
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:18 17/12/2015
Lượt xem: 134500
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/500 lượt.
cái thòng lọng, rít ra những tiếng lạnh cả sống lưng. Cái chao đèn ngoài sân trước gió cứ rung bần bật, đảo qua đảo lại, ánh sáng chỗ mờ chỗ tỏ, khắp sân là tiếng khóc, chửi bới, và tiếng chó ư ử tạo nên cảnh tượng rất quái dị…
Lúc này bà ngoại em cùng các cậu cũng chạy sang. Buổi đêm gió to, tóc bác Ng. để xõa che kín mặt, giãy giụa cố chui đầu vào thòng lọng. Cậu D. trèo lên ngọn cây cắt dây, bác Ng ngã úp đầu xuống sàn gạch, rỉ máu… Bà ngoại em chậm chậm bước đến chỗ bác Ng nằm sấp, vén tóc ra, bất ngờ cả cái đầu bác Ng quay ngược lại, dù người vẫn nằm trong tư thế sấp. Cái đèn vàng đung đưa hắt ánh sáng vừa đủ để nhìn rõ. Mặt bác Ng. căng phềnh, 2 hốc mắt ti hí khép kín, vết máu chảy rỉ xuống từ đỉnh đầu lòa xòa khắp mặt.. Miêng bác Ng nhai rào rạo cái gì đó… Nhìn thấy bà em, bác Ng nhoẻn miệng cười, để lộ ra cái chân ếch còn giãy giụa…
Tất cả mọi người hét toán loạn, chạy dạt cả ra…. Bác Ng. lại lồm cồm bò dây với tìm cái dây. Bà em hô hào mọi người trói chặt bác Ng lại, đem nhốt dưới gầm bàn thờ.
Bà em bảo bác Ng mới về đất này, chưa cúng bái, thần linh thổ địa chưa quen mặt nên bị ma quỷ bắt dụ. Con này là ma thắt cổ, trước nó bị treo cổ chết, giờ bắt vía người, rủ ra treo cổ cùng nó. Nó hay bắt người ta ăn cóc hoặc ếch sống để càng tê dại, hoặc chết vì độc. Số bác Ng. còn cao nên người nhà phát hiện ra.
Bà em lại dò dẫm tìm đủ 3 nén hương lụi, thêm cái dao sắc gọt trầu và 1 quả trứng luộc. Bà với bà trẻ cúng bái đến 2h sáng thì bác Ng tỉnh… Lúc này cả nhà hớt hải đưa bác đi rửa ruột…
Giờ bác Ng. vẫn sống vui vẻ cùng bác H. sát vách nhà em…
[to be continued'>
Xin lỗi các bác vì đến giờ em mới onl được Cũng vì cái dự án thoát nước của công ty em mãi không bàn giao được cho bên sở Mãi em mới mò được về phòng.. Tranh thủ lúc trưởng phòng đi vắng, em xin kể tiếp chuyện hầu các bác…
Theo lẽ thường tình, con người sống tại nơi nào thì cũng mang trong mình nỗi sợ về một điều mơ hồ ở nơi đấy. Đối với dân sông nước và vạn chài, nỗi sợ hãi lớn nhất chính là “Hà bá”. Hà bá là gì không ai biết, nhưng theo các cụ xưa kể thì đó là thần, được trời cử làm quan cai quản một khúc sông. Theo đó dân chài sinh ra tục thờ Hà bá, cầu cho những chuyến câu, mẻ lưới được thuận lợi, cuộc sống trên thuyền nay đây mai đó được yên ổn và không bị yêu ma quấy nhiễu. Dần dần, họ hình thành những “giao ước” ngầm, bất thành văn để thỏa hiệp với Hà bá. Người sắp chết đuối, dù có vẫy vùng gào thét, hay là người thân chăng nữa, thì người làm nghề sông nước cũng không bao giờ được cứu. Nếu cướp người đó khỏi tay Hà bá, cả nhà họ sẽ phải đền mạng… Dù sao đây cũng chỉ là một hủ tục, trong câu chuyện này em xin phép không đề cập đến, vì đối với người dân làng em, có một thứ còn đáng sợ hơn Hà bá, được biết với cái tên “Thuồng luồng”…
Cách đây chừng một năm, trên báo mạng có viết về một loài rùa khổng lồ sống trên sông Hồng ngày trước. Chúng cứ mất dần, cho đến khi chỉ còn một con rùa sống trên bãi giữa. Con rùa này mai to bằng cái phản, đen trũi, hay lên bờ cắp trâu tha xuống sông ăn. Dân ven làng sợ lắm, tìm cách trừ nó. Đuổi đánh một thời gian, cho đến khi 1 mũi lao ghim trúng vào người, con rùa mới bơi ngược dòng biến mất. Người ta nói con rùa đấy sợ, lại bị dân truy đuổi nên trốn mất, nhưng với ông bà và người làng em thì mọi chuyện không đơn giản như vậy….
Cách đây khoảng hơn 10 năm, hồi ông em còn sống. Hồi đấy ông vẫn ra sông tắm, nhưng không còn khỏe như trước. Ông em chỉ sông 1 lần vào buổi sáng sớm, nửa tiếng là về Ông là dân bờ bãi từ nhỏ, gan dạ, cường tráng, nhưng cũng tuyệt nhiên kiêng cữ, tránh động chạm đến thần thánh hay loài ma nam ngoài sông. Đều như đếm, sáng tinh mơ 6h ông em ra bơi, đến tầm 6 rưỡi 7h kém là về ăn sáng. Mọi thứ cứ thế lặp đi lặp lại cho đến một ngày. Hôm đấy cả nhà cậu D, cậu C đi vắng; dì T em làm ở đằng Hà Nội, nên nhà chỉ có ông bà. 8h sáng, không thấy ông về, bà em hốt hoảng đi tìm. Bà em biết chắc ma không bắt ông vì vía ông em rất nặng, chỉ lo ông bị trúng gió mà ngã xuống nước thì không biết thế nào. Chạy ra bờ sông, bà em thấy ông tắm ở giữa sông, tay chân vẫn kì cọ bình thường. Bà cất tiếng gọi ông vào, nhưng không thấy trả lời. Ông em vẫn thản nhiên tắm. Bà em bước đến gần hơn, sát bờ sông, định bụng gọi to cho ông nghe thấy, lúc này bà mới phát hiện ra một điều kinh hãi… Chỗ ông em đang tắm cách bờ tầm chục mét, nước sâu quá đầu, nhưng ông em vẫn nhô nửa người lên, 2 tay kì cọ như đứng trên một vật gì đấy… Sững sờ một lúc, linh cảm chẳng lành bà em cất tiếng hét thất thanh, ông em giật mình quay lại, chúi người ngã bổ ra đằng sau.. Chỗ ông em đứng gợn thành một dài sóng kéo dài, nghe oạp 1 tiếng rất lớn. Ông em vẫn tỉnh táo hoàn toàn, bơi về bờ….
Bà hỏi, ông em kể bơi ra đến đoạn đấy như mọi khi, đang định ngụp mấy cái rồi về, thì tự nhiên chân ông lần được hòn đá trơn nhẵn, rộng khoảng 1m nhô lên