Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ách Dương Tình Quanh Co

Ách Dương Tình Quanh Co

Tác giả: Cổ Linh

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134990

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/990 lượt.

ại giống như Ách Tu La khiến cho người ta kinh hồn bạt vía, đơn thương độc mã lại có thể giải quyết mấy trăm địch nhân của Vụ Linh Bảo! Nhìn xem, Ách Tu La vẫn còn đang ngồi trên ngựa không hề động tay! Xem ra, giang hồ đồn đãi là sai lầm, Mộ Dung Vũ Đoạn không chỉ là người “Lời nói có ích” mà hắn còn sở hữu một thân võ học tương xứng với Ách Tu La, chỉ khác nhau là hắn nói chuyện nhiều hơn Ách Tu La thôi!!!
Sau này lại có phiền toái gì, tìm tới Kim Lăng Mộ Dung gia là đúng nhất!!!
Vì phòng ngừa vạn nhất, Mộ Dung Vũ Đoạn ở lại Vụ Linh Bảo thêm nửa tháng, cho đến khi xác định những người của Bụi Tư Bang kia sẽ không xuất hiện nữa, Hắn mới mang theo Mặc Nghiễn Tâm khởi hành quay về Trung Nguyên.
Bởi vì hắn không biết, cũng là một trong lục lâm cửu đại bang phái Bụi Tư Bang kia tinh anh hảo thủ đều vì trận chiến này mà bị tổn hại gần hết, đại tổn thương đến nguyên khí, tương lai sẽ có một khoảng thời gian rất dài không có biện pháp cưỡng đoạt tranh thắng thua ở trên giang hồ. Nói cách khác, bọn họ tạm thời không có năng lực tìm người khác gây phiền toái.
“Nghiễn Tâm?”
Mặc Nghiễn Tâm ngẩng đầu nhìn hắn, mặt vẫn như cũ không chút thay đổi, nhưng bộ dáng lại tựa hồ như chờ đợi điều gì, Mộ Dung Vũ Đoạn lại ngược lại không nhìn nàng, vẫn còn đang suy nghĩ nhìn phía trước.
“Ta vẫn không thích giết người, nhưng mà…”
Hắn khẽ liếc mắt lên.
“Ta lại thật cao hứng giết chết bọn súc sinh vô nhân tính của Bụi Tư Bang, cho dù làm như vậy cũng không kịp vãn hồi lại những gì bọn chúng gây ra, còn có những mạng người bị bọn hắn giết trước đây! Nhưng lại có thể bảo đảm, sau này bọn họ rốt cục không thể giết hại thêm một sinh mệnh nào nữa!”
Mặc Nghiễn Tâm từ từ hạ mắt xuống, tiếp tục nghe Mộ Dung Vũ Đoạn nói phảng phất giống như lời thề. “Ta nghĩ, về sau ta sẽ không lại tùy tiện buông tha cho những kẻ bại hoại, nên cho họ cơ hội, ta sẽ cho! Nhưng nếu không có tư cách có được bất kỳ cơ hội nào nữa, ta sẽ không mềm lòng xuống tay!”
Đôi môi lặng lẽ xẹt qua một chút giống như ý cười, Mặc Nghiễn Tâm lại nhắm mắt, an tâm tiếp tục giấc mộng của nàng!
Hiện tại bọn họ có thể về nhà rồi, bởi vì phu quân của nàng rốt cục đã học được sự việc mà đại ca hy vọng hắn có thể học được:
Lấy ác đánh ác, lấy sát đối sát!!!






Trên đường từ biên ngoại trở về Kim Lăng, càng nhiều người hướng đến hắn cầu xin giúp đỡ, nhưng Mộ Dung Vũ Đoạn không hề cảm thấy hoang mang, hắn không có thời gian để suy nghĩ đến điều này, hắn chỉ lo lắng đến việc làm sao để hết sức đi trợ giúp cho người cần giúp, để tránh lại tạo nên sự ăn năn như trong chuyện ở Vụ Linh Bảo, bởi vậy họ thủy chung không có biện pháp dựa theo dự tính nhanh chóng trở về Kim Lăng được. Một đường vừa đi vừa giúp đỡ, đến khi Mặc Nghiễn Tâm đã mang thai được hơn sáu tháng thì bọn họ rốt cục vào đông chí cũng có thể về tới Kim Lăng, lại còn bị cảnh tượng ở trước cửa nhà làm cho kinh ngạc.
“Đây là… Đã xảy ra chuyện gì?” Mộ Dung Vũ Đoạn giật mình lẩm bẩm nói.
Cửa lớn bên ngoài Mộ Dung Phủ chật ních giống như không có chỗ chen vào toàn là xe ngựa, còn có người vừa mới thấy bọn họ đến liền gọi bọn họ đi ra phía sau để xếp hàng mới được vào!
“Xếp hàng?” Mộ Dung Vũ Đoạn không biết nên khóc hay nên cười lẩm bẩm nói.
“Khi nào thì về nhà mà còn phải xếp hàng vậy?” Mặc Nghiễn Tâm lại phảng phất như không hề có cảm giác gì tiếp tục dựa vào trong lòng hắn ngủ, Mộ Dung Vũ Đoạn hơi suy nghĩ một chút, sau đó xả cương ngựa phi về hướng cửa sau, im lặng nhập phủ từ cửa sau, đem ngựa giao cho nô bộc đi ngang qua, sau đó đem Mặc Nghiễn Tâm ôm trở về phòng để nàng có thể an ổn ngủ, lại một mình đi đến đại sảnh, muốn đến đó nhìn thử xem chuyện gì đã xảy ra. Bất quá, mới đi được nửa đường thì hắn đã đụng phải mẫu thân.
Con dâu bảo bối?
Mộ Dung Vũ Đoạn nhịn không được khóe miệng cong lên “Nghiễn Tâm nàng lại có mang rồi, dọc đường đi về đều ngủ, nên con đưa nàng về phòng ngủ cho ngon rồi!”
“Tiểu Tâm lại có thai sao?” Đỗ Cầm Nương kinh hỉ xoay người bỏ chạy “Ta đi xem nó đã!”
Mộ Dung Vũ Đoạn thực sự vì vợ được cha mẹ yêu thương mà cảm thấy cao hứng, nhưng vừa bước về hướng phòng khách thì trong lòng hắn không khỏi cảm thấy khó xử phiền phức.
Một nhà bá mẫu lại chạy đến tìm bọn họ, tám phần mục đích chỉ có duy nhất một: Xin giúp đỡ.
Nhưng mà, có thể giúp sao?
“Vũ Đoạn, rốt cục cháu đã trở lại!” Vừa thấy cháu, Mộ Dung đại phu nhân mừng như điên lập tức chạy về phía trước mặt hắn, nghênh mặt lên, hạ lệnh: “Mau, theo chúng ta quay về Tô Châu đi!”.
Mộ Dung Vũ Đoạn trấn định đảo mắt nhìn xem một vòng, Mộ Dung Nguyệt Phong, Chu Thải Nhi, Mộ Dung Hương cùng Mộ Dung Yến. “Xin hỏi bá mẫu, vì sao Vũ Đoạn phải theo mọi người quay về Tô Châu chứ?”.
“Là giúp cho Nguyệt Phong đoạt lại gia sản chứ sao!” Mộ Dung đại phu nhân hợp tình hợp lý nói “Đứa con trai đáng giận của Chu gia đó, dám mời nhân vật trong giang hồ đến đuổi chúng ta đi! Vũ Đoạn con tới giúp chúng ta đuổi bọn họ đi!”.
Mộ Dung Vũ Đo


Insane