XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Truyện Có Thật Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ

Truyện Có Thật Ngôi Nhà Ma Ám – Cây vừng bên cửa sổ

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015

Lượt xem: 134541

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/541 lượt.

bố mẹ em đang ngồi đó, mặt có vẻ hơi buồn, cái Ngọc thì lấy điện thoại của em rồi chạy lên phòng, nó còn trẻ con quá nên chuyện này cũng không cần nó tham gia. Bố em đặt cuốn sách lên bàn và nói :”ngày mai bố về quê chú C một chuyến, tiện thể gặp ông bạn ở đó luôn, mai văn đi học về thì qua chỗ mẹ giúp mẹ được gì thì giúp ” Ngoài trời tối đen như mực, tuy là ở khu đô thị ấy mà đèn điện thì mập mờ, người đi đường thì ít, đa phần chạy xe máy.



Chap 13 : 10h55 ngày 3/8/2014 Cái hòm bí ẩn

Những ngày bố em đi về quê là những ngày dài dằng dặc đối với cả gia đình. TỪ ngày có ông thầy đến dường như mọi chuyện bắt đầu êm đềm. Emvẫn học ở trường, thỉnh thoảng vào facebook của DIễm. Mọi chuyện bắt đầu khi vào ngày thứ 5 kể từ ngày ông thầy đến. Bố vẫn chưa về… Buổi tối hôm ấy như mọi hôm, em học đến khuya, tầm hơn 1h sáng, em cầm điện thoại lên giường check facebook cuối ngày. Một cảm giác bất an thoáng qua trong đầu em Em mở điện thoại lên một lúc, cái ánh sáng của màn hình điện thoại hắt vào khuôn mặt gồ gề của em. Em bấm khóa bàn phìm thì bên cạnh khuôn mặt em là một khuôn mặt khác, đôi mắt không hồn, và da mặt xám xịt, Em ném cái điện thoại xuống giường, ngoài kia ánh trăng chiếu vào xuyên qua cái cửa số. Lúc đầu em nhớ là đã khép rồi sao lại mở to thế kia.
Em bật điện phòng nhưng không được, với cái điện thoại dưới sàn. em bật flash led để cho đỡ sợ. Em chiếu cái ánh sáng led đến cái cây vừng đó thì một cái đầu lâu đặt trên cành cây, ngang tầm mắt em. Nó nhìn em đầy thù hằn, em chết lịm lúc đó. Nó di chuyện lại gần cửa số, em hét to :”mẹ ơi…cứu….”
Em gọi liên tục mà chẳng ai thèm tới, lẽ ra Ngọc vs Mẹ ở bên phòng phải nghe thấy chứ. Sau khi bố đi thì mẹ em xuống ngủ vs Ngọc. Nó tiến sát lại gần, nó chạm vào mặt em, còn em thì lùi sát vào tường hết mức có thể. Cái chạm giữa da em và da mặt nó. Thực ra không phải da mặt mà là một lớp sắp như nến ấy, có vui hương xen lẫn mùi thịt thôi Nó đang chiếm đoạt cơ thể em. Em thề là em không thể làm gì hơn lúc đó. Ngột ngạt và có cảm giác buông xuôi.
Em nhắm mắt trong vô vọng thì :”đốp đốp đốp” em bừng tỉnh, hóa ra là em đang mơ, còn âm thanh đó là mẹ em tát em. Mẹ nói :”tỉnh dậy đi con, con gặp ác mộng rồi :” Cái Ngọc tay cầm ly nước lọc đưa cho em. :”anh làm em sợ quá…” Nó nói kèm theo tiếng khóc nghẹn ngào.
Em không tin là mình gặp mơ. Nó thật đến nỗi mà cái mùi đó vẫn còn thoảng qua mũi em… Mẹ và Ngọc quay lại phòng, em chẳng thế nảo ngủ được. Bật máy tính lên, google tìm hiểu một số thông tin về thuật yểm bùa. Em ngủ gục lúc nào trên bàn máy tính không hay, lúc Ngọc gọi em thì em mới tỉnh lại. Em sực nhớ đến cái mùi hương tối qua. EM chạy lên tầng 3, vào phòng nhỏ. :”đúng cái mùi này rồi, em tìm xung quanh nhưng không thể thấy nó đâu”.
Em kéo ghế rồi bước lên, tìm ở trên nóc tủ thì một cái hòm vali cũ kỳ. Hòm được khóa cẩn thận, hòm không cũ lắm vì cái khóa chưa han rỉ. Khóa được mở sẵn sàng, kiểu như nó muốn đợi em đến thì phải.
Giọng của Ngọc từ tầng dưới vọng lên :”cơm thôi….” từ bé tới giờ nó có cái tật xấu đó rồi, sau này khi lấy chồng mà nó gọi bme chồng như thế thì sớm muộn cũng bị đuổi. EM mang cái hòm đó xuống đút vào gầm giường

 



Hiện tại thím Văn đã bị công an tóm nhé! Kira sẽ viết tiếp câu chuyện của thím ấy! Dù thím nào có thích hay không thì em sẽ update hàng ngày trước lúc 12h đêm nhé

[Ngôi Nhà Ma Ám'>
Có thật — Cây vừng bên cửa sổ
Chap 14 : 22h 40 ngày 03-08-2014 : Khám phá cái hòm và Ngọc bị ma nhập

Mình là Kira đây, mình viết thay chuyện cho thím Văn, nên sẽ chuyển ngôi xưng hô nhé! Văn có nhờ mình post tiếp, có một số chỗ mình sẽ fix lại cho hợp vs bối cảnh

Ngày hôm đó, sau khi học xong vẫn như mọi ngày, thím ấy đi về nhà. Sực nhớ đến Diễm. Thím ấy có hẹn vs nó tối nay. Hôm nay lần đầu tiên thím ấy đến nhà bạn gái, nên ăn mặc chỉnh chu, trước khi đi thím không quên xịt ít nước hoa Acqua Di Gio lên người. Để mặc 2 mẹ con ở nhà. Cái Ngọc thấy anh trai dắt xe ra nó chạy ra cổng :”woa, anh hôm nay bảnh quá! anh đến nhà bé Diễm phải hok? ”
Thím ấy đáp lại :”uhm, mày chúc anh may mắn đi, ” Con bé vỗ vào vai Văn một cái :”ok. anh đi về sớm nhé “.
Trên đường đi đến nhà Diễm, Văn suy nghĩ đủ thứ trong đâu:”đến đó gặp bố mẹ nó thì nói như nào? Mình ăn mặc thế nào có được hok ?…” 20 phút sau, Văn đã đến cái ngõ rẽ vào nhà Diễm. Lấy điện thoại ra gọi :” anh đang ở đầu ngõ nè, em ra đi ” Đầu dây bên kia vui vẻ đáp lời :”dạ, a đứng đó đợi em lát nhé.” Hơn 15 phút sau mới thấy con bé . Đứng trước Văn là DIễm với mái tóc thắt nơ, khác với 2 lần trước, hôm nay nó mặc bộ đồ ngủ, nhìn hoa lá lắm các thím à . Nhất là cái màu hồng lấp ló sau làn áo
Chưa kịp nhìn kỳ Diễm thì em nó nhảy tót lên sau xe và vỗ vai em :” đi thẳng rồi quẹo trái thầy ơi…”