
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:19 17/12/2015
Lượt xem: 134589
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/589 lượt.
tôi biết tôi đang hoảng loạn nên đã trả lời thay tôi
” chị bình tĩnh đi , tối qua cháu so thật sự không đến nhà chúng tôi , con chúng tôi không biết gì cả chị đừng có qoát tháo nó như vậy chứ ”
đúng rồi đánh chó phải nhìn mặt chủ nhà mà , lúc này tôi không biết bà ta lo quá nên hóa khùng hóa điên hay vì bực mình vì con trai mình đi suốt 2 đêm liền mà không về nhà , mẹ tôi nói tiếp
” chị cứ về trước đi tôi cũng đã báo công an khu vực gần nhà để tìm cháu so rồi có tin tức tôi sẽ gọi cho chị ngay ”
mọi chuyện tạm thời như đã êm đẹp được phần nào chỉ cầu mong cho 1 2 ngày sau thằng so về thì mọi chuyện coi như kết thúc từ đây !! nhưng nôn nóng muốn sớm tìm thằng so trở về tôi lại lén lút ra khỏi nhà và tìm tới ngôi miếu , lần này không còn là 4 người như lúc trước mà chỉ còn lại 1 mình tôi , tôi không muốn ai liên lụy nữa nên đành liều cái mạng này . 12h đêm tôi bước đến cái miếu nhìn lên góc sung như ngày trước sao hôm nay không gian yên tĩnh hơn mọi khi … bước vào trong ngôi nhà lúc trước của anh phong bị ng` ta phá vỡ tôi phát hiện ra những thứ mà tôi không nên thấy , cảnh tượng kinh hoàng khi trên cây rớt xuống những trái sung nhưng không phải bình thường mà là mắt người , thân cây thì chảy toàn máu xuống hoảng loạn chân tay chỉ biết bủn run mà lùi đi ra nhưng không được , tôi ước gì có thể quên đi chính mình …. nổi sợ hãi lên đến đỉnh điểm chỉ biết bò lết ra nhưng càng bò thì tôi lại càng đau ở chân như đang có ăn cắn vào chân mình vậy … lúc này thằng long bỗng xuất hiện , trời ơi cảm ơn chúa ít ra thì nó vẫn còn có tình có nghĩa nó hõi
” mày làm gì ở đây tao chạy kiếm mày nãy giờ ”
tôi run sợ mà nói
” mày …. mày …. sao không về .. lại đây … làm … gì ”
nó đáp mà giọng bình thản lắm
” tất nhiên tìm thằng so rồi ”
tôi bỏ qua những chuyện mà nó đâm sau lưng tôi lúc sáng vì trong tình trạng này tôi cần nó hơn là bà năm hàng xóm nhiều , không ngờ chỉ sau 1 lần thấy ma mà nó lại gan dạ như vậy
” mày ở dưới canh chừng tao lên trên cây coi ” thằng long nói
tâm thần hoảng loạn chỉ biết gật đầu nghe theo nó nói mọi việc đứng phía dưới canh mà nhìn xung qoanh 1 màu đen tối chỉ có cái đèn nhỏ trong cái miếu nhỏ kế góc cây sung là được chiếu sáng , 1 màu đen tối tĩnh mịch tôi vội trấn an mình ” bình tĩnh , bình tĩnh nhà bà năm gần đây nếu có gì thì chạy qua đó ” thì bỗng thằng long la lên
” tao thấy rồi thằng so nó nằm ở đây nà mày ơi ”
mừng rỡ như vừa tìm thấy vàng tôi như quên đi hết nỗi sợ hãi
“đâu nó đâu đem nó xuống đây”
tìm được thằng so tôi cõng nó chạy thục mạng về nhà kéo cửa lại thì mới biết nãy giờ chạy chỉ có mình tôi , thằng long cũng chưa bao giờ đến đó , và thằng so cũng chẵng hề nằm trên cây , những gì nãy giờ mà tôi đang cõng chạy thục mạng chỉ là tấm hình chỉ anh phong mà thôi ……
còn tiếp ….
Phần 7
Hoảng hồn vì tất cã nãy giờ chỉ là ảo tưởng tôi như vừa tĩnh dậy sau một cơn ác mộng dài mà không có hồi kết thúc , mồ hôi tôi đổ ra như tắm không dám nhìn vào bức anh mà tôi cõng trên lưng nãy giờ chỉ muốn thét lên 1 tiếng cho thật to nhưng không dám , sợ rằng sẽ bị như thằng so bắt đi mất tích . Mọi trách nhiệm bây giờ có lẽ như điều dồn về phía tôi áp lực quá lớn , lại rất căng thẳng tôi chỉ là 1 đứa con nít 15 tuổi vừa được xem là thanh thiếu niên nhưng phải chịu những áp lực như thế này thì …. ( chắc bạn đọc cũng biết ) . Tối ngất đi ngay sau đó có lẽ vì quá sợ hãi cũng có lẽ vì chạy mệt . Trong giấc mơ tôi thấy người phụ nữ và người đàn ông ngồi ở góc sung ( chú cuội hằng nga cũng đến thế là cùng ) ánh mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào tôi và nói 1 trong 4 đứa phải có người chết hoặc người mất tích thì mọi việc mới được kết thúc . Tĩnh dậy đã thấy ba mẹ đang ngồi cạnh tôi , nhưng mà trong đầu vẫn còn câu nói lúc nãy tôi biết người lớn chẳng giúp được gì nên chỉ biết im lặng rồi cười cho qua chuyện , tôi vốn là con trai út trong nhà nên được ba mẹ lo lắng và quan tâm nhất , lần đó cũng là lần đầu tôi thấy mẹ tôi rơi lệ vì đứa con hư đốn đã gây ra không ít phiền phức mà cái giá của nó phải trả là 1 mạng người . tôi bật dậy nói
” sao mẹ lại khóc , con làm gì sai sao ”
mẹ tôi rưng rưng nước mắt nói
” dạo này thấy con lạ lắm cứ đi sớm về khuya mà mỗi lần về là như người mất hồn có chuyện gì con nói cho ba mẹ nghe đi ”
lòng nhoi nhói nhưng không muốn ba mẹ vì mình mà gặp chuyện không may nên tôi đã vờ đi
” con đi kiếm thằng so đó mà không có gì đâu ”
mẹ tôi cười rồi nói
” chuyện đó của công an , con đừng có xen vào cứ yên tâm ngủ đi ngày mai mọi chuyện sẽ đâu vào đó hết”
nói xong mẹ tôi hôn nhẹ vào trán tôi rồi dỗ tôi như 1 đứa con nít lên ba vậy , thấy vậy cũng nhẹ cả người bớt đi phần lo sợ nào đó , tối đêm đó cũng là đêm đầu tiên tôi yên giấc sau những chu