
Tác giả: Quế Tiểu Vân
Ngày cập nhật: 03:50 22/12/2015
Lượt xem: 134501
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/501 lượt.
in đối với tình cảm của bản thân, bất kể là hắn hay là cô, bọn họ nhất định phải cùng nhau đối mặt với mưa gió bên ngoài, không thể mãi mãi chỉ núp dưới sự che chở của đối phương.
Dù sao, tình yêu là chuyện dành riêng cho cả hai người, không phải sao?
Chỉ cách vài ngày kể từ khi lời hứa được nói ra, rất nhanh "thử thách" liền tới cửa ——
Sau khi tái hợp với Quỳnh An, Đỗ Phương Cần ở công ty rất kiêu ngạo công khai mình sắp kết thúc cuộc sống độc thân, cưới người bạn gái chung sống nhiều năm vào cửa.
Trước đây ở công ty, hắn chưa bao giờ đề cập đến cuộc sống riêng tư của mình. Nguyên nhân chủ yếu hắn làm như vậy là vì nhắm vào Chu Lỵ Á.
Mặc dù hắn không cảm thấy Chu Lỵ Á có ham muốn tái hợp với hắn, biểu hiện của cô ở trước mặt hắn luôn giống như bạn bè hoặc là đồng nghiệp, nhưng vì Quỳnh An, hắn phải duy trì khoảng cách an toàn với cô ta.
Mà Chu Lỵ Á rất nhanh đã biết được tin Đỗ Phương Cần tuyên bố kết hôn từ trong miệng nhân viên của FAITH, xem ra hiểu lầm giữa hắn và học tỷ đã được tháo gỡ.
Không được, cô làm sao có thể mặc cho tình huống mà mình không thể nắm giữ được trong tay xảy ra.
Mấy năm trước cô cũng đã mắc phải một sai lầm nghiêm trọng khi vứt bỏ Đỗ Phương Cần, lần này thật vất vả hai người mới gặp lại nhau, nói gì thì cô cũng sẽ không dễ dàng buông tha.
Cô đã hỏi được địa chỉ nhà của Đỗ Phương Cần thông qua một đồng nghiệp của FAITH, nếu cô không thể xuống tay từ phía Đỗ Phương Cần, vậy thì lựa chọn tương đối hoàn hảo chính là tấn công Kiều Quỳnh An.
Mười giờ sáng, Kiều Quỳnh An thừa dịp Đỗ Phương Cần đi làm, ở trong phòng làm việc cố gắng đuổi kịp tiến độ bản thảo.
Sau khi nghe được tiếng chuông cửa, cô vẫn còn sửng sốt một hồi, tại sao giờ này lại có người nhấn chuông cửa, dù cho là người đưa thư thì thời gian cũng còn khá sớm.
Kiều Quỳnh An chạy bộ từ lầu cao nhất xuống lầu một mở cửa.
"Hi, học tỷ."
Ngay lúc hai người gặp nhau, Chu Lỵ Á đã xác định lợi thế bản thân, cô nở nụ cười vô cùng sáng lạn, từ đó có thể thấy được sự kiêu ngạo của cô.
Kiều Quỳnh An đúng là cao hơn cô, thế nhưng vóc người gầy gầy không có chút đường cong nào của Quỳnh An, so sánh qua lại, mùi vị của phụ nữ còn kém xa.
Kiều Quỳnh An có chút kinh ngạc.
"Học tỷ, đã lâu không gặp, chị không mời em vào ngồi sao?" Chu Lỵ Á rất thản nhiên, cô ta không đợi Kiều Quỳnh An mời, đã tự mình lướt qua cô đi vào trong nhà.
"Oa, nhà này thật đẹp, là Phương Cần mua sao?"
Chu Lỵ Á hưng phấn nhìn chung quanh.
". . ."
Thẳng thắn mà nói Kiều Quỳnh An thật đúng là không biết nên ứng phó như thế nào với "học muội" không mời mà đến này.
"Xem ra cuộc sống của Phương Cần sau khi chia tay với em trôi qua cũng không tệ lắm, trước đây em thật không nên buông tha cho anh ấy." Chu Lỵ Á ngồi xuống ghế sô pha, cô ta cũng không làm bộ, trực tiếp nói rõ mục đích đến đây.
Kiều Quỳnh An thừa nhận, cô không phải là đối thủ của Chu Lỵ Á, nhiều năm không gặp, cô ta vẫn xinh đẹp động lòng người như trước, tất cả ánh mắt của đàn ông đều sẽ luyến tiếc không nỡ rời khỏi người của cô ta.
Thế nhưng, cô không thể tự tiêu diệt uy phong của bản thân, dù sao, cô cũng có tình yêu của Đỗ Phương Cần nha!
Một lần nữa điều chỉnh tốt tâm trạng, Kiều Quỳnh An âm thầm hít sâu một hơi, nếu "kẻ địch" đã đến cửa, cô há không có đạo lý "ứng chiến".
"Học muội muốn uống gì?" Cô hỏi.
Trong đôi mắt to đẹp của Chu Lỵ Á có chút kinh ngạc.
"Em uống nước là được rồi."
"Ừ, được." Kiều Quỳnh An đi vào phòng bếp làm hai cốc nước chanh mát.
Sau đó, cuộc chiến giữa hai người phụ nữ, bắt đầu.
"Học tỷ bắt đầu qua lại với Phương Cần từ khi nào? em nghe Phương Cần nói là sau khi xuất ngũ?"
"Đúng vậy, là bắt đầu từ khi đó."
"Ôi, khi đó em vừa mới chia tay với Phương Cần không lâu." Nói cách khác, cô chỉ là người thay thế vào vị trí người yêu còn trống.
"Tôi biết, chuyện Phương Cần bị cô lừa dối đều nói cho tôi biết." Kiều Quỳnh An ra chiêu.
Chu Lỵ Á có chút hỗn loạn.
"Em là không nên buông tha anh ấy, em hối hận rồi."
Cô ta dùng ánh mắt nói cho Kiều Quỳnh An: Tôi hiện tại muốn tới đoạt lại hắn!
Kiều Quỳnh An nhận lấy khiêu khích của cô ta
"Học muội, rất nhiều chuyện đã qua thì không thể xoay chuyển, hối hận cũng chỉ có thể đặt ở trong lòng mà thôi."
"Em không cho là như vậy." Chu Lỵ Á đối với mình tràn đầy tự tin, hoặc là nói, tự tin qua đầu.
"Em và Phương Cần trước đây không có ai là có thể phủ nhận, bọn em đã từng yêu nhau như vậy, nếu không phải em nhất thời lựa chọn sai lầm. . . Từ khi gặp lại Phương Cần, bọn em đã từng bước tìm lại được cảm giác yêu nhau trong quá khứ, vậy là chị không có cách nào thay thế được."
"Không sai, tôi thừa nhận. "mỗi người đều có quá khứ." Nhưng hiện tại tôi cùng Đỗ Phương Cần cũng là cô không thể thay thế được."
"Vậy cũng chưa hẳn."
"Xin hỏi tự tin của học muội là từ đâu tới vậy?"
Khoé miệng Chu Lỵ Á giương cao nói: "Từ sau khi em xuất hiện, tự tin đến từ sự việc chị cùng học trưởng náo loạn đòi chia tay." Đây, tuyệt đối là một uy hiế