80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ai Yêu Ai Trước

Ai Yêu Ai Trước

Tác giả: Thư Hương Tiểu Trúc

Ngày cập nhật: 03:41 22/12/2015

Lượt xem: 134398

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/398 lượt.

đại sư ( bậc thầy về vẽ tranh). Anh ta nói muốn đi xem cô gái nhỏ.
Cô mất hứng. Người đàn ông kia, lấy cái gì mà cướp đi Hi Nhiên. Bọn họ khó khăn lắm mới hẹn hò được với nhau.
Nếu như cô gái kia là bạn gái của người kia, có lẽ, da mặt cô ấy cũng dày như anh ta. Đáng tiếc, hiện tại, cô là “ danh bất chính” - chẳng biết lấy danh phận gì. Cho nên, coi như cô ăn mặc thật xinh đẹp, bên cạnh có người hộ tống cũng sẽ không lo lắng có người sẽ đem lừa cô chạy đi, sẽ y như trước, sẽ không để ý đến cô nữa.
Cười khổ một tiếng, cô cũng không có tâm tình thưởng thức tranh vẽ, đi tới một góc có kê bộ salon, thuận tay cầm tờ giấy in phần giới thiệu vắn tắt, an vị quan sát.
Có lẽ gần đây công việc bận rộn, cô thật sự mệt mỏi, cũng có thể là bởi vì trong này rất yên tĩnh, máy điều hòa không khí thoải mái, mới ngồi xuống có mấy phút thì ngoài ý muốn, cô điều chỉnh tư thế nhắm mắt lại, vốn chỉ là muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, lại không cẩn thận ngủ thật.
Lát sau, khi Lâm Hi Nhiên tìm được cô, thấy tờ giấy in phần giới thiệu phủ trên đôi chân mềm mại, khuôn mặt trắng nõn, hai tay đan vào nhau, ngủ một cách khờ dại không hề đề phòng.
Đầu tiên là cậu ngẩn người, sau đó đến gần cô, chần chừ đưa tay lên, rồi sau đó nhẹ nhàng vén vài sợ tóc, nhìn mặt mũi xinh đẹp của Lại Linh, ánh mắt lấp lánh ấm áp.
Không đánh thức cô dậy, cậu ngồi chỗ trống bên cạnh Lại Linh, có người đi qua đi lại thì lấy ngón trỏ ra hiệu im lặng, hi vọng đối phương nhỏ giọng, để cho cô tự nhiên đi vào mộng đẹp
Dường như đã ngủ được một giấc thật lâu.
Khi Từ Lại Linh mở mắt ra, lại phát hiện mình không phải đang ở trong phòng quen thuộc, lúc này mới giật mình kinh hãi.
"Bạn đã tỉnh."
Để cho Lại Linh an tâm, một giọng nói đúng lúc cất lên xua đi sự bối rối của cô. Quay đầu nhìn lại, Lâm Hi Nhiên đang ngồi bên cạnh cô.
Bởi vì cử động, lúc này cô mới nhìn thấy áo khoác mỏng của Lâm Hi Nhiên đang đắp trên người cô.
“ Mình…..mình ngủ hả ?”. Hơn nữa giống như là đã ngủ thật lâu. Nhìn lại bốn phía một chút, ánh đèn ảm đạm, trừ bọn họ ra, không có một người nào nữa.
"Đúng vậy". Triển lãm đã kết thúc.
Bọn họ ngồi đây đã bao lâu rồi? Cảm giác như mình quả thực có chút quá đáng, cô chống đỡ nói: “ Thật là chả có ý tốt………..Bạn đặc biệt mời mình đến xem vẽ, mà mình lại………”.
“ Bạn đói bụng không?”. Hắn nhẹ giọng cắt đứt lời cô
“A”
"Mình đói rồi. Đi thôi, hiện tại vừa lúc ăn cơm tối". Hi Nhiên cầm áo khoác mỏng nhẹ nhàng kéo lên trên người Lại Linh “ Không cần bỏ ra, sẽ lạnh”. Hi Nhiên trao cho Lại Linh ánh mắt khiến cô mê luyến thật sâu, mỉm cười.
Áo khoác của Hi Nhiên có mùi thơm cơ thể sạch sẽ, ấm áp ôm trọn cả thân thể cô. Cô suýt nữa hòa tan vào trong hơi thở vẫn còn vương vấn trên áo của cậu ấy.
Dưới sự che chở của Hi Nhiên, cô hoàn toàn bị hấp dẫn, gần như vô ý thức đứng lên theo Hi Nhiên.
Là mơ hay là thực? Thật là nực cười. Đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Hi Nhiên nhưng vì sao trong lòng lại có sự rung động mãnh liệt đến như thế. Cảm giác sai sao?
Cô mơ hồ.
Trong lòng của người đàn ông này - cô thật muốn nhìn thấu






Cậu ta đang nghe cái gì nhỉ?
Đây là lần thứ 12 Từ Lại Linh nhìn về phía Lâm Hi Nhiên, cậu ta đang nằm trên bàn. Cô vẫn không nhịn được ý nghĩ sẽ đánh thức cậu ấy dậy
Cô cảm thấy mình thật là ngốc mà. Vốn là muốn tìm gia sư miễn phí, kết quả là cậu ta chỉ giúp cô chỉnh sửa vấn đề khó trong 10 phút, tiếp theo liền đeo tai nghe lên, vùi mặt vào cùi chỏ, ngủ tiếp.
Đã hơn 2 tiếng rồi, cậu ta chỉ kém không ngáy và chảy nước miếng nữa thôi.
Bên trong tai nghe cái là cái nhỉ? Thể loại âm nhạc sôi động đang được thịnh hành? Hay là bài hát ru con? Hay nhạc không lời ( nguyên bản là an hồn khúc, mình dịch thoát nghĩa là nhạc không lời). Hay thể loại các bà mẹ hay hát nhạc thiếu nhi để ru con? Loại nhạc gì mà khiến cho cậu ta ngủ say sưa như thế.
“ Không phải vừa rồi cậu còn đang ngủ sao?”. Nói hươu nói vượn cái gì thế
"Ah. . . . . . Tớ đang ngủ sao?". Hi Nhiên hơi đỏ mặt, nhìn cô, bộ dạng như xin lỗi.
“ Cậu …………”. Đợi chút, ý cậu ta là gì, mỗi lần nhìn sang cậu ta giống như đang ngủ nhưng kỳ thật có phải hay không. “ Cậu mới vừa gục xuống bàn rất lâu………….là để suy nghĩ đề mục sao?”. Phương pháp đọc sách kiểu gì vậy trời?
"Ừ." Chỉ là. . . . . . Có ngủ thật hay không thôi.
Cô không nói gì. Không biết là nên khen ngợi phương pháp học đặc biệt của cậu ta, hay là hỏi xem cậu ta “ luyện chiêu” này ở đâu
"Giấc ngủ là phương pháp giải quyết vấn đề" . Lần đầu tiên cùng cậu ta đọc sách, cô thật sự ấn tượng sâu sắc.
Cậu ấy rất giỏi môn toán. Khi cô xem hết những biểu thức số học mà cậu ấy viết, áp dụng công thức đó là ra đáp án. Hi Nhiên và cô có chút khác biệt, cô áp dụng công thức một cách máy móc, nên khi làm bài thi thường cố gắng sử dụng công thức đó rồi thay vào đề mục. Nhưng Hi Nhiên thì lại sử dụng những công thức cơ bản, làm đơn giản hóa vấn đề, rồi dần dần giải quyết từng vấn đề một và cuối cùng