
Tác giả: Lục Xu
Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015
Lượt xem: 1341337
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1337 lượt.
Tô Thiên Linh, thật bất ngờ khi người anh ta cưới lại là Tô Thiên Mặc. Vì khoảng cách khá xa nên cô không thể thấy rõ được biểu cảm của tân nương đằng sau khuôn mặt được trang điểm quá mức tinh xảo kia.
Nhưng trên khuôn mặt của cô dâu chú rể đều không hề có nụ cười.
Kỉ Tâm Trừng run lên, Kỉ Niệm Hi nắm chặt bàn tay của Kỉ Tâm Trừng.
- Chị thấy anh ấy yêu cô ta sao? – Kỉ Tâm Trừng bỗng mở miệng.
Dù có hay không thì vẫn sẽ phải thành thật đối mặt với bản thân, rằng anh ta không hề yêu mình.
Có như vậy mới có thể hoàn toàn tỉnh mộng, có khả năng tự nói với bản thân, tất cả những việc mình đã làm đều là vô nghĩa, ngoại trừ đôi khi nhớ lại những hành động ngốc nghếch non trẻ của bản thân, mình chẳng còn lại điều gì khác.
Kỉ Y Đình có yêu Tô Thiên Mặc không? Kỉ Niệm Hi khẽ cười, ai mà biết được.
Nhưng ngay sau hôn lễ, có một chút sự cố, khi cô dâu theo sau chú rể, đột nhiên cô dâu bị vấp, nhưng ngay khi chưa kịp ngã ngửa ra phía sau, chú rể đã nhanh nhẹn tiến đến đỡ cô dâu trong vòng tay.
Cảnh tượng này diễn ra trong mắt người xem vô cùng tự nhiên thân thiết.
Yêu hay không? Ít nhất trong con mắt đánh giá của người ngoài đó là như vậy.
Từ lúc nhìn thấy sự xuất hiện của Kỷ Niệm Hi tại hội trường, trợ lý riêng của Kỷ Y Đình – Hàn Mạn chỉ hận không thể bắt Kỷ Niệm Hi làm trâu làm ngựa để sai khiến hết việc nọ đến việc kia. Cô nàng hoàn toàn quên mất hiện đang ngoài giờ làm việc, cô không có quyền yêu cầu Kỷ Niệm Hi làm bất cứ việc gì ở đây. Tuy Kỉ Niệm Hi không muốn phối hợp nhất là khi cảm xúc của Kỷ Trừng Tâm vẫn chưa ổn định nhưng Hàn Mạc hoàn toàn bỏ qua suy nghĩ của Kỷ Niệm Hi, lập tức kéo cô sang một bên:
- Cô nghĩ thân phận của mình là gì đấy? – Hàn Mạn nghiêm mặt nhìn thẳng vào mắt Kỷ Niệm Hi.
Kỉ Niệm Hi thầm thở dài trong lòng, cô có thể hiểu rõ ý của Hàn Mạn, các cô là nhân viên trong công ty cô chỉ có thể đến hỗ trợ, hoàn toàn không có tư cách tham dự. Nếu Kỷ Y Đình nhìn thấy Kỷ Niệm Hi đến đây cùng Kỷ Thành Minh, anh ta rất có khả năng bắt cô từ chức ngay ngày mai mà không cần lí do.
Huống chi mối quan hệ của Kỷ Thành Minh và Kỷ Y Đình trong thời điểm này cũng thật là vi diệu làm sao.
Ngoài ra có lẽ tình trạng của Kỷ Y Đình hôm nay khá xấu, trước mặt đông dảo khách mời, anh ta khó có thể toàn mạng trở về, mà đầu sỏ lại chính là Kỉ Thành Minh.
Kỉ Thành Minh lại hoàn toàn thờ ơ trước động tác của Kỉ Tâm Trừng.
Kỉ Niệm Hi chỉ biết nhìn lên trần nhà, hai người này có khi ba trăm năm trước cũng là người nhà đấy, sao cứ phải coi nhau như kẻ thù một mất một còn thế.
Nếu như không có sự xuất hiện của Lộ Thiếu Hành, Kỉ Y Đình hẳn không thể thoát được. Lộ Thiếu Hành chắc chắn sẽ không đến tham dự một mình, anh mang cả nhà đến nếu như đứa trẻ trong bụng Lê Họa cũng được tính là một thành viên. Anh nở nụ cười thờ ơ, nhìn Kỉ Thành Minh với ánh mắt đầy ẩn ý.
Kỉ Y Đình lại nhìn về phía Lê Họa, vẫn với ánh mắt đầy khinh thường. Lộ Thiếu Hành lại chẳng hề e ngại, vẫn đặt tay trên lưng vợ mình, rồi đưa mắt đánh giá người phụ nữ xinh đẹp hơn người, nhân vật chính của ngày hôm nay Tô Thiên Mặc:
- Y Đình , anh thật may mắn, cưới được một cô vợ xinh đẹp thế này.
Tô Thiên Mặc rất ít khi xuất hiện trước mặt công chúng, ngược lại cô em gái thường hay xuất hiện, hơn nữa cũng nhận được sự khen ngợi không ngớt từ phía truyền thông. Trong khi Tô Thiên Linh thường xuất hiện, Tô Thiên Mặc lại che dấu nhiều năm, vì thế giới truyền thông thường tiên đoán rằng có lẽ lí do để vị đại tiểu thư này trốn tránh như vậy phần lớn là vì ngoại hình của cô ta, vì thông thường người đẹp thường thích xuất hiện để khoe phong thái rạng rỡ xinh đẹp của mình, đó là suy nghĩ thông thường.
Kết quả là, diện mạo của Tô Thiên Mặc có thể khẳng định chắc chắn là một mĩ nữ.
Một câu nói của Lộ Thiếu Hành không thể không khiến anh mắt của quan khách chuyển về phía Tô Thiên Mặc, dù sao đây cũng là một nhân vật nổi tiếng trong thành phố.
Kỉ Thành Minh mặc kệ Kỉ Y Đình cùng Lộ Thiếu Hành nói chuyện, anh chỉ quan tâm dường như Lộ Thiếu Hành cố tình đến đây để thêm mắm thêm muối nên lại càng nóng mặt.
Vì bên bàn rất nào nhiệt nên Kỉ Niệm Hi cho rằng có lẽ mình đến đó xem một chút cũng không sao, vì dù sao Hàn Mạn cũng đã đi chỗ khác.
Tất cả mọi người đều dừng lại, có thể thấy rõ hành động này hoàn toàn không được thoải mái. Ý kiến mới được đưa ra khiến người ta quên mất lời mời rượu của Kỉ Thành Minh, đồng thời cũng muốn xem Kỉ Y Đình có thật sự là ngàn chén không say như lời đồn.
Đàn ông cũng rất hay gây thù chuốc oán.
Kỉ Niệm Hi không để ý mà mở miệng:
- Hai vị tổng giám đốc Kỉ biết đâu ba trăm năm trước là người một nhà, sao phải trong nhà đấu đá lẫn nhau.
Nhưng Kỉ Y Đình lại chẳng hề cảm kích:
- Thành Minh đây hẳn xuất thân từ kẻ sĩ, tôi đây chỉ là thảo dân gặp chút may mắn được ngồi chung bàn, sao dám xưng là người nhà.
Nói xong không thèm nể tình mà bỏ đi, để cho những người ở lại tròn mắt ngơ ngác.
Kỉ