
Truyện Thật 100% Của Những Tài Xế Xe Tải Đường Dài
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:17 17/12/2015
Lượt xem: 134393
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/393 lượt.
ười nhiều lông, 1 sợi lông quản 3 con quỷ mà nên mẹ lúc nào cũng ôm ấp mình cho đến 1 ngày mẹ đã được gặp vong thứ 3, đúng hơn là con quỷ thứ 3 chứ vì nó không còn là vong nữa rồi….
Đó là năm 1996, năm đó có cơn bão số 12 đổ bộ vào miền Bắc được cảnh cáo là khá to, nhà mình nhà ngói sợ bay mất nên mẹ đưa mình và em trai ( lúc này mình đã có em vì mẹ mình sinh 2 năm 2 đứa ) sang nhà bác N hàng xóm đối diện nhà mình trú bão, nhà bác là nhà mái bằng nên không lo đổ sập giống như nhà mình. Lúc sang bên ấy vì đi vội quá nên mẹ mình không khóa cửa, mẹ để 2 chị em mình cho bác N trông rồi tranh thủ chạy về nhà khóa cửa. Lúc mẹ bước chân đến sân thì một tiếng sét đánh dọc trời, nghe chói tai vô cùng, cánh cửa bị gió lùa đập mạnh, đồ đạc trong nhà cái thì rơi xuống đất, cái thì bay từ chỗ này sang chỗ khác. Mẹ định vào nhà soi đèn đóng cưa sổ cho chắc rồi mới khóa cửa chính, lúc vừa vào nhà bỗng mẹ mình thấy nhà ấm áp 1 cách kỳ lạ, gió cũng không dữ dội như lúc ở ngoài nhìn vào. Mẹ đang tiến về phía cửa sổ thì thấy có cái gì đó vụt qua, rồi dừng lại ở giường, cái giường mà ba mẹ con vẫn hay nằm. Theo quán tính mẹ ngó sang giường thì thấy được cảnh tượng hết sức kinh khủng…. Một người đàn ông to, mặc bộ quần áo kiểu lính đanh trận ngày xưa đang ngồi lù lù trên giường, nhưng mà không có đầu, cái đầu ấy đang được nó tung lên tung xuống như bọn trẻ con chơi chuyền, chơi chắt vậy. Cái đầu có mái tóc xoăn xoăn ở mái, mẹ mình đứng trôn chân sợ đến mức không di chuyển được. Chiếc đầu thì cứ bị nó tung liên tục, rồi nó ném thẳng cái đầu về phía mẹ mình làm mẹ sợ quá ngất lịm đi…Mãi đến khi có tiếng sét nữa vang lên mẹ mới tỉnh nhưng đang nằm bên nhà bác N rồi… Vì lúc bố mình về thấy mẹ nằm đấy nên bế mẹ sang nhà bác N, lúc tỉnh dậy mẹ kể cho tất cả mọi người nghe mà ai cũng khiếp cái vong không đầu ấy. Nó là cái vong thứ 3. Đến tận bây giờ nó mới xuất hiện, và sau cái đêm bão gió ấy thì gia đình em không còn được bình yên nữa, ông nội em cũng bị nó phá nên mới tìm thầy về trấn yểm
Mẹ em từ ngày gặp cái vong không đầu thì sợ hãi tột độ, chuyển giường sang vị trí khác, bóc tỏi vứt quanh giường, còn sát cả vào người bọn em. Bố em thì chưa gặp nó bao giờ nên vẫn nhởn nhơ lắm, nhưng cũng tin là nó có thật vì bà em cũng gặp mà, nhưng bà em chưa gặp vong không đầu thôi. Chẳng hiểu sao từ cái đêm hôm đó mà cái vong không đầu nó để cho lần lượt mọi người trong gia đình em thấy nó, lạ một cái là chỉ ngày rằm hàng tháng nó mới xuất hiện. Cái hôm bão mà mẹ em gặp nó thì cũng đúng vào rằm tháng 7 luôn, sau đó vào rằm tháng 8 là đến lượt bà nội em….
Sau bà nội em là đến lượt bố em được dịp diện kiến với nó. Lúc bố em kể lại cho mọi người nghe còn nổi hết cả da gà lên, em sờ vào tay bố em thấy sần sùi như da cóc
Hôm đó trong xóm có cô sắp đẻ, chồng cô ấy ra nhà gọi bố em, nhờ đưa đi trạm xá. Ngày ấy bố em có cái xe máy để chạy là oai lắm , xe Simson màu xanh lá cây ý. Lúc đấy tầm 10h đêm, chú C ( chồng cái cô sắp đẻ ) và bố em vất vả lắm mới cho cô ấy ngồi yên ổn trên xe được, vì đau quá nên cô ấy cứ oằn người suýt thì đổ cả xe. Ra đến trạm xá thì tầm hơn 1 tiếng sau cô ý đẻ, bố em ngồi chơi với chú C một lúc rồi về. Trước lúc bố em về chú C gọi bố em lại bảo : ” Anh H này, hình như nhà anh có vong dữ lắm đấy, lúc em ra gọi anh thấy nó đang đứng ở cửa, mắt dòm vào trong em hãi quá nhưng nghĩ thương vợ nên vẫn nhắm mắt nhắm mũi chạy vào gọi anh. Lát nữa anh về cẩn thận đấy ! ”
Bố em nghe xong có vẻ không tin lắm, hất hàm hỏi : ” Mày nhìn thấy ma đc à ? ”
Chú C đáp :” Ơ anh hỏi rợ, thầy em mở điện, từ bé em đã tiếp xúc nhiều với mấy thứ ấy rồi. Tí về anh vừa đi vừa niệm phật nhá ”
Xong xuôi chú C gửi tiền bố em rồi bố em ung dung nổ máy về nhà. Bình thường bố em không gặp ma quỷ bao giờ, nhưng nhớ lời chú C nói nên vừa vào đến sân bố em cũng niệm phật cho chắc. Lúc vừa bắt đầu niệm ” A di đà phật” thì xe đột ngột tắt máy. Bố em bình thường cứ lao vào tận hè mới dừng , thế mà hôm nay vừa chớm vào sân đã bị khựng lại, bố em lo xe bị làm sao nên quên cả niệm phật, cúi xuống xem xét rồi đẩy xe vào nhà. Nhưng mà xe nặng lắm, đẩy mãi không được, bố em nghĩ có cái gì ngáng dưới bánh nên lấy chân lùa lùa , vừa lùa vừa cúi xuống xem nhưng ko thấy. Lúc bố em ngẩng lên thì bất chợt thấy cái vong không đầu đang ngồi chễm chệ trên yên xe, tay nó cầm cái đầu rung rung, rồi nó cười man rợ. Bố em bảo ko hiểu lúc đó bị làm sao mà không cảm thấy sợ, bố lấy tay gạt nó xuống khỏi xe, không nó không rằng dắt xe đi . Vừa dắt được 2 bước chân thì nó đứng ngay ở cửa, cứ thế nhìn chằm chằm vào bố em, rồi nó lao đến trước mặt bố nhanh như cắt khiến bố em sợ quá lùi lại đổ cả xe. Lúc bố em ngã xuống tay chạm vào vũng nước, quái lạ là sao trời không mưa lại có vũng nước. Bố em vã hết cả mồ hôi, đưa tay lên quệt thì ngửi thấy mùi tanh như mùi máu. Chưa hết bàng hoàng, lúc bố đứng dậy thấy ngay chỗ gốc cây bòng trước nhà em là một cảnh tượng hết sức dã m