Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả

Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Ngày cập nhật: 03:52 22/12/2015

Lượt xem: 1341287

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1287 lượt.

y chai rượu?! Có biết lái xe uống rượu nguy hiểm không, kiểm tra thử xem!"
Nói xong, đưa máy đo nồng độ cồn trong tay, nói:
"Ngậm lấy, thổi thật mạnh......."
Một câu nói bình thường, vậy mà vào tai của Hồ Tuân lại cảm thấy được có chút mập mờ. Chủ yếu là do giọng nói của nữ cảnh sát này ỏn ẻn nũng nụi như trẻ con làm nũng. Thành thật nghiêm túc mà nói, giọng nói của cô gái này mang vẻ êm ái từ tận xương tủy, hơn nữa, lời của cô rất dễ nảy sinh ý nghĩa khác.
Nhưng mà Hồ Quân cố gắng hợp tác với đồng chí cảnh sát địa phương, thành thật ngậm chặt, thổi một hơi lớn, nữ cảnh sát nhìn kết quả: 7, không đủ 20 miligram; không nhịn được nhíu mày nhìn anh nghi ngờ.
"Cũng lọc lõi đấy! Quá nửa đêm rồi, đừng làm chậm trể thời gian của tôi, đừng trốn gian dối nữa, ngậm lấy thổi thật mạnh."
Nữ cảnh sát này khẳng định anh uống rượu, Hồ Quân hơi cong môi:
"Tôi thực sự không uống rượu, tôi thề."
Tây Tử cười châm chọc:
"Chúng tôi đã gặp rất nhiều người như anh, mỗi lời khai đều có một câu thề, lát nữa thử máu sẽ biết."
Lại nói đến Tây Tử, hôm nay vốn đã không thoải mái. Làm cảnh sát vũ trang năm năm, giải ngũ, đáng ghét là bị phân công đứng chốt trên đường. Để vào Cục Công an là điều rất khó, lẽ ra Tây Tử nhắm vào cảnh sát hình sự điều tra vụ án giết người, nào ngờ bị phân công đến đội giao thông. Phân công đến đội giao thông thì đến đội giao thông! Không phải tất cả mọi người đều nói làm cảnh sát giao thông đều béo bở sao.
Nhưng lại bị phân công vào tổ tai nạn, cô còn không được cử đi đứng trạm, mà là đi kiểm tra nồng độc cồn của lái xe. Lãnh đạo có nói, vì để nâng cao hình tượng của cảnh sát giao thông, phải để cho nữ cảnh sát trực ở các điểm chốt giao thông, kiểm tra người lái xe uống rượu. Lãnh đạo còn nói, dù sao đàn bà đi hỏi tốt hơn, dễ dàng cho công tác phối hợp kiểm tra.
Tây Tử không được đối đãi tốt, nhưng lãnh đạo chỉ chỗ nào, phải đánh vào chỗ đó. Hôm nay đứng ở đây từ mười giờ, hiện tại đã được hai tiếng rồi, gặp phải bốn người điều khiển xe khi uống rượu, tính cả người này gộp lại vừa thành một bàn tay, lại còn giả vờ ngớ ngẩn để lừa dối cô.
Tây Từ híp mắt liếc nhìn xe của Hồ Quân. Xe khá tốt, lời nói đúng trọng tâm, cũng có khuôn phép, vừa nhìn đã biết là thanh niên thành đạt, đáng tiếc hơi láu cá và không thành thật. Tây Tử ghét nhất là người không dám thở mạnh, không giống đàn ông một chút nào.
Tây Tử đưa tay ra:
"Bằng lái?"
Hồ Quân xoay người tìm cặp, không thấy. Kéo hộc để đồ phía trước, cũng không có. Chắc là rơi ở nhà của Cẩm Thành. Quay đầu nhìn lại, đã thấy nữ cảnh sát ôm cánh tay, nghiêng đầu nhìn anh cười:
"Không có bằng lái còn nghiêm trọng hơn chuyện nồng độ cồn. Trước tiên anh muốn giải quyết vấn đề kiểm tra nồng độ cồn, hay là chúng ta nói thẳng tới chuyện bằng lái xe?"
Lời nói của cô nhóc kia hàm chứa châm chọc, thật sự đã lâu lắm rồi Hồ Quân không gặp phải chuyện xấu hổ như vậy. Dằn lại cơn giận trong lòng, kiên nhẫn giải thích:
"Không phải tôi không có bằng lái, vừa mới đưa bạn thân bị say rượu về, rơi trong nhà cậu ấy. Tôi bảo cậu ấy magn tới, hơn nữa xe có mùi rượu nhưng tôi không uống một giọt."
"Không uống một giọt?"
Tây Tử giơ máy đo nồng độ cồn trong tay lên, mặc dù anh ta rất thông minh, nhưng hàm lượng cồn hiển thị là 7 miligam/1lít khí thở. Giải thích cái gì? Không cần tôi phổ cập khoa học cho anh chứ?"
Hồ Quân bị cô chọc cho tức điên, nói vọng từ trong xe ra:
"Cô thổi cái này cũng có nồng độ cồn. Hơn nữa quốc gia quy định dưới 20 miligam/1 lít khí thở không thể dẫn tới lái xe trong tình trạng say rượu."
Tây Tử nở nụ cười:
"Rất chính xác, vậy phải cho anh biết tính nghiêm trọng của sự việc, hơn nữa lời là anh nói, có phải sự thật hay không, hiện tại còn quá sớm để kết luận. Mời anh qua bên kia thử máu, mọi chuyện sẽ rõ ràng."






Thực ra Hồ Quân không muốn đi, không phải sợ thử máu, dù sao cũng thường xuyên xuống cơ sở, cô nhóc kia không biết anh, nhưng chưa chắc những cảnh sát bên kia không nhận ra anh, làm phiền gây ảnh hưởng không tốt. Vì thế anh cười híp mắt, thương lượng với nữ cảnh sát:
"Thực sự là tôi quên, để tôi gọi điện cho bạn mang giấy tờ xe đến được không?"
Tây Tử vừa nhìn thấy anh như vậy, biết ngay anh muốn giở mánh khóe, nhưng mà vẫn gật đầu đồng ý:
"Căn cứ theo điều 95 trong Luật an toàn giao thông đường bộ của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa: Xe gắn máy lưu hành trên đường bộ chưa gắn biển số, không có chứng nhận theo tiêu chuẩn của thanh tra, không có bảo hiểm, hoặc không có giấy tờ xe, giấy phép lái xe, cơ quan công an quản lý giao thông có thể tạm giữ xe, báo cho đương sự cung cấp chứng từ hoặc giấy tờ thích hợp, và có thể xử phạt theo quy định tại điều 90 của Luật này. Nếu như chỉ không mang theo giấy lái xe thì để xe lại đây, anh quay về lấy hoặc có thể nhờ bạn mang tới cũng được. Có điều....."
Tây Tử đi một vòng quanh người anh:
"Ôi! Thật sự là anh Quân. Từ xa em đã nhìn thấy anh, em còn tưởng mình bị hoa mắt...


XtGem Forum catalog