Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Tác giả: Nữ Vương Không Ở Nhà

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341911

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1911 lượt.

khác biệt với váy ngắn và áo khoác ngoài kín đáo, phong thái vẫn như cũ. Cô nhìn xung quanh mọi người một lượt, đến khi nhìn thấy Tô Hồng Tụ và Mạnh Tư Thành song vai ngồi bên nhau thì trong mắt ảm đạm, chỉ là thoáng qua rồi biến mất.
Trong lòng Tô Hồng Tụ mắc dù nhéo lên một chút, nhưng rốt cuộc cũng là bạn học cũ, hơn nữa hôm nay là ngày bạn bè họp mặt, vì vậy cũng cười lên kêu Đàm Tư Tư ngồi xuống. Đàm Tư Tư cũng không từ chối, theo lời Tô Hồng Tụ hai người không gần không xa một chỗ ngồi xuống.
Tô Hồng Tụ cũng không phải kẻ ngốc, hôm nay mặc dù cô đối với tình cảm của Mạnh Tư Thành với mình rất có lòng tin, nhưng đối với người phụ nữ này. . . . vẫn là cô cẩn thận chú ý quan sát phản ứng của Mạnh Tư Thành. Chỉ thấy trên mặt Mạnh Tư Thành vẫn treo nụ cười như lúc ban đầu, nhìn thấy Đàm Tư Tư đến đây lịch sự chào một tiếng, trong bữa tiệc mời rượu cũng không lạnh nhạt với Đàm Tư Tư, mà cũng không tỏ ra quá nhiệt tình, chính là thái độ cứ không nặng không nhẹ như vậy.
Tô Hồng Tụ biết rõ trước đây quan hệ giữa Mạnh Tư Thành và Đàm Tư Tư không tệ, hôm nay cố ý cư xử như vậy phần nhiều là trong lòng có điểm kiêng dè, nhưng cũng vì hành động đó của Mạnh Tư Thành mà cảm thấy yên tâm, vì vậy khẽ cười, cảm thấy mình thật nhỏ mọn, lập tức bưng ly rượu lên hào phóng mời rượu.
Trong cuộc họp mặt, không khỏi một lần nữa nhắc lại những năm tháng thanh xuân, trong bữa tiệc tự nhiên cũng có người trêu ghẹo Mạnh Tư Thành và Tô Hồng Tụ, nói ban đầu làm thế nào cũng không nhìn ra nửa điểm dấu hiệu, thật đúng là chuyện khiến mọi người ngạc nhiên nhất trong lễ mừng năm mới năm nay. Sau bọn họ lại nghe nói hôm nay Mạnh Tư Thành ở tại nhà Tô Hồng Tụ thì càng thêm kinh ngạc không thôi đồng thời liên tiếp chúc mừng, thậm chí còn có bạn học nữ giơ ngón cái lên với Tô Hồng Tụ: “Đây chính là đã giải quyết được nam sinh khó khăn nhất của lớp, Tô Hồng Tụ bạn thật lợi hại, lại bắt được hắn về nhà mình rồi!”. Bạn học nữ này từ trước đến giờ đều nói chuyện lớn mật, hôm nay nói những lời này xong mọi người đều cười ha ha, cảm thán Tô Hồng Tụ liên tục, này chẳng những làm cho mặt Tô Hồng Tụ đỏ lên, ngay cả Mạnh Tư Thành ngồi bên cạnh cũng có chút lúng túng, bất đắc dĩ, dĩ nhiên cũng chỉ có thể cười một tiếng cho qua.
Dù là lúng túng nữa cũng là lúng túng trong ngọt ngào a!
So sánh xuống, Đàm Tư Tư cười có chút miễn cưỡng, ngồi không bao lâu liền lấy cớ đi toilet. Tô Hồng Tụ vẫn chú ý Đàm Tư Tư, thấy vẻ mặt cô rất không vui, vì vậy cũng đi theo sau đến, ai ngờ đi vào toilet liền thấy một mình Đàm Tư Tư đứng trước bồn rửa tay, cúi đầu yên lặng không nói, không biết đang đứng đây suy nghĩ cái gì. Tô Hồng Tụ thở dài, muốn an ủi cô, nhưng không biết an ủi thế nào.
Đàm Tư Tư thấy Tô Hồng Tụ tới đây, giơ lên nụ cười nói: “Thật hâm mộ cô, cô thật hạnh phúc.” Sau đó cũng không nhìn Tô Hồng Tụ một cái, xoay thẳng người rời đi. Tô Hồng Tụ nhìn cô quay đầu rời đi, làm váy xinh đẹp phiêu dật trên không trung, sau đó biến mất không thấy gì nữa, trong không khí chỉ để lại một chút hương nước hoa nhàn nhạt, không khỏi thở dài, Đàm Tư Tư thật là một cô gái xinh đẹp, cô lặng lẽ chúc phúc Đàm Tư Tư có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình.
Từ buổi họp mặt trở về Mạnh Tư Thành và Tô Hồng Tụ cùng nhau đi về phía bến xe buýt, một tay Mạnh Tư Thành nắm tay Tô Hồng Tụ, một tay lấy từ trong túi ra một chiếc bao tay đeo vào tay kia cho Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ vừa nhìn thấy khẽ cười: “Đây chính là bao tay em đan cho anh mà.” Mạnh Tư Thành gật đâu: “Chính do em đan, chỉ là em tặng cho anh, giờ anh lại đeo lên cho em.”
Tô Hồng Tụ nhìn anh tỉ mỉ giúp mình đeo bao tay vào, từ tay đến tim cũng bắt đầu ấm áp lên.
Hai người lên xe buýt, chỉ chốc lát sau đã đến chỗ gần nhà Tô Hồng Tụ, lúc xuống xe Tô Hồng Tụ chợt nhớ tới: “Lúc ra cửa mẹ nói trong nhà hết nước tương rồi, để em đi mua một chai.”
Mạnh Tư Thành nhìn xung quanh, không thấy có siêu thị nào lớn: “Nếu không chúng ta đi đến khu vực bên cạnh xem nơi nào có siêu thị hay không?”
Tô Hồng Tụ mím môi cười: “Không cần đâu, em nhớ trước kia ở chung cư bên cạnh có một nơi có mở một cái cửa hàng nhỏ, ở đó có bán nước tương, chúng ta đi sang bên đó xem một chút.”
Vì vậy hai người nắm tay đi tới, quả nhiên tìm được một cửa hàng nhỏ, cửa hàng này thật ra thì cũng chưa chính thức là một cửa hàng, chỉ là một hộ gia đình mở ra có treo tấm bảng trên cửa sổ, sau đó có người cần mua đồ chỉ cần ở tại cửa sổ này gọi là được. Mặc dù cửa hàng này tuy nhỏ nhưng mặt hàng khá đầy đủ, từ nước tương, dấm, trà. . . có mọi thứ.
Tô Hồng Tụ bước đến gần cửa sổ nhìn một chút, chọn một số mặt hàng thường dùng , khi ông chủ đưa hàng thì muốn trả tiền. Nhưng khi cho tay vào trong túi áo mới phát hiện mình không mang theo ví tiền, chỉ có trước khi đi tiện tay cầm theo 50 đồng, vì vậy lấy ra đưa cho chủ quán, ai biết ông chủ vừa thấy đã lắc đầu nói: “Hai ngày nay buôn bán ế ẩm nên không có chút tiền lẻ nào.” Mạnh Tư Thành nhìn thấy như vậy, vội vàng lấy ví tiền của mình ra đưa cho cô: “Chỗ này của anh có tiền l