
Truyện Ma Kể Lại : Dòng Họ Em Bị Ma Ám
Tác giả: Đang cập nhật
Ngày cập nhật: 00:17 17/12/2015
Lượt xem: 1344123
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/4123 lượt.
nghe lệnh. Tay Khang cứ bóp chặt cổ thằng nhóc, càng lúc càng chặt hơn. Nước bỗng dâng nhanh hơn rất nhiều, và chuyển thành màu đỏ thẫm, là máu, máu đặc sệt như bùn, khiến người ta khi lún xuống không thể cựa quậy được. Thiện, và cả các hình thù kì dị đều chìm xuống bề mặt máu tanh tưởi, ghê rợn đó, tiếp theo là cả Hùng, và Hồng đều bị lún xuống mặt máu tối đen. Tiếp theo là Khang, và cả thằng nhóc đều bị chìm xuống. Cơ thể Khang không thể cử động được, cứ túm lấy cổ thằng nhóc đứng yên. Khang trợn mắt nhìn bề mặt máu đang đến gần hơn.
-Chết…..chết tiệt-Khang rên rỉ
Máu lạnh như băng bao trùm lấy Khang, cái cảm giác này làm Khang nhớ lại lúc bị dìm dưới đáy sông. Mình sắp chết ư???? Câu hỏi ấy vang vọng trong đầu Khang (đầu thằng này rỗng mà). Căng thẳng, và hồi hộp, Khang nhắm mắt chờ đợi….
……Cảm giác lạnh buốt biến mất, Khang ngạc nhiên mở mắt ra, thì bể máu đã biến mất, và cả thằng nhóc nữa. Khang trợn mắt nhìn quanh, Thiện đang ho sặc sụa, Hùng vẫn nằm trên giường, và thi hài của Hồng vẫn nằm yên đó. Khang ngạc nhiên, không tin vào mắt mình nữa. Khang dụi dụi mắt, rồi cú thật mạnh vào đầu mình====>ôm đầu xuýt xoa.
-Thiện, mày có nhìn thấy sự việc hồi nãy không??-Khang hỏi
-Có, tao đang chìm sâu xuống vũng máu, và 1 giây sau thì mọi thứ đều bình thường, không có cả một vệt máu hay nước gì cả
-Tốt, vậy không phải là tao điên-Khang thở dài
Cả hai im lặng một lúc, không biết nói gì với nhau cả, một lúc sau thì Thiện lên tiếng
-…Vậy….mọi chuyện…..ổn chưa??
Khang thở dài, nhìn quanh, rồi nói
-Chắc….vậy. Hết rồi, đã hoàn toàn hết rồi
Bên ngoài, màn đêm đáng sợ như đang cười những tràng cười ma quái. Gió thổi xào xạc, khiến những cành cây lung lay như những cánh tay xương xẩu vẫy tay mời gọi con người vào những nơi kinh sợ nhất.
Trên nóc bệnh viện phát ra tiếng người
-Chính là cậu ta sao? Cũng khá được đấy chứ hệch hệch-Có tiếng một người con trai cười
-Đánh đấm cũng chuẩn đấy nhỉ? Cậu ta học những kỹ thuật ấy từ đâu không biết-Lần này là giọng con gái
-Nhưng vẫn cần rèn luyện thêm, đoạn đường sắp tới sẽ rất khó khăn với tất cả những người như cậu ta
-Em thấy cậu ta cũng dễ thương đấy chứ, chắc cậu ta cũng đủ bản lĩnh để vượt qua “thời hạn thử thách”( dễ thương thì liên quan gì đến bản lĩnh, đúng là đồ háo sắc)
-Kệ đi, anh phải đi tìm chỗ nào ngủ cái đã, rảnh được một chút phải tranh thủ , công việc đến nữa thì mệt-Nói rồi gã nhảy khỏi sân thượng
-Đi đi cho khuất mắt-Cô gái lè lưỡi ra lêu lêu hắn, rồi cũng biến mất
Phần 1: Sự lựa chọn đến đây là hết
Phần 2: Năm học quái dị
Chương 1: Cái gì thế này???
Hôm nay bắt đầu năm học lớp 11, Khang đã chuyển qua nhà trọ của một người bác ở (nhà bị phá tanh banh rùi, chừng nào sửa nhà xong mới chuyển về). Còn ba mẹ Khang, sau khi đi tắm biển, thấy công việc về du lịch có vẻ thú vị nên ở lại làm về lãnh vực đó lun. (ba mẹ rảnh không thể tả được). Túm lại là Khang sẽ ở một mình, cả khi ở nhà trọ lẫn khi ở nhà mình.
Tiếng bánh xe va vào mặt đất nghe cộp cộp. Cái ván trượt lao thẳng đến cổng trường
-Tránh đường tránh đường, cho qua cái bạn ơi!!-Tiếng người đang trượt ván la lên
Người đó trượt thẳng vào sân trường, sau đó dừng lại, cầm ván trượt lên đi vào
-Nhất định phải trở nên nổi tiếng ở trường này, có thế thì gái mới chú ý đến Khang này chứ-Người đó tháo cái kiếng chắn gió đang đeo xuống, miệng lẩm bẩm
-Cậu kia, tại sao dám trượt ván trong sân trường-Thầy giám thị chạy ra, la hét
Khang chạy tuốt lên trên lầu, miệng cười hả hê
-Ông giám thị thì làm gì được tui chứ, hé hé
Nói về Khang, nhân vật chính, lúc này đang ngủ ở nhà trọ. Người đổ mồ hôi rất nhiều, cảm giác nóng bức bao trùm. Khang bật dậy, hai mắt hoe đỏ, giấc mơ về Hồng, giấc mơ đó làm Khang đau nhói.
-Khang, đi học kìa, xuống nhanh!-Thiện với Hùng đập cửa
-Rồi, rồi, để tao đánh răng cái đã-Khang la lên
Khi vừa vào phòng tắm, Khang chợt giật mình, lùi hẳn về phía sau khi thấy mình trong gương
-Chết tiệt, mình nhuộm tóc từ bao giờ??
Tóc Khang trở thành màu bạch kim, lõa xõa trước trán. Khang ngạc nhiên đến nỗi cứng đơ khoảng vài phút.
-Chắc tụi thằng Hùng làm chứ không ai-Khang ngiến răng
Khang ra mở cửa định bem hai đứa nó, thì
-Trời, mày định chọc tức ông hiệu trưởng àh, sao lại nhuôm bạch kim!!-Hùng la lên
-Mới đầu năm đầu tháng mà mày đã tạo nét à-Thiện nói
-Ớ!! Vậy không phải tụi mày lén nhuộm đầu này cho tao àh??
-Không!!-Cả hai thằng đều lắc đầu
-Vầy sao tao đi học trời, ông giám thị cạo đầu tao chết
-Thôi, hôm nay cũng vào viết TKB rùi về à, mày tranh thủ ở nhà nhuộm tóc lại đi, rồi mai hãy đi học
-Chắc vậy quá, thui tụi bây đi học đi-Khang thở dài
Ngay sau đó Khang ra salon nhuộm lại, nhưng không được, cứ nhuộm đen, thì ngay lập tức trở lại màu trắng, không có cách nào nhuộm đen được. Sau vài giờ cố gắng, Khang bước ra