
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 134889
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/889 lượt.
mụ xong thì ng nhà của mụ ra thấy mụ ói mữa dữ quá nên sợ là chấn thương não đòi nhà mình chở vào BV phú yên để chụp CT,ok mình ko có lỗi nhưng tai nạn thì ko ai biết truoc dc nên đèo mụ vào bvpy
Vào cổng nào thì mình ko biết chỉ biết cái cổng đối diện cái chợ,trong lúc chờ khám thì 2vc mình mới lang thang xuống khu vực có cái cầu thang chổ gần cái thang máy,lúc này là 6h30 phut tối,tư nhiên nghe “bing” 1 nhát,cửa thang máy mở nhưng ko có ai?hơi lạnh rồi,bấc giác vợ mình nhìn ra cái hồ nước gần đó thì thấy 1 cái bóng đen nó đang bò quanh cái hồ,bò qua lại khoảng 2 vòng nó chồm lên thành hồ rồi là là trên mặt hồ.con v mình nó bấn quá thì cấu mạnh vào hông mình rồi kéo mình ra xe kể lại sự việc.
8h bác sĩ báo kết quả là mụ kia ko bị chấn thương đầu,và bi tổn thương phần mềm(hên quá).GD mình vào chỗ mụ để trả tiền viện phí rồi hỏi thăm mụ xong là dông,nhưng nghe mụ kể mà còn thốn hơn cái bóng kia,số là mụ vừa đi ăn đám tang của bà cô mụ ở cái làng gì đó bên phía bên kia cầu,ăn xong thì phải qua cầu HV mới về tới nhà bên tuy hòa,mụ kể là vẫn thấy xe mình đậu chỗ dg tránh nhưng chạy gần đến xe mình thì có cái áo trắng nó bay tạt vào mặt làm mụ ko thấy đường nên mới đụng xe,mà lúc đó đường chả có ai hết,rộng thênh.đến lúc này mình chỉ biết lẳng lặng cáo từ và lùa cả nhà lên xe chạy 1 mạch về nhà,hoàn hồn.vừa gặp ấy lại vừa tốn tiền.họa vô đơn chí
+ TRUYỆN CỦA BÁC BLUEMOOD :
Không biết các thím sao chứ đợt về An Khê, vùng Song An.
Ở đây có cái miếu cây Cầy (một loại cây cổ thụ) thiêng ghê gớm lắm, ngày trước cách mạng về có cho động thổ phá miếu để chống mê tín nhưng mà không ai dám làm, có người dám đụng vào thì dở dở điên điên. Nơi đây người ta kể thỉnh thoảng có rắn ông rắn bà ra chơi nữa cơ!
Về phần em thì không biết sao từ nhỏ đi bói không được, cứ vào gặp mấy thầy là bị đuổi với chung 1 lý do là “tui không xem cho cậu được”, đi đêm đi chơi thoải mái. đợt học quân sự ở Thủ Đức rảnh khuya đi cầu cơ với mấy đứa học chung, cầu hoài không lên, một hồi lên nguyên 2 ông quản giáo rượt chạy té khói, núp lum muỗi cán không dám đập! Vậy nên về cơ bản em cũng chẳng tin mà cỏ gì nhiều. Thế mà cũng phát hoảng với cái miếu cây Cầy đó!
Chuyện là khuya em đi xe về sau một chầu kha khá trên thị trấn, đường qua cây cầy thì tối thui, chỉ có ánh trăng với ánh đèn mấy cài nhà, hơi rượu thì nồng nồng nữa nên thấy đường mờ mờ không hà! gần tới cái miếu, em thấy một cảnh hãi hùng – một “thứ gì đó” màu trắng nằm chình ình bên đường, cách em khoảng 500m, ngang khoảng hơn 1m kéo dài có bèo lắm cũng cả cây số từ cuối dốc lên đỉnh dốc. Em thắng gấp nhìn trân trối cái vật nằm dài thượt đó để chắc ăn mình không nhìn nhầm (ác cái không phải nhìn nhầm mấy thím ợ). Rồi sau đó chả hiểu sao em rít ga thiệt nhanh, chạy vèo qua khỏi cái vật đó, trước khi chạy hết, chỉ kịp nhìn lại những dải mì khô người ta đang phơi sương…
Kể ra thì xấu hổ thiệt chứ! Em không thể dạn được như cậu Chín nhà em, ông rảnh khuya đi rà cá ở mấy cái bàu trên núi. Mỗi đêm như vậy được cả vài chục kí cá là ít, qua mấy hố bom thỉnh thoảng vẫn nghe “đây là đài phát thanh Hà Nội…” phát ra khi thì xa lắc, khi thì gần sát bên tai, cơ mà ổng chả sợ quái gì, cứ rà tiếp. Đợt có lần ổng đi xe về qua cái hẻm gần rẫy thì thấy từ xa cũng có người rọi đèn ngược lại, ánh đèn không vàng như thường mà đỏ đỏ như dưới một lần áo mưa vậy.
Đang chửi thằng nào khùng điên trời hửng mặc áo mưa thì cái bóng đó bay sát lại gần, chả có ai cả, rồi nó đột ngột nổ cái bùm và biến mất. Cơ mà như vậy thì ổng không sợ, cũng không bực bằng lần ổng đi rừng săn nai, rõ ràng phía trước có con nai ổng bắn được rồi, nghe lột xột thì bên trái có con nữa, ổng bắn tiếp, tổng cộng 9 con ổng bắn hết 9 viên đạn vậy mà tới hồi quay lại nhìn quanh thì không có con nai con sóc nào cả! Đêm đó săn nai về tay không!
…..
+ UPDATE , LẠI LÀ BÁC SILENTKILL (2)
úp cho thớt nhiệt tình nè
mấy bạn ở PY chả lạ gì ngã 3 cầu Bình Phú,ngay ở cái ngã 3 đó ko biết là bao nhiêu lời đồn thổi với thị phi(vì nơi này có món ghẹ đặc sản 45-60kg dành cho cánh lái xe)ngay khúc cua đó cứ va chạm hay tai nạn,nặng thì chết mà nhẹ thì mắc đằng dưới,chuyện này thì mình ko trực tiếp chứng kiến nhưng dc người kể là ng mình rất phục,anh đó là dân lái xe nhưng rất đàng hoàng vi gia đình quá nghèo nên anh ko đi dc đi học,13 tuổi theo phụ xe tải chở bò,heo,từ tuy hòa ra quy nhơn.thời đó chưa có đường Quy nhơn sông cầu,toàn phải đi đường đèo Cù Mông,xe khởi hành từ quy nhơn từ lúc 9h tối(đi đêm trời mát ,cho heo đỡ kêu).trên xe có 1 tài,lái heo kiêm chủ lò mổ heo,anh phụ xe.xe chạy đến ngã 3 cầu bình phú thì khoảng 11h đêm.ngay cái điểm h là cái miếu thì ông lái heo kêu tài dừng xe thắng gấp,lão bảo”tao xuống bắt heo con,nhiều quá bây ơi,nó ở giữa ngã 3 kìa”.
tài với phụ nhìn nhau trối chết,thì thào với nhau”làm *** gì có heo con,trống trơn mờ cha,thôi lên xe đi cha,ghê quá,rừng thiêng nc đ