
Tác giả: Mạn Ny
Ngày cập nhật: 04:13 22/12/2015
Lượt xem: 134555
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/555 lượt.
ủa chúng tôi ,không liên quan đến chuyện của anh.”
“Lệnh Tề, người đó là………”
“Chuyện liên quan đến cô ấy là chuyện của tôi!” Nhiếp Tĩnh Xa cười lạnh.” Nếu không buông tay, tôi sẽ không khách khí .”
Hắn rất nhanh bắt lấy cổ tay Tào Lệnh Tề,hướng tới tay xoay ra rời khỏi bả vai Giang Liên Ân.
“A” Tào Lệnh Tề tay bị Nhiếp Tĩnh Xa xoay ra phía sau,không khỏi đau đớn hét ra tiếng.
“Nhiếp Tĩnh Xa!” Giang Liên Ận tức giận kêu to,” Anh đang làm gì vậy ? Mau buông cậu ấy ra!”
Nhiếp Tĩnh Xa hừ lạnh tiếng, đem Tào Lệnh Tề đẩy ra,Tào Lệnh Tề vẫy vẫy tay,gương mặt nở ra đỏ bừng.
“Thật xin lỗi, Lệnh Tề. Anh không sao chứ?” Giang Liên Ân lập tức hỏi.
Tào Lệnh Tề lắc đầu,tỏ vẻ chính mình không có việc gì.”Anh ta là ai vậy?”
“Anh ấy là. . . . . .”
“Tôi là bạn trai cô ấy!” Nhiếp Tĩnh Xa trực tiếp đáp lại thân phận mình.
Tào Lệnh Tề khó nén khỏi biểu tình khiếp sợ, bạn trai?! Chính là hắn?
“Nghe rõ rồi chứ, tiểu quỷ, ” Nhiếp Tĩnh Xa liếc Tạo Lệnh Tề một cái,”Cô ấy là người của tôi , nếu cậu dám xằng bậy, tôi sẽ vặn gãy tay cậu .”
“Anh đang nói cái gì đấy!” Giang Liên Ân xấu hổ đỏ mặt lên,” Lệnh Tề, cậu đừng để ý,cá tính hắn chính là như vậy.”
Tào Lệnh Tề vẻ mặt vẫn là kinh ngạc, cậu không dự đoán được bạn trai bên người Giang Liên Ân tự dưng liều lĩnh đến,cậu không thể tin lắc đầu,” Anh ra không phải loại chị thích.”
“Cậu nói cái gì?” Nhiếp Tĩnh Xa vẻ mặt khó chịu.
“Tốt lắm.” Giang Liên ÂN che ở trước mặt Nhiếp Tĩnh Xa,không cho hắn tiếp cận Tào Lệnh Tề,” Anh cũng không để cho em một mình cùng Lệnh Tề nói chuyện ?”
“Có cái gì không đồng ý,tiểu quỷ này chỉ cần thừa nhận một sự thật , em không thuộc về cậu ta , cậu ta biết mình hết là được rồi!”
“Anh. . . . . .” Giang Liên Ân tức giận nắm chặt nắm tay.
Thấy cô tức giận đến nói không ra lời, Nhiếp Tĩnh xa nhân tiện muốn phát sinh đánh nhau với Tào Lệnh Tề. Đột nhiên,một thân ảnh thon thả xuất hiện ở bên cạnh hắn.
“Tĩnh Xa?”
Nhiếp Tĩnh Xa vừa chuyển quá …, liền phát hiện Tạ Chi Nghiên đứng ở trước mắt.
” Nhìn từ xa thấy bóng dáng em đã biết là anh.” Tạ Chi Nghiên lộ ra tươi cười,” Như thế nào ở chỗ này,đến xem phim?”
Nhiếp Tĩnh Xa không trả lời vấn đề của Tạ Chi Nghiên,hỏi ngược lại” Cô đi đâu đây ? Cũng đến xem phim sao?”
“Đúng.” Cô cười nói”Nhưng mà người hẹn còn không có đến.”
Giang Liên Ân thừa dịp hai người hàn huyện liền lôi kéo Tạo Lệnh Tề sang một bên,nói với cậu mấy câu,Nhiếp Tĩnh Xa mất hừng nhíu mày.
“Ủa , cô ấy là ai ? À….Hình như có đchút ấn tượng.” Tạ Chi Nghiên cảm thấy gương mặt Giang Liên Ân có vài phần quen thuộc,lại nghĩ không ra gặp cô ở đâu.” Làm sao vậy? Cô ấy là ai,khiến anh mất hứng như vậy?”
Nhiếp Tĩnh xa trả lời qua loa.” Tôi không có mất hứng.”
Tạ Chi Nghiên cười nói” Tạm thời! Anh rõ ràng mất hứng.”
Ngay khi Nhiếp Tĩnh Xa sắp mất đi tính nhẫn nại,Giang Liên Ân cuối cùng đi rồi trở về.
“Bạn gái?” Tạ Chi Nghiên hỏi thử một câu.
“Đúng.”Nhiếp Tĩnh Xa trả lời ngắn gọn một câu.
Giang Liên Ân đến gần,Tạ Chi Nghiên bỗng nhiên nhớ tới nàng là ai .”Ngươi là bí thư Niếp bá bá đúng không? Ta đã thấy ngươi.”
Giang Liên Ân không biết nên đáp lại như thế nào,chỉ có thể gật gật đầu,cô cùng Tạ Chi Nghiên chỉ có vài lần có duyên,thậm chí chưa nói chuyện.
Tạ Chi Nghiên nhìn Nhiếp Tĩnh Xa lại nhìn Giang Liên Ân,nhịn không được cười nói: “Hóa ra là như vậy !”
Giang Liên Ân nhất thời có chút xấu hổ,không biết nên nói cái gì.
” Em đây không quấy rầy các người, xin chào!” Tạ Chi Nghiên cười bỏ đi.
“Chúng ta cũng đi thôi!” Nhiếp Tĩnh Xa đối với Giang Liên Ân nói.
Cô ngay cả nhìn cũng chưa liếc hắn một cái,tự tránh ra, hắn biết cô tức giận,thức thời không giận cô..
Dù sao trước tiên làm cho cô phát sinh một chút cáu kỉnh,lúc sau trấn an cô là được,trọng yếu là hắn đem cái thảo nhân ghét lại,tiểu quỷ thối đuổi đi!
Trên đường , Giang Liên Ân chỉ nói câu cô phải về nhà – “ Kia là nhà cô” – liền im bặt.
Nhiếp Tĩnh Viễn cũng không làm trái ý nàng , trực tiếp đưa cô về nhà , tâm tình của hắn vẫn rất khoái trá , nàng nói một câu-
“ Anh trở về đi! Hôm nay tôi nghĩ muốn yên lặng một chút.” Cô biết hắn muốn cùng cô lên lầu.
“ Gì đó?”. Hắn bắt lấy tay cô , không cho cô xuống xe.
“ Trên mặt em có chữ gì đó sao , em nghĩ chúng ta cần yên lặng một chút.”
“ Lại nữa rồi.!” Hắn mất hứng nhíu mày “ lại là nghĩ muốn chúng ta cần thời gian yên tĩnh , em luôn dùng cách này lấy cớ phá anh.”
Cô có chút bốc hỏa “ Tôi không yêu cầu đòi hỏi anh , chẳng lẽ tôi không thể có thời gian của riêng mình sao? Tôi với anh ở cùng một chỗ có thể tự hỏi sao? Anh vừa thấy tôi, cũng chỉ nghĩ muốn theo tôi trên giường.”
Lời của cô làm cho hắn căm tức :” Em vì chuyện chiều này mà tức giận sao?”
Cô không trả lời hắn , ngược lại hỏi hắn :” Thời điểm tôi gọi điện cho anh , anh ở gần đây sao?”
“ Đúng.”
Hai tròng mắt của cô sinh ra tức giận :” Anh theo dõi tôi.”
Hắn liếc mắt cô một cái , lông mày rậm nhăn lại :” Em tức giận là vì cái này? Anh không theo dõi em .Hôm nay anh