Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

7 ngày đếm ngược

7 ngày đếm ngược

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:17 17/12/2015

Lượt xem: 1341500

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1500 lượt.

hét lúc nãy của cậu đã thu hút lũ xác chết.Bây giờ là 23 giờ 55 phút
-Em không giết anh!!Em..sẽ chết …cùng anh!!
Toàn thở dài,nói:
-Nghe em nói thế là anh hạn phúc rồi!!
Cậu dùng nốt sức lực của mình rồi lao thẳng xuống dòng sông đen ngòm đằng sau nhà.Chỉ một tiếng động vang lên rồi Toàn chìm trong dòng sông đem thẫm…
Thu hét lên một tiếng rồi ngất đi…..
Lũ xác chết tiến đến nơi cô bé,nhe những hàm răng nhọn như răng cá mập đầy máu ra….
Kinh!!Coong!!
Kim đồng hồ vừa điểm .Lũ xác chết đột nhiên giật tung lên,cơ thể chúng co ra lại dãn vào liên tục.Bùm!!Thân xác chúng nổ tung thành những mảnh nhỏ.Ở Hà Nội xuất hiện một cơn mưa máu và nội tạng(trong vài phút)Lúc này là 0 giờ 1 phút,ngày thứ tám….
5 giờ 30 phút sáng,những tia nắng rạng đông bắt đầu chiếu xuống,xuyên qua những đám mây,toả sáng đường phố Hà NỘi.Soi rõ khung cảnh chết chóc kinh hoàng suốt một tuần qua….
Ở một căn nhà gần sông,cứu hộ đã cứu được một cô bé ngất xỉu.Xung quanh cô là một bãi chiến trường đầy máu..



Chap 23:Mọi người vẫn sống

5 năm sau….
Một căn nhà thờ(từ đường)cũ ở Đông Anh.Một cô gái mặc áo khoác đen,đeo một chiếc ba lô bước vào.
-Cháu đấy à??Một ông cụ đang quét sân,ngẩng đầu lên
-Con chào ông!!Con muốn vào nhà thờ tổ một chút!!
-Ừ!!Ông cụ lại cúi đầu chăm chú vào công việc của mình
Gian thờ chính vẫn thơm nức mùi nhan.Cô gái bước vào,để chiếc ba lô xuống đất,nói:
-Chào mọi người!!Con đã về đây
Hoàng Thu,năm năm sau đã trở thành một sinh viên khoa khảo cổ.Cô quyét tâm đi tìm nguyên nhân của bảy ngày khủng khiếp trong quá khứ.Trong năm năm,cô không ngừng làm việc,tìm hiểu các tư liệu của ngành khảo cổ.Và cho đến gần đây cô đã tìm thấy.Đó là lời nguyền của một tên tử tù căm hận thế gian bị ông tổ cô,quan phủ Hoàng Thiên Đạo,xử tử hình vào 1000 năm trước,sau bảy ngày cách ly hắn với thế giới con người
-Suốt năm năm qua,con rất nhớ mọi người.Con đã tìm ra nguyên nhân cái chết của mọi người.Mọi người có vui không??COn nhớ cha mẹ lắm!!
Tới đây,một giọt nước mắt mới hơi lăn trên má cô.Suốt năm năm nay,cô không hề khóc một lần.Lạnh nhạt,chúi mũi vào khả cổ.Đó là nhận xét của số bạn bè ít ỏi của cô
-ANh Minh,đây là đĩa Star War 2 mà em đã mua.Hồi còn sống anh luôn mơ ước chơi thử trò này đúng không??
Nói rồi cô đặt cái đĩa vào dưới bài vị đề”Hoàng Minh,sinh năm 1990,mất năm 2008….”
-Con là sinh viên giỏi nhất khoá,mọi người có tin không??Buồn cười quá phải không??Bạn bè con lúc nào cũng nói đùa”Mày đi tìm một người yêu đi,không sẽ trở thành bà cụ non đấy!!”nhưng họ đâu biết rằng con đã yêu một người từ năm năm trước,anh ấy đã hi sinh tính mạng để con sống đến ngày nay!!Cả bạn bè con nữa,họ đều chết hết rồi!!
Nói đến đây,cô chợt khóc.Tiếng khóc kìm nén suốt năm năm bung ra,nghe thật thảm thiết và não lòng.Trời chợt nổi cơn mưa.Thu cứ gục đầu mà khóc,rồi cô thiếp đi lúc nào không biết.Trong cơn mê,cô gọi tên mọi người,đôi lúc thốt ra những lời mê sảng”Lạnh quá”,…..
Một thời gian lâu lắm,cô mới tỉnh dậy.Một chiếc áo khoác đen trắng choàng lên người cô.Áo khoác này của ai??Không phải của ông cô,mà cũng chẳng phải của ai trong nhà!!Nhưng nó toát lên một cái gì đó rất thân quen,một cái gì mà từ lâu rồi cô vẫn chưa quên nhưng nhất thời không nhớ rõ..
-Ai đấy??Thu chạy ra ngoài
Bầu trời đã tạnh mưa,những giọt nước tí tách chảy trên kẽ lá.Một mùi thơm thoáng qua đâu đây.Mùi thơm này rất quen thộc.Cô lần theo mùi hương.Một bông dạ lan hương..Sao thế được??Nhà nội cô đâu có trồng dạ lan hương.Khi cầm bông hoa lên cô lại thấy một bông hoa khác.Chợt,văng vẳng đâu những tiếng nói:
-Mạnh dạn lên,con gái!!
-Làm theo những gì con cho là đúng!!
-Cô nương,tại hạ thấy cô nương không được khoẻ trong người…
Thu quay đầu lại:
-Cha,mẹ,anh Minh!!
Không có ai cả,mà họ đều đã chết cả tồi,vậy đó là ảo giác
Cô bước đến bông hoa thứ hai,cầm nó lên,chợt nghe tiếng một giọng nói:
-Chào bạn,tớ tên là Lý,rất vui được ngồi cạnh bạn.Mình làm bạn nhé!!
Lại một bông dạ lan hương nữa đằng xa,cô đi theo những bông dạ lan và những tiếng nói văng vẳng mà thân quen
-Cháu ở lại đây đi!!nguy hiểm lắm!!Lần này là giọng của bác Huân
……..
-Chào các vị!!Tôi là Nguyên,bảo vệ
……..
-Có chuyện gì thế em gái??
……..
-Mọi người,bên kia có một đồng đội(giọng của Hưng)
……..
-Tôi là Tuấn,rất vui được gặp mọi người!!!
……..
-Lần bọn tôi lái xe đến đây cũng cho mười mấy con đi gặp diêm vương rồi.Bây giờ anh mới cán được hai con thì chưa thấm tháp gì đâu!!
……..
-Chạy đi,hãy sống theo phần tôi!!
……..
……..
……..
Đó là bông dạ lan cuối cùng.Một chàng trai quay lại,cười:
-Chào em!!Đã lâu quá chúng ta khôgn gặp nhau rồi nhỉ???