
Tác giả: Ức Cẩm
Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015
Lượt xem: 1341587
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1587 lượt.
ba bé lên trường thì hãy ngoan ngoãn theo anh về. Nếu bé còn muốn chạy, không thành vấn đề, chỉ cần đừng làm phiền đến mẹ của anh, anh sẽ không quan tâm.”
Trời ạ, Lục Tiểu Nhạc chấn kinh! Trên phim, kẻ xấu vẫn … cô sống trên đời mười hai năm nay, lần đầu tiên lĩnh hội được thế nào là kẻ xấu.
Trác Hàng đúng là tên khốn xấu xa đểu giả đến tận xương tủy!
“Tiểu Nhạc!” Lục Tạ Quốc và Lâm Mai phát hiện ra hai người bọn họ, liền chạy tới. Lúc ấy Trác Hàng mới buông tay Tiểu Nhạc ra!
“Tiểu Nhạc không sao chứ? Có bị thương không?” Lâm Mai so với Lục Tạ Quốc còn sốt ruột hơn rất nhiều, vội vàng chạy tới đỡ Tiểu Nhạc dậy, dáng vẻ vô cùng lo lắng.
Lục Tiểu Nhạc muốn nói bà quản cái khỉ gì, nhưng cảm nhận được sự uy hiếp bên cạnh, cô đành nín nhịn.
“Không sao!” Tiểu Nhạc nuốt giận mà mở miệng đáp.
“Tốt rồi tốt rồi!” Lâm Mai đã rưng rưng, “Tiểu Nhạc, có chuyện gì từ từ nói, đừng chạy ra ngoài như thế! Cháu dọa chết dì rồi…”
“Chính là con trai bà dọa chết tôi thì có!” Lục Tiểu Nhạc thầm nghĩ. Nhưng Tiểu Nhạc cũng cam đoan với chính mình sau này sẽ không chạy loạn như vậy nữa, bởi vì vừa rồi con ếch bốn mắt kia đã nói, cô mà bỏ đi thì thật là tốt. Cho nên cô sẽ phải ở lại, ở lại để đuổi mẹ con con ếch bốn mắt ấy đi!
Lục Tiểu Nhạc đã quyết định rồi!
Lục Tiểu Nhạc quyết định phải đuổi hai mẹ con Lâm Mai, nhưng việc này nghĩ thì dễ, làm thì khó. Hai mẹ con ếch bốn mắt hầu như không có lấy một chút sơ hở nào. Đặc biệt là Trác Hàng, trước mặt mọi người hắn ta lúc nào cũng giả bộ xuất sắc hơn người khác, học tốt, lại rất nỗ lực. Bình thường, các thầy cô và bạn học đều coi hắn ta là nhất, chứ đừng nói đến Lục Tạ Quốc.
Từ lúc đó, cứ hễ Lục Tiểu Nhạc gây chuyện bên ngoài là y như rằng về nhà sẽ bị Lục Tạ Quốc giáo huấn một trận, hơn nữa còn lấy Trác Hàng ra mà so sánh: “Con xem, chỉ cần con hiểu chuyện bằng một nửa anh Hàng thôi ba cũng đã mãn nguyện lắm rồi.”
Lục Tạ Quốc đâu có biết, nói như vậy chỉ khiến Lục Tiểu Nhạc càng thêm hận Trác Hàng đến xương tủy. Nếu như có thể nắm được điểm yếu của cái tên Trác Hàng này thì thật tốt, cô có thể làm hắn mất mặt trước mọi người.
Lục Tiểu Nhạc cân nhắc như vậy, sau đó bất chợt nghĩ đến một người. Người này là bạn học cùng lớp với Tiểu Nhạc, họ Vương tên Hải, bình thường mọi người hay gọi cậu ta là Đại Hải, cậu ta nổi tiếng là có cái đầu to nhất.
Đại Hải tuy rằng đầu to nhưng lại vô cùng nhát gan. Ngày khai giảng năm ngoái, Đại Hải cầm tiền đến trường nộp học phí, giữa đường bị một tên côn đồ thấp hơn nửa cái đầu chặn lại. Tên kia cầm cái đao giả đe dọa bắt Đại Hải phải đưa tiền ra. Đại Hải sợ đến mềm nhũn hai chân, nếu không phải Lục Tiểu Nhạc đi ngang qua rút đao tương trợ, thì có lẽ Đại Hải đã tè cả ra quần rồi.
Từ đó về sau, Đại Hại trở thành fan trung thành của Tiểu Nhạc, trước sau gì cũng gọi Tiểu Nhạc là đại tỷ, còn nói sẽ đi theo Tiểu Nhạc suốt đời.
Lục Tiểu Nhạc bình thường cũng chẳng phiền đến Đại Hải, nhưng lần này thì khác, kẻ địch vừa đông vừa mạnh, Tiểu Nhạc nghĩ cần phải tìm một kẻ lớn hơn mình để khuếch trương thanh thế, cho nên cô nghĩ đến Đại Hải.
Chị gái của Đại Hải là Vương Vân đang học ở Chí Đức, hơn nữa còn là bạn học của Trác Hàng. Nếu thử hỏi thăm qua Vương Vân, nói không chừng cô có thể biết được nhược điểm của Trác Hàng. Nghĩ vậy, Tiểu Nhạc lập tức đi tìm Đại Hải.
Đại Hải thấy đại tỷ đi tìm mình nhờ việc thì xúc động đến mức chỉ còn thiếu nước quỳ gối xuống vỗ ngực mà thể rằng nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, không để đại tỷ phải thất vọng.
Đáng tiếc, Đại Hải lại khiến Tiểu Nhạc thất vọng.
Không những chẳng thăm dò được gì, mà còn từ trong miệng Vương Vân ra bao nhiêu lời hay ý đẹp về Trác Hàng, nào là thành tích ưu tú, tượng mạo xuất chúng, ai gặp liền thích… Tường thuật một lèo cho Tiểu Nhạc xong, Đại Hải nghi hoặc hỏi: “Đại tỷ, tên Trác Hàng đó thực sự tốt như vậy sao?”
“Được lắm!” Lục Tiểu Nhạc một phát đá lên mông Đại Hải, “Bảo hỏi thăm một chút chuyện cũng không làm nổi, biến!”
Vì thế mà Đại Hải lập tức lăn tròn khuất khỏi tầm nhìn của Tiểu Nhạc.
Kế hoạch thất bại, Lục Tiểu Nhạc vô cùng buồn bực. Buổi tối về nhà, vừa mở cửa ra đã thấy Trác Hàng ngồi ở sô pha xem ti vi.
Tiểu Nhạc cảm thấy rất khó chịu, tức giận nói: “Ê, anh tới nhà tôi làm gì?”
“Ăn!” Trác H