
Tác giả: Quế Tiểu Vân
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 134517
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/517 lượt.
hắn vận sức chờ phát động, hoả tốc xoay người kéo gần khoảng cách, đem cô áp chế ở dưới thân.
Kiều Quỳnh An chỉ cảm thấy một hồi choáng váng cùng giường rung động, mở hai mắt, đã thấy Đỗ Phương Cần đem khuôn mặt tuấn mỹ đặt ở trước mặt mình, hướng về phía cô cười, trong nụ cười bao hàm cả mùi vị dục vọng.
Phản ứng không kịp, lời nói đã bị nuốt chửng khi hắn nhiệt tình dùng lưỡi hôn cô.
Bọn họ tựa như thuốc nổ, chỉ cần chạm nhẹ toàn bộ sẽ nổ tung, vẫn cố gắng tránh không đụng vào nhau vì biết, một khi đã chạm thì sẽ bùng nổ rất đáng sợ
Lưỡi của hắn khích lệ dụ dỗ cô, cám dỗ sự nhiệt tình của cô.
Trong phút chốc, cô bị hòa tan, toàn thân như lửa cuồng nhiệt thiêu cháy.
Cô dựa vào hắn, móng tay bấm vào tấm tưng trần của hắn.
Toàn thân Đỗ Phương Cần vốn trần chụi, vật nam tính trong quần lót sớm đã nhô lên cứng rắn.
Hắn kéo áo ngủ của cô xuống, tham lam mút sự ngọt ngào của cô, quyến luyến.
Cô phát ra tiếng rên rỉ tựa như cổ vũ.
"Thích như vậy phải không?" Hắn biết là cô thích.
Đầu lưỡi của hắn lượn vòng đảo quanh, cảm thụ cô cứng rắn lên, giống như một bộ vị nào đó trên cơ thể của hắn.
Dừng lại ở chỗ nhũ hoa no đủ của cô quyến luyến một lúc lâu, môi hắn mới không cam lòng rời đi, tay hắn thay thế cho môi, âu yếm vuốt ve nhũ hoa mềm mại của cô.
Môi trượt xuống tới bụng bằng phẳng của cô, tinh tế nhàn nhạt hôn xuống.
Cô phát ra những tiếng rên rỉ thân mật, không tự chủ giãy dụa thắt lưng, từ hai bên tai cảm nhận một cỗ âm thanh tinh tế giữa hai bắp đùi truyền đến, dục vọng của cô nổi lên mãnh liệt như vậy, ngay cả bản thân cũng bị hù sợ.
Bàn tay của hắn di chuyển tới giữa chân cô, ngón tay dính hương vị của cô, hắn đưa vào trong miệng nếm mút.
"Không, đừng như vậy." Cô nhìn thấy, e lệ muốn tách rời khỏi.
Hắn tại sao có thể làm ra loại động tác khiến cho người ta xấu hổ như vậy!
"Rất ngon."
Hắn cố ý, không để cho cô xoay chuyển tầm mắt.
"Anh thật là muốn ăn nhiều hơn nữa." Hắn tà ác khiêu khích nói.
Cô che miệng hắn lại, không cho phép hắn nói thêm nữa.
Không thể nói, hắn đổi thành hành động thực tế.
Bá đạo dùng hai tay banh mở đầu gối của cô, hắn làm cho cô hoàn toàn loã lổ ở trước mặt hắn.
"Đẹp quá."
Hắn cong người xuống, giống như nô bộc nhún nhường nằm rạp giữa hai chân cô, lộ ra đầu lưỡi, thận trọng liếm lấy tiết dịch ngọt ngào của cô.
Khoái cảm ở giữa hai chân cô bị giày vò, cắn môi dưới, khó chịu rên rỉ.
Đầu lưỡi của hắn như là xuân dược cũng là độc dược, làm cho thân thể của cô giống như có ngàn vạn con kiến đang đốt.
Cô sắp điên rồi, khoái cảm đột nhiên cuốn lấy toàn thân làm cho cô hít thở không thông.
Cô từng ngụm từng ngụm hô hấp: "Nhanh, cho em." cô muốn hắn.
"Em muốn cái gì?" Kỳ thực hắn cũng sắp nổ tung, nhẫn nại chờ cô mở miệng.
"Em muốn." Cô nói không nên lời, chỉ có thể thò tay ra cầu xin, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy cái kia của hắn, "em muốn cái này."
"Như em mong muốn!" Hắn đi vào trong cô, tiến quân thần tốc đến chỗ sâu nhất.
Cô chặt chẽ di chuyển theo hắn, hai chân kẹp lấy mông hắn, để hắn lưu động đưa vào. Trong tiếng hét chói tai cảm thấy sự co rút của cô, dẫn cô leo lên cao trào.
Ban đêm, nhìn khuôn mặt đang ngủ của Đỗ Phương Cần, lòng Kiều Quỳnh An chìm xuống.
Cô nên hỏi sao?
Rất sợ.
Nếu hỏi, Đỗ Phương Cần có trả lời thành thật hay không? hay là lừa dối?
Hoa Hân nói không sai, thay vì suy đoán lung tung, không bằng hỏi cho rõ ràng.
Thế nhưng, cô thực sự rất sợ.
Nói một cách thẳng thừng, đều là do cô quyến luyến với phần tình cảm này, còn có cô không tự tin vào bản thân mình.
Vì sao hết lần này tới lần khác là Chu Lỵ Á chứ, nếu là người khác, có thể cô sẽ có dũng khí đứng ra vì tình yêu của mình hăng hái chiến đấu, nhưng Chu Lỵ Á. . .
Cô rất rõ ràng Đỗ Phương Cần đã từng yêu Chu Lỵ Á tới mức nào, cô cũng rất rõ ràng Chu Lỵ Á là một mỹ nhân xinh đẹp vô cùng quyến rũ.
Đem ra so sánh với Chu Lỵ Á, cô thực sự một chút tự tin cũng không có.
Ài! Kiều Quỳnh An lại lâm vào tình trạng bất lực.
Chưa đợi Kiều Quỳnh An kịp chuẩn bị tinh thần đi hỏi Đỗ Phương Cần, rất trùng hợp, vào một lần tụ họp ăn cơm trưa, cô cùng Hoa Hân và Đinh Tử Ninh đã "tận mắt thấy bằng chứng" ngay tại trận.
Vậy có bao nhiêu lực sát thương? có thể tưởng tượng được ——
"Này, Quỳnh An bên này."
Hoa Hân vẫy vẫy tay, khiến cho Kiều Quỳnh An vừa mới bước vào cửa đã phát hiện ra các cô.
Kiều Quỳnh An đáp lại chào hỏi bằng một nụ cười, hướng về phía các cô đi tới.
"Quỳnh An, cậu cũng dạy tớ một chút đi, làm như thế nào để dùng những thứ nho nhã rất trừu tượng đó để hình dung những thiết kế của tớ, cậu không biết bây giờ khách hàng đều đang rất ưa chuộng điều này."
"Đừng nào loạn nữa, nếu như cậu nói xong mà khách hàng không ai hiểu được, vậy nên làm như thế nào cho phải."
"Sẽ không, có rất nhiều khách hàng tự cao sẽ cảm thấy như vậy mới có thể biểu thị rõ đẳng cấp cao quý của mình." Đinh Tử Ninh mang theo một chút