
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015
Lượt xem: 134334
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/334 lượt.
i nhà tắm như 1 chiến bình Muonline, bật điện nhà tắm lên thì … 2 chai lăn khử mùi cùng với mấy chai dầu gội em để trên cái kệ nó rớt lăn lóc, dưới nền có nước nhưng lại từng giọt từng giọt xung quanh kệ và vòi hoa sen, đồng thời không thể thiếu là … vài sợi tóc dài đen ám ảnh (còn chiếc lược thì cậu e 3 lần chà sạch vẫn bị dơ vào hôm sau, ổng chửi đổng rồi vứt luôn, toàn bộ bàn chải đánh răng đem ra ngoài gian bếp để).
Nhìn cảnh tưởng trong nhà tắm, đồ vật rơi rớt một cách khó hiểu, mấy sợ tóc này đếu đâu ra mà 1 2 ngày lại có vài sợ, 1 2 ngày lại có vài sợi, em nói to luôn:
“Bà dì ăn ở kiểu gì tóc rụng miết, rụng xong ko vất lại để trong nhà tắm, chiều nay về tao chửi cho biết, còn đậu má con chuột nào phá rớt đồ ra đây tao ko đập chổi vào mặt tao ko làm người”
Em lúc đó ko hiểu sao cảm giác nói thiệt to nó lại đỡ sợ hơn mấy thím à, mặc dù đúng là có chuột thật, nhưng làm sao nó leo lên được hơn 1m8 để leo lên trên kệ, chưa kể 4 bức tường đều ốp gạch men ? Hơn nữa vụ tóc làm em giấy lên nhiều nghi vấn hơn, cho tới buổi chiều hôm đó, nhiều câu chuyện từ dì em kể ra làm em són tận óc và bắt đầu sợ sệt mỗi khi bước vào căn nhà đó…. Còn nữa
Chap 4 Lan man về những hoài nghi
Có vụ này quên nói, đó là sóng điện thoại, các thím nghĩ xem, căn nhà nằm ngay trung tâm thành phố, em nghĩ dù có chui xuống hầm cống cũng có sóng, đằng này, cứ xuống tới nhà bếp là mất sóng hoặc sóng rất yếu, nhưng mà cứ vừa bước qua ranh giới nhà bếp và lối hành lang lên phòng khách thì sóng đt bình thường trở lại.
Sau khi nghi vấn mấy chai dầu gội và lăn mùi, vài sợi tóc, em cũng chả đủ gan mà ở nhà lâu hơn, để đèn đóm sáng cả nhà, khóa cửa chạy qua trường ngủ luôn, vì hôm đó 3h chiều còn học.
Hôm sau chủ nhật, cả dì và cậu ở nhà đầy đủ, nên hầu như ko có chuyện gì xảy ra, cả tuần sau luôn, em thấy ơn ớn nên cũng ít khi về nhà, toàn sáng đi, trưa ở lại trường, chiều về sớm xách giày ra công viên banh bóng, đá cầu tầm 7h – 8h về thì đã có cậu ở nhà nên cũng đỡ. Tuần đầu tháng thứ 2 ở nhà này xem như yên ổn.
Cậu em thì đi suốt ngày, tối về lại có đông đủ người, nên ông chả thấy chuyện gì lạ xảy ra, có điều dì em, có 1 hai hôm ôm gối ra hành lang thông nhà bếp và phòng khách ngủ gần em, có ôm thì lại bảo em vào phòng ngủ cùng, nhưng lại không ngủ trên giường, mà nằm 1 góc phòng, vì căn phòng này khá rộng, nên dù đem cái giường vào để cũng còn dư 1 khoảng lớn đủ cho 3 người ngủ dưới đất.
Đặt biệt, bình thường e với cậu ở nhà thì thôi, chứ có dì là hầu như ko khi nào bả tắt tivi, dù mở để ko xem, còn không là ko tắt cho tới khi đi ngủ, hoặc dì ko còn ở nhà bếp. Cậu em thì như đã nói, ổng vô thần nên cứ nhằn vụ để đèn, riêng em, thấy dạo này bà này sao sao, như kiểu sợ sệt cái gì đấy. Cửa sổ của căn phòng với giếng trời trước cũng hay mở, dạo này đóng tịt luôn, còn cái giường thì xem như bỏ luôn ko nằm, con cá heo bông gấu dì mua cho cũng không ôm, vất hẳn trên giường, và với 1 người tâm linh, cảm giác không lành nó dần lớn trong suy nghĩ của em, mặc dù thắc mắc có hỏi dì, nhưng bà chỉ nói kiểu qua loa:
“Làm gì có ma“, “ai làm gì dì đâu mà sợ”, “ngủ trên giường nó nóng nên ngủ dưới đất” … dù nói là vậy, nhưng em vẫn thật sự rất nghi ngờ, hơn nữa, trong mấy ngày dì qua nhà cậu HI chơi, có lần cậu HI gọi điện em hỏi ở nhà bình thường có thấy gì ko, nhà đấy ở ổn không, tất nhiên lúc cậu hỏi thì e chưa gặp vụ kia, nên cứ trả lời bình thường, giờ nghĩ lại phải hồi đấy nói sớm vụ tóc rớt với nước bẩn dính trên gương thì đâu phải chịu thêm 2 tuần sợ hãi và 1 tháng tiền nhà sau đấy
Sang đến tuần thứ 2 của tháng thứ 2, cứ ngỡ cuộc sống được yên bình, ngờ đâu ngay chiều thứ 3 dì em bảo về quê, có giấy tờ cần làm gấp, cứ nghĩ chắc thế thật nên thôi ko để ý làm gì. Chiều hôm đấy chở dì ra bến xe xong, về tới nhà thì mẹ em gọi:
Em: mới đầu tháng con chưa đói, để mai con đi chơi xong về xin tiền rồi cho chưa muộn mà
Mẹ: mày làm gì mới đầu tháng mà hết tiền, đi chơi hết tiền thì tự nhịn đói hết tháng nhé con
Em: thì lâu lâu đi xa một hôm, xuống nhà thằng bạn cùng lớp chơi chắc không tốn nhiều
Mẹ: ừ coi đấy, phá hết đi rồi năm sau không cầm bằng về thì đừng mong tao cấp tiền nuôi tiếp, ở nhà ba đang cần người giám sát công kia
Em: con biết rồi, mà sao tự nhiên gọi chửi 1 tăng đầu tháng vậy?
Mẹ: Thuốc tuổi mọi năm ông tư đưa còn không, để đâu.
Em: còn, để trong ví, nhét trong cặp, sao thế ?
Mẹ: nghe nói chuyển nhà trọ mới, ở thấy sao, tối ngủ có gặp gì không ?
Em: ủa sao mẹ biết, hồi tháng trước bình thường, tự dưng tháng này lâu lâu mơ ác mộng với thấy dì út ít ở nhà lắm.
Mẹ: ừ coi cẩn thận, thuốc đấy năm nào mày tai qua nạn khỏi cũng nhờ nó, giữ cho kĩ, bỏ trong bóp nhưng ko được để dưới @ss, còn dì út thì mẹ không biết.
Em: ủa mà sao tự nhiên hỏi vậy, có gì lạ à
Mẹ: thì đâu có gì đâu, hỏi thử thôi, mai dì út về mẹ hỏi thăm sau, vậy nhen.
Em thấy