Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Truyện Tâm Linh – Bố Em

Truyện Tâm Linh – Bố Em

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 00:16 17/12/2015

Lượt xem: 1341259

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1259 lượt.

iệm thấy đúng các con ông nội đều học cực giỏi nhưng không ai đi theo đường quan lộ được hết,bà em buôn bán sau này nhà bà em là địa chủ nổi tiếng 1 vùng )
Ông nội : không tin nhưng cũng tủm tỉm cười.
Ông cụ : tôi nói ông biết làng ông nhiều vàng lắm nhưng không ai lấy được cái gì hết đúng không.
Ông nội : gật đầu.đúng làng tôi có vàng thì ai chẳng biết nhưng chả ai nhặt được nó chỉ được nhìn thôi.
Ông cụ : cái kho đấy bị bọn tàu nó yểm bằng con gái đòng trinh giữ của rồi thì làm sao mà lấy được.cái này có được thì chỉ có con kia nó cho thôi.
Ông nội : ông là thầy địa ah (thầy địa lý …chuyên xem hướng nhà và phong thủy).
Ông cụ : không tài kém cúng chỉ biết được chút it thôi biết được bao nhiêu nói cho ông biết rồi đấy..nói rồi cười nhưng làng ông sắp hết vàng rồi.nhà ông sắp được lộc đấy nhé.
Ông nội : của nhà mình thì để trong nhà còn của phù vân thì để ngoài ngõ thôi ông ạ.mà ông nói sao nhà tôi không có đường quan lộ mà các con tôi nó học giỏi lắm đấy.
Ông cụ : đất nhà ông nằm hướng cổng làng.(nhà ông nội em nhìn thẳng ra là cái ao qua cái ao đến cây đa cổng làng.nhưng cổng làng nhà ông bị yểm rồi.chỉ vượng được thôi chứ không phát được.
Ông nội : thế ông phá được không ???
Ông cụ : không, tôi không làm được, tuổi nghề của tôi còn non lắm chỉ biết được thôi chứ không giải được..tôi nói với ông cho vui thôi..thằng con ông ý kiếm thằng nào học giỏi nhất gửi nó sang nhà người khác có phát được thì phát…
Nghe ông cụ nói thế ông em cũng suy nghĩ ngiêm túc lại..nhưng nó chỉ dừng lại ở mức nghĩ thôi chứ chẳng tạo được sóng gió gì.
Ông cụ ngồi nghỉ 1 lúc nói : nhà anh ở đây có gặp chuyện gì cần nhờ thì chạy qua gặp tôi nhé.Tôi ở làng bên.ông qua làng tôi hỏi ông M xem ngày ai cũng biết.thôi giờ xin phép ông tôi về đây.
Tiễn ông đi về xong thì ông cũng quên luôn lời ông M nói vì nghĩ thầy nào chả thế ông nội em cũng báng bổ lắm cho đến 1 hôm bà em ngồi kể với ông em.
Hôm bà đi chợ sớm đi qua cây đa thì thấy tiếng một đứa con gái nói.bà ơi mua cho cháu ít tép.bà em đi chợ cũng nhớ mua cho nó ít tép (con tép ao ý ) nhưng mai đi qua vẫn thấy mớ tép của bà ở đấy thối hoắc ra.mà đêm nào đi qua nó cũng nhờ hết không nhận lời thì cứ đi quanh gốc đa đây.khi nào nhận lời nó mới tha cho mà đi chợ.ngày này là ngày thứ 4 nó nhờ rồi mà tép thì thối hoắc ra.rồi chuyện mỗi đêm đi chợ bà đều nhìn thấy 1 đàn lợn đi ăn lần nào cũng thấy con bị què đi sau cùng nhưng không biết sau mấy hôm nay không thấy con lợn què đâu hết.Bà lẩm bẩm với ông.
Ông thấy lạ thế liền mặc cái áo vào đi một mạch sang làng ông M ông hỏi thăm một lúc thì tới cái nhà hai gian lợp bằng tranh.ông cất tiếng gọi.ông M ơi….ơi..
M : tôi đây vừa nói ông vừa từ dưới bếp đi ra .thấy ông em ông M cũng không ngạc nhiên.
M : có chuyện gì thế ông.
Ông em liền kể một loạt chuyện xảy ra.ông M nghe xong thì nói.cái kho đấy sắp tới hết hạn trấn yếm rồi đứa con gái bị yểm sắp được thoát rồi đấy con lợn đấy không phải mất đâu mà nó nhờ ai làm cái gì đấy nó trả ơn người ta đấy.
Ông nội : nó nhờ bà tôi mua tép làm gì hả ông.
Ông M : bọn tàu nó làm thần giữ của kiểu này. Lấy 1 cô gái đang còn trinh sau đó bỏ vào một căn hầm cho mặc 1 bộ quần áo màu trắng cho uống 1 thứ nước hòa cùng bùa tùy vào từng người muốn yểm kho báu đó bao lâu sau đó làm bùa bằng thời gian đó rồi cho cô gái uống.sau cùng cho ăn 1 loại thức ăn duy nhất.
Cho ăn trong vòng 3 tháng 10 ngày để cho bùa ngấm vào người sau đó cho cô gái ăn 1 thứ thức ăn thôi.dần thì không cho ăn nữa cho đến khi nào cô đấy chết.khi cô ấy chết thì làm cái bùa dán vào lưng cô ấy.cái bùa này là che mắt cô gái không cho cô ấy nhìn thấy xung quanh mà chỉ nhìn thấy nơi mình ở thôi.ai xâm phạm hay đụng vào nơi nó ở bị vật chết tươi ngay…nó chết trong lòng căm hận không thốt được với ai lên nó rất mạnh.
Khi lá bùa cô gái uống vào gần đến ngày hết tác dung.lá bùa dính trên lưng cô gái cũng theo đó mà không che được mắt cô nữa.lúc này cô đã quan sát được mọi thứ xung quanh như linh hồn bình thường họ vẫn nhìn thấy được mặc dù nó còn mờ mờ.nhưng đến khi nhìn rõ thì cô sẽ thoát khỏi được thế trấn yểm cái này nguy hiểm cho người yểm.lúc đó linh hồn cô không còn phải nghe theo lẹnh ai nữa.cho nên cách tốt nhất là lấy cái kho vàng đó trước khi cô nhận thức được thé giới xung quanh một cách rõ ràng.
Ông nội : sao mà lấy được nhỉ.
M : sao mà lấy được ông ,cái này phải người yểm hoặc thầy cao tay làm bùa trấn mới được chứ.tôi sao làm được.giờ tôi nói ông này.về nói vợ ông nếu đêm nay nó còn nhờ thì mua thử quả bưởi về lột cái vỏ ra sau đó gói vào lá chuối để đo xem thế nào.
Ông nội em nghe xong thì chào ông M về.ông về nhà thì nói y như ông M dặn bà cũng uh hãy nó nhờ thì tôi làm thử.
Sáng đêm hôm sau bà cũng đi chợ như mọi hôm đi qua cây đa thì nghe tiếng cô gái vọng lại.
Bà ơi mua cho cháu mớ tép.
Bà e : uh
Hôm đó lên đến chợ bà mua quả bưởi ngồi lột sạch gói vào lúc chuối lúc về bà để trên gốc đa.rồi đứ