Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Cứ Thử Đi Xem, Em Yêu Thằng Khác Luôn!

Anh Cứ Thử Đi Xem, Em Yêu Thằng Khác Luôn!

Tác giả: Đang cập nhật

Ngày cập nhật: 22:55 20/12/2015

Lượt xem: 134350

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/350 lượt.

u – Hà trả lời.

- Vậy tối em rảnh hết à – Tùng sớn xác.

- Vâng, tối em ở nhà thôi – Hà cười.

- Vậy tối đi chơi với anh đi – Tùng nói tiếp.

Vừa dứt câu thì ăn 1 cái đá của Khánh. Nó ôm mông đứng dậy.

- Tao nói đùa thôi – Tùng càu nhàu.

- Gọi thằng Mạnh ra ăn cơm đi – Khánh nhăn mặt.

Tùng bực bội vì bị đá đi vào trong phòng Mạnh í ới gọi Mạnh ra ăn cơm. Long và Hà thì đi vào bếp từ lúc Tùng bị đá, bởi nhìn mặt Khánh như muốn giết người đến nơi.

Bàn ăn đã đầy đủ mọi người. Nhưng không khí thật sự quá là u uất. Long và Tùng cứ ngồi mút đũa không dám ăn. Khánh và Mạnh thì im lặng nhìn bát cơm còn chưa động tay vào đũa. Hà cũng im lặng thăm dò thái độ của 2 người.

- Mọi người ăn đi – Hà nhìn Long và Tùng.

- Ăn thôi – Lúc này Long và Tùng mới bắt đầu ăn.

Khánh và Mạnh cũng cầm đũa. Việc đầu tiên là cả 2 đứa đều gắp thức ăn cho Hà. Nhưng Khánh như nhanh tay hơn, Mạnh hơi sái.. nó chuyển luôn sang cho Tùng đang ngồi cạnh Hà. Long thấy thế mút đũa ganh tị. - Mày gắp cho tao nữa đi – Long nhìn Mạnh nài nỉ đến kinh dị.

Mạnh vội vàng gắp cho Long cho xong chuyện.

Bữa cơm lại tiếp tục. Chỉ có tiếng Long và Tùng nói chuyện đá qua đá lại, còn 3 người kia thì cắm đầu ăn chẳng nói gì thêm cũng chẳng nhìn nhau

Hà ở lại dọn dẹp cùng mọi người cho đến bữa tối. Bữa tối nay hình như là đến lượt Khánh vào bếp. Khánh kêu Hà ngồi nghỉ ngơi. Không phải nấu nữa vì hình như Khánh nhận thấy Hà đã thấm mệt.. Long và Tùng đã ra ngoài. Trong nhà chỉ còn lại 3 người. Hà nằm trên ghế sofa ngủ thiếp đi vì mệt. Khánh ở trong bếp chuẩn bị bữa tối. Mạnh ở trong phòng tắm. Lúc ra ngoài nó gọi Tùng và Long mãi không thấy để nhờ việc gì đó.. Nó ra phòng khách, đứng trôn chân nhìn Hà đang say giấc. Rồi nó ngồi xuống nhìn Hà ngủ. Vuốt nhẹ những lọn tóc buông xuống mắt Hà, nó không hiểu nữa.. nó và Hà đã chia tay.. sao Hà vẫn cứ ở đây gần nó đến như thế này..

- Em ngốc quá đi – Mạnh lẩm bẩm.

Khánh đứng tựa lưng vào tường quan sát hành động của Mạnh. Nó thấy hơi khó chịu, dù nó thừa biết Mạnh rõ ràng vẫn còn tình cảm với Hà nhưng nó cũng chẳng muốn dừng lại. Thật ra thì nó muốn làm gì hay thực sự là nó có tình cảm với Hà.

- Muốn hôn trộm thì hôn đi – Khánh ngồi xuống cạnh Mạnh khiến Mạnh giật bắn mình.

- Mày như ma – Mạnh xấu hổ không dám nhìn Khánh.

- Tại sao mày lại chia tay với Hà – Khánh cũng nhìn Hà.

- Sao mày lại nói với Hà là tao đi chơi gái hả – Mạnh lườm Khánh.

- Haha.. dám làm dám nhận đi – Khánh không dám cười to, vỗ vai Mạnh.

- Mày chơi xấu thế à – Mạnh đấm nhẹ vào tay Khánh. - Con gái lúc chia tay người yêu, luôn muốn biết người yêu mình có ngủ với người khác không, tao chỉ nói, hình như là có.

- Mày đúng là bạn tốt nhỉ – Mạnh nói đểu.

- Vậy mày đã làm thế chưa – Khánh nhìn Mạnh tò mò.

- Thằng điên – Mạnh đứng dậy đi vào phòng.

Khánh cười. Nó nhìn Hà 1 lúc..

- Mở mắt ra, anh biết em tỉnh rồi – Khánh nói.

- Sao anh biết em tỉnh rồi – Hà mở mắt ngạc nhiên

- Vừa thấy suýt thì cười phì ra lại còn giả vờ gì nữa – Khánh búng vào trán Hà.

- Nhưng em vẫn chưa biết được câu trả lời – Hà ôm trán.

- Sao em chưa biết rõ đã vội khẳng định rồi cãi nhau với nó.

- Em nóng tính quá – Hà thấy hối hận vì những gì đã nói và nghĩ hôm vừa rồi.

- Nhưng nếu câu trả lời đúng như em nghĩ thì sao ?

- Em không biết nữa.. – Hà kéo chăn trùm lên mặt.

- Đúng là con gái, rách việc.

Khánh đứng dậy bỏ vào bếp để làm nốt. Hà lại ngủ thiếp đi lúc nào chẳng hay. Lúc mở mắt, nó giật mình ngồi bật dậy vì 2 cái mặt ông Long và ông Tùng đập vào mắt nó làm chết khiếp.

- Ngủ cũng xinh nữa – Tùng trêu.

- Mày quên cái đá lúc sáng à, nếu là tao thì giờ sẽ là 1 cái đấm – Long thì thầm.

Đúng như Long nói, Mạnh ở đâu ra từ lúc nào, nó đấm 1 cái vào tay Tùng. Làm thằng bé giật cả mình..

- Vào ăn cơm kìa – Mạnh quát.

Hà cũng gấp chăn lại, nó đi rửa mặt mũi rồi vào ngồi ăn cùng mọi người. Bữa ăn có vẻ như đỡ hết u ám như ban sáng. Nhưng vẫn không nghe thế ai nói gì ngoài Long và Tùng cả.

- Anh đưa em về nhé – Khánh nói.

Hà đang cầm túi lên, nghe Khánh nói vậy nó đưa mắt thăm dò thái độ của Mạnh. Mạnh không nói gì hay biểu hiện gì nó đi thẳng vào phòng. Hà quay sang nhìn Khánh. Nó chẳng biết nói gì rồi cứ đi thẳng. Hà chào mọi người.

Khánh đi cạnh Hà, đường vắng, ánh đèn sáng làm giảm đi sự lạnh lẽo của con đường 1 chút, Hà cứ im lặng nghe Khánh nói đủ thứ chuyện. Một lúc, nó đột nhiên hỏi 1 câu chẳng liên quan đến chuyện Khánh đang nói..

- Em đã làm Mạnh tổn thương mà em không biết – Hà cụp mắt.

- Gì cơ – Khánh nghe rõ nhưng không tin vào điều mình vừa nghe.

- Tại sao đàn ông bị tổn thương lại thường im lặng..- Hà nhìn Khánh.

- Hì.. vì họ là đàn ông, mà đàn ông thì k