Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ảnh Hậu Tái Sinh

Ảnh Hậu Tái Sinh

Tác giả: Mi Bảo

Ngày cập nhật: 03:15 22/12/2015

Lượt xem: 1342025

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2025 lượt.

làm thế nào cô lại thay hình đổi dạng?
Cô không tài nào nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra sau bữa tiệc rượu, chỉ nhớ mình đã làm rớt cốc sinh tố ra váy, nên đi vào phòng vệ sinh. Khi đó cô hơi mệt nên định về sớm. Cô còn nhớ mình đã âm thầm chuẩn bị một bất ngờ lớn ở nhà để chúc mừng Thành Quân được phong ảnh đế.
Sau đó bọn họ có về nhà không?
Ký ức dừng lại ở thời điểm cô đi vào phòng vệ sinh, giống như đoạn băng bị người biên tập cắt bỏ. Khi ống kính quay trở lại, cô đã lắc mình trở thành một cô gái trẻ trung vừa trong mười tám tuổi.
Đột nhiên Minh Vi nhớ ra, cô tỉnh dậy dưới thân phận Chu Minh Vi, còn Trương Minh Vi ở đâu?
Bà Vương làm xong thủ tục xuất viện liền đưa Minh Vi đi, khi đó còn hơi lơ mơ, rời khỏi bệnh viện. Họ không gọi taxi, cũng không bắt xe buýt, cứ như vậy mà đi bộ về nhà.
Minh Vi nhìn tên đường, nhận ra đây vẫn ở trong thành phố, chỉ có điều vị trí của nó gần ga xe lửa phía nam, nơi trước đây cô không mấy quen đường. Dù còn đang mờ mịt, song cô vẫn có thể dằn lòng lại và lặng lẽ đi theo bà Vương.
Dọc đường đi, bà Vương nhắc lại chuyện này chuyện nọ với con gái khiến Minh Vi cũng nắm được sơ qua về tình trạng hiện giờ của mình.
Chu Minh Vi là học sinh trường trung học số ba của thành phố, trong hai kì thi tuyển sinh của năm nay đều không may mà trượt cả hai.
Gia đình cô là một gia đình công nhân bình thường, ông Chu qua đời hai năm trước vì bệnh ung thư, còn bà Vương là nhân viên nhà máy vô tuyến điện, lương khá thấp.
Chu Minh Vi có vẻ là một cô gái có tính tình bướng bỉnh, hiếu thắng, đặc biệt lòng tự tôn rất lớn. Với thành tích học tập của cô, việc trúng tuyển vào trường đại học lớn khác đều không thành vấn đề, nhưng cô lại nhất định phải vào đại học Bắc Kinh bằng được. Sau khi thi trượt, Minh Vi bị kích động mạnh, nhất thời nghĩ quẩn nên đã mở ga trong nhà để…
Trương Minh Vi nghe đến đây cũng tạm dẹp lại chuyện của mình, thầm trách cô bé Chu Minh Vi không biết nghĩ. Đã biết gia đình mình khó khăn, một người mẹ góa ở vậy nuôi con vốn chẳng dế dàng gì, vậy mà còn suy nghĩ vị kỉ. Mẹ Trương Minh Vi mất sớm, đã rất nhiều năm cô không được nghe những lời trách móc yêu thương của mẹ. Nên lúc này, nhìn theo bóng dáng tất bật của bà Vương, cô chợt thấy trào dâng niềm ấm áp, cố dặn lại những điều định nói ra.
Tốt hơn hết là không nên làm người phụ nữ này hoảng sợ. cần cố giải quyết mọi việc bằng cách nào đó để mọi người đều không bị tổn thương.
Khu tập thể nhà máy nới gia đình Chu Minh Vi ở là mấy khu nhà được xây dựng từ đầu những năm chin mươi của thế kỉ trước. Tường phía ngoài đã in hằn dấu tích của thời gian, căn hộ nào cũng được chủ nhân lắp thêm của sắt chống trộm, loang lỗ những vết hoen gỉ. Trong cái sân nhỏ mọc um tùm đầy cỏ dại, mặt đường dải xi măng bong tróc từ khi nào, không được sửa chữa.
Căn hộ của học có hai phòng ngủ, một phòng khách, hầu như không được bài trí, đò dùng đều đã cũ, chỉ có mấy chậu hoa đặt trên thành ban công là rất đẹp, tràn đầy nhựa sống.
Đưa Minh Vi vào phòng ngủ xong, bà Vương quay ra bếp chuẩn bị bữa tối.
Minh Vi nhìn quanh căn phòng nhỏ hẹp. Nó còn chật hơn cả phòng thay quần áo ở nhà cô, trong tủ và trên bàn đều để đầy sách, trên tường dán kế hoạch học tập, bảng rút gọn từ đơn tiếng anh và cả tài liệu thi, không hề có một tấm poster nào của các ngôi sao.
Nhìn qua cũng thấy Chu Minh Vi đúng là cô bé học tới phát điên.
Trương Minh Vi mở cặp sách của cô bé ra xem, thấy có điện thoại di động.ghé tai ra cửa nghe thấy tiếng bà vương đang chặt xương trong bếp, cô liền thận trọng khép kín cửalại rồi gọi vào số máy của Thành Quân.
Phải đến 3,4 hồi chuông mới có người bắt máy. Giọng nói quen thuộc từ bên kia vọng lại, khan và trầm, lộ rõ vẻ mệt mỏi.
-A lô, xin hỏi ai đấy?
Tim Trương Minh Vi đập rộn ràng.
Giờ đây, cô đang có một trái tim khỏe mạnh nên không phải khổ sở cố kìm nén cảm xúc như trước. Cô có thể gào khóc, cười đùa thoải mái cũng như bộc lộ hết tình cảm của mình mà không phải e dè.
-Thành Quân…-Vừa cất lời đã thấy họng nghẹn lại.
Giọng Thành Quân tỏ ra Nghi hoặc.
-Tôi đây. Xin hỏi cô là ai?
Anh không nhận ra giọng nói của cô. Cũng phải, cô đang ở trong một thân thể khác.
Trương Minh Vi sụt sịt mũi, nói hết sức thận trọng:
-Thành Quân, em là Trương Minh Vi…
Bên kia im lặng một lúc lâu, sau đó là một giọng nói có nén cơn giận dữ vang lên:
-Cô là ai, hả? Cô muốn gì?
Cô biết anh sẽ phản ứng như vậy.
Trương Minh Vi thở dài một tiếng, cố kiên nhẫn nói tiếp:
-Anh hãy nghe em nói, việc này quả thực hơi phức tạp. Hôm nay khi tỉnh dậy em mới phát hiện ra mình…
-Rốt cuộc cô là ai? – Thành Quân gần như quát lên.-Là ai mà lại đem chuyện này ra làm trò cười?
-Thành Quân.-Trương Minh Vi bất giác luống cuống. – Anh nghe em nói đã! Hôm nay khi tỉnh dậy, em nhận ra mình đã biến thành người khác….
-Đúng là điên rồ…-Máy bên kia tắt rụp.
Trương Minh Vi đứng thần người ra một lúc lâu, sau đó lại bấm máy.
Lần này chỉ một hồi chuống điện thoại đã thông. Thành Quân giành qu


pacman, rainbows, and roller s