
Đem Hạt Giống Tình Yêu Cắm Vào Máu
Tác giả: Tân Di Ổ
Ngày cập nhật: 04:47 22/12/2015
Lượt xem: 1342795
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2795 lượt.
ng có ở nhà, bà cũng chủ động mở cửa cho Diệp Quân vào. Song chuyện khiến Hướng Viễn kinh ngạc nhất là có lần cô tăng ca xong về nhà lại nhìn thấy Diệp Quân đang ngồi xem tivi trong nhà cô gái làm ở công ty nước ngoài mắt mọc trên đỉnh đầu ở phía đối diện.
Sau dạo Hướng Dao nói ra những lời ấy, Hướng Viễn đối xử với Diệp Quân không hẳn là căm hận nhưng nói cho cùng, hận cũng chẳng làm được gì. Hướng Dĩ chết quá sớm, Hướng Viễn cố gắng nhớ lại trên đoạn đường vừa đi qua, những ký ức là Diệp Quân ở bên cô đã vượt xa cậu em trai yểu mệnh. Thì ra dù có thân thiết đến đâu cũng thế, chết rồi là như đèn đã tắt, những người đang sống đều tham lam mong muốn những thân mật và hơi ấm cận kề nhất. Cũng chẳng phải cô đã quên A Dĩ, mà là nếu so với những đau thương mà A Dĩ đã để lại thì cô thà nhớ đến dáng vẻ Diệp Quân tươi cười còn hơn. Có lúc Hướng Viễn đã tự nhủ, nếu năm ấy Diệp Quân đã làm sai thật, vậy thì phải thay thế cho A Dĩ xem như là sự trừng phạt cậu rồi.
Hướng Viễn làm ra vẻ ngạc nhiên: “Trước kia em chẳng ghét cay ghét đắng cậu ấy, bảo người ta xấu xí sao?”. Hỏi xong cô đợi mãi không thấy Hướng Dao trả lời. Mãi một lúc sau, khi Hướng Viễn ăn xong, buông đũa xuống thì mới nghe thấy Hướng Dao thốt ra một câu: “Cậu ấy không còn xấu như trước nữa”.
Bắt đầu từ lần ấy, Hướng Dao nhắc đến Diệp Quân mỗi lúc một nhiều.
Cô nói, không những ở trường X mà ngay đến cả trường dạy nghề của cô, cũng có rất nhiều cô gái biết đến Diệp Quân, họ đều thấy cậu ấy rất đẹp trai.
Cô nói, có lần trường đấu bóng rổ với trường X, cô gặp Diệp Quân ở trên sân đấu, không ngờ nhìn cậu ấy gầy gầy vậy mà rất khoẻ.
Cô nói, có lần đi ăn ở quán ăn vặt trước cổng trường, Diệp Quân đi ngang qua đó. Không ngờ Diệp Quân lại nhận ra cô, cậu ấy có vẻ rất vui, nói chuyện với cô rất nhiều, còn để lại số điện thoại nữa. Mấy cô bạn gái nghe nói hai người quen nhau từ nhỏ đều thấy rất ngưỡng mộ.
Cô nói, đám bạn cứ nài ép cô hẹn Diệp Quân đi chơi. Cậu ấy không đi nhưng lại nói với cô rằng, con gái đi chơi đêm mà mặc hở hang thì sẽ không an toàn, rồi còn hỏi cô có cần mượn áo khoác không.
Cô nói, cô gọi điện thoại cho Diệp Quân, hai người nhắc đến những chuyện lúc bé đều cảm thấy rất tức cười.
Cô nói…
Hướng Viễn luôn yên lặng lắng nghe cô kể, không hề can thiệp cũng chưa từng bình luận. Dù là chị em nhưng cũng là con gái, đương nhiên là cô phát hiện ra sự khác biệt trong giọng nói nghe ra có vẻ bình thản của Hướng Dao: hoặc sung sướng, hoặc buồn bã, hoặc hoang mang. Còn những gì Diệp Quân kể lại với cô chỉ là có một lần gặp Hướng Dao ở cổng trường, rất ngạc nhiên, chỉ vậy thôi. Hướng Viễn không phải là người tự tìm phiền phức cho mình, thế nhưng có lần, trong lòng cô bỗng có một cảm giác lo âu xua mãi không đi, không vì Diệp Quân mà vì Hướng Dao.
Cuối cùng vào một ngày, sau khi kể lể về đủ thứ chuyện Hướng Dao đã hỏi chị mình một câu: “Hướng Viễn, chị có thấy Diệp Quân thích em không? Không… không, không phải là em thích cậu ta, em chỉ hỏi vậy thôi”.
“Vậy sao em không tự đi mà hỏi?”, Hướng Viễn lãnh đạm.
“Có phải cậu ấy vẫn hay đến tìm chị như lúc còn bé không? Từ bé cậu ấy đã khá thân với chị, hay là, chị giúp em hỏi dò thử xem?”.
“Không được”, Hướng Viễn từ chối ngay, thậm chí không cho Hướng Dao cơ hội kỳ kèo mặc cả.
“Tại sao không được? Chẳng lẽ chị đã quen cậu ấy bám theo nên không muốn cậu ấy thích người khác, cũng không muốn người khác thích cậu ấy? Chị như vậy là ích kỷ!”, Hướng Dao vừa cuống vừa tức.
“Để chị nói cho nghe tại sao không được!”, Hướng Viễn bình tĩnh nói: “Thứ nhất, hai đứa vẫn là học sinh, trong lòng em nghĩ gì chị không cần biết nhưng bây giờ chưa phải lúc. Thứ hai, chuyện tình cảm của em và cậu ấy, đừng có lôi người thứ ba vào. Thứ ba, cũng chính là điều quan trọng nhất, chị không nghĩ rằng hai đứa hợp nhau nên càng không thể ra mặt, chỉ đơn giản vậy thôi”.
Nói thực lòng, dù là Hướng Dao hay Diệp Quân, Hướng Viễn đều mong muốn hai đứa sẽ tìm được hạnh phúc riêng của mình vào một ngày nào đó. Nhưng hiện tại khoan chưa nói đến việc chúng chưa đủ chin chắn đến mức nói lời yêu mà chỉ nói đến tính khí của hai đứa, một thì bồng bột dễ xúc động, một là trọng tình cảm, mà hai đứa lại cố chấp như nhau, hợp lại chưa chắc đã là tốt đẹp, quan trọng hơn là cô không thấy Diệp Quân dành chút tình cảm nào cho Hướng Dao. Hướng Dao là máu thịt ruột rà duy nhất của cô trên thế gian này, cô không muốn em mình bị sứt đầu mẻ trán, càng không thể rat ay giúp cô trong chuyện tình cảm này được. Cô hiểu Hướng Dao, con bé này tự ái rất cao, nếu cô nói thằng ra rằng Diệp Quân không có ý gì với em thì Hướng Dao không những không tin mà sẽ bị tổn thương. Còn về phía Diệp Quân, Hướng Viễn cũng rất rõ, nếu cô ra mặt tác thành cho hai đứa thì không những không đạt được mục đích mà rất có khả năng phản tác dụng, khiến sự việc càng trở nên tồi tệ hơn. Cô không muốn làm một chuyện mà nhiệt tình cộng ngu dốt thành ra phá hoại này.
Nhưng Hướng Dao vẫn nổi giận: “Chị không chịu giúp thì thôi, em cũng không nhất thiế