Polaroid

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thằng Đĩ Khát Tình

Thằng Đĩ Khát Tình

Tác giả: Nhật Phạm

Ngày cập nhật: 22:56 20/12/2015

Lượt xem: 134147

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/147 lượt.

Đĩ là một nghề, đồng tính không phải bệnh, nhưng nghề làm đĩ bèo lắm, trót mang kiếp thân ong mình bướm càng khổ hơn....

Hắn quen rồi cảnh một mình lủi thủi với bóng đêm, hôm nay trời mưa hắn không đi ra ngoài như thường lệ, cũng may hắn kịp phi xe vào nhà trước khi nước trút xuống như kiểu cô gái đang thất tình khóc rống lên kêu than. Hắn vốn dĩ là đứa thích mưa, cũng có nhiều lý do, nhưng đơn giản, mưa làm người ta buồn mà người ta buồn thì hay sinh ra cái tính thèm khát, vì cô đơn và rồi sẽ gọi hắn đến để “ tâm sự”, nói đến đây, hắn cũng chả dấu nữa, hắn là trai làm tiền, đôi khi lắm mấy đứa hắn gọi nhau là đĩ đực, lắm lúc thấy ngượng, nhưng hắn quen rồi vì rõ ràng đúng như thế. Cái lý do này chính đáng, hắn nghỉ thế, bởi cũng như bao người khác thôi, hắn có nghề, nghề đi biển thì mong biển động cho lắm cá, nghề làm muối thì mong nắng to cho được nhiều muối, hắn làm đĩ và hắn hiểu cái khoảnh khắc mưa gió đấy là cơ hội kiếm tiền tốt hơn. Mà cũng chẳng biết nữa, hắn thích mưa, lâu lắm rồi, từ cái thời cứ mưa là anh em nhà nó cởi áo chạy nhông nhông giữa sân rồi đến cảnh những ngày mưa hắn và người yêu hắn ôm nhau xem phim đút cho nhau ăn popcorn, cù nách rồi lăn ra ôm nhau ngủ mặc kệ mưa gió bên ngoài, mặc cho cuộc sống cứ hối hả cuốn thời gian đi…

Hắn chả thèm nghĩ nữa, thôi kệ “mẹ nó”, mưa gió, ngồi ôm điện thoại lướt face với lại vào zalo xem có ai đang buồn không, mà nói thật kiểu mưa gió thế này, khối đứa đang gào thét ấy chứ, quen rồi nhưng status kiểu: mưa…buồn, chán quá,.. có ai không? Mà nói thật là bọn ấy có gào thét như thế hắn mới có được nhiều cơ hội để có việc đêm nay, mưa gió, hắn chỉ mong kiếm được một cuộc qua đêm, yên vị một chỗ đến sáng rồi về. Mưa vẫn to như đang muốn nhấn chìm cái Hà Nội nhỏ bé này, chả sao cả, hắn vẫn yên vị trong căn phòng hắn tá túc lâu nay, vẫn khá đầy đủ nếu như không nói là sang chảnh theo đúng nghĩa của một thằng tỉnh lẻ lên Hà Nội bonchen, hắn thích đẹp, gọn gàng và đầy đủ tiện nghi nhất trong khả năng chi trả của nó, một cái tủ quần áo gỗ ép hắn tự mua lấy sau một lần đi tour kiếm được kha khá, cái giường gỗ thì căn phòng có sẵn, tủ lạnh 120 lít, toàn đồ ăn vặt…và to nhất là cái gương dính lên tường, mỗi lần ra ngoài nó cũng phải mất đến tận 10 phút ở đấy.

Hắn không bật đèn, quạt vẫn bật số 3 nhưng đắp chăn, cái thói quen và sở thích muôn thủa của con người, trên những dòng newfeeds của ngày mưa đúng như hắn nghĩ, toàn những cái cảm xúc quen thuộc, thỉnh thoảng cái notifications của hắn có vài cái like, comment , face hắn public, cả thế giới, các mối quan hệ của nó đều có trên face, hắn bật cười với vài comment “ anh đẹp trai thế, làm quen được không anh rồi thậm chí là em zai này ngon quá…” đại khái là muốn làm quen, lân la trò chuyện rồi inbox đong lời ong bướm, với vài người hắn bơ không trả lời, với vài em 9x đời giữa và đời cuối hắn trả lời lấy lệ còn mấy anh hơn tuổi, hắn nói thẳng, em là call, nhiều người bỏ đi, nhiều người thêm vài câu nói chuyện dạy đời rồi cũng lân la để được free nhưng hắn không quan tâm, hắn ngủ với với bọn họ đâu vì tình, đâu phải kiểu thèm khát đâu mà làm quen, điều cốt lõi vẫn là tiền mà, hắn làm tiền bằng cơ thể của nó, bằng sức hút của một chàng trai tuổi 25, bằng cái mặt nhìn lạnh lùng nhưng đầy của một chàng trai miền biển, da hắn không đen, mà cũng có thể gọi là trắng, vì hắn chú ý đến ngoại hình hơn cả mấy chị em bận rộn, cũng đúng thôi, cái cần câu cơm của hắn mà.

Trời không còn mưa như trút nữa, những vẫn chưa tạnh, hắn mở cánh cửa sổ, đèn phố sáng mờ ảo, hắt nhẹ vào không gian, hắn chả quan tâm, với đôi người, có lẽ cái không gian ấy, ánh sáng ấy cũng có thể làm người ta suy nghĩ, nhưng bây giờ đối với hắn là không, hắn chỉ muốn cố mở cái cửa sổ cho thoáng, trời mưa lâu lâu rồi nên không còn hơi đường bốc lên nữa, chỉ có hơi nước mát và như thế hắn có thể tắt quạt. Đêm nay hắn vẫn chưa có khách, bình thường tầm này đã có một hai cuốc tua nhanh, cũng chả sao cả, đêm qua hắn kiếm được kha khá, kể cả đêm nay không có thì hắn vẫn sống được đến cuối tháng. Cuộc sống của những đứa làm tiền như hắn không đến nổi vất vả áp lực như mấy đứa bạn làm văn phòng nhưng gần như là những con cú, làm đêm ngủ ngày, thế nên hắn nghĩ hôm nay hắn không có khách cũng phải qua 12 giờ đêm mới ngủ được, quen rồi, thói quen với lại đồng hồ sinh học của hắn không khép nổi đôi mắt và trí óc nó. Chuông điện thoại rung, bài nhạc chuông hắn mới tải trên Itune xuống, nơi ấy con tìm về, chả hiểu sao hắn đang không có khách mà nó không vồ vập cầm ngay điện thoại ngay như những lần trước, số quen, A. Tuấn Gp, thường thì hắn lưu tên và địa chỉ để phân biệt với những cái tên khác, lão trai này tử tế với hắn, một khách quen của hắn mà làm hắn cảm thấy thực sự lạ lùng, anh là một sales, chả phải dạng giàu có gì, được cái đẹp trai cao to như người mẫu, nói thật là nếu với ngoại hình đó, anh ta thừa sức kiếm được hàng trăm em sẵn sàng qua đêm mà không tốn một xu thậm chí là tiền khách sạn nhà nghỉ còn không mất luôn, vậy mà c