thấy rất đông các ngài ở đó, vào ban ngày.

Ngẫm lại thì gia đình đó và các nhà xung quanh vận hạn kém lắm. Có nhà đã bỏ đi khỏi đó rồi.

Tuần trước, đọc bài báo về vùng quê n