XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ảo Tưởng Hôn Nhân

Ảo Tưởng Hôn Nhân

Tác giả: Tử Tô Thủy Tụ

Ngày cập nhật: 03:15 22/12/2015

Lượt xem: 1341026

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1026 lượt.

ra một câu chuyện tàn khốc như thế này cho trẻ con đọc.
Có những thứ mà cho dù có ăn thế nào cũng chẳng thấy no, ví dụ như: dục vọng. Bạn thừa hiểu rằng nó không thể làm giảm cơn đói của bạn, thế nhưng vẫn không tự chủ được mình nuốt vào bụng.
***
Hành trình của Giang Yến Ni có thể dùng từ “cảnh đời éo le” để mà hình dung. Cô thề sau khi trở về sẽ tuyệt giao với Chu Tiểu Hổ.
Bởi vì ở sân bay, người đến không phải chỉ một mình Chu Tiểu Hổ mà còn cả bạn gái Phùng Hán Trân của anh ta. Phùng Hán Trân không có vé máy bay, cô ta đến là để ngăn cản không cho Chu Tiểu Hổ lên máy bay.
Chu Tiểu Hổ tỏ vẻ khá trịch thượng, nói với Phùng Hán Trân:
- Tôi phải về thăm mẹ - sau đó đẩy Phùng Hán Trân ra khiến cô ta ngã ngồi ra đất
Phùng Hán Trân lúc này đã biết ăn vận như những cô gái thành phố, tóc đã uốn xoăn thành từng lọn sóng, lại còn ăn mặc khá diêm dúa. Thế nhưng cái bộ dạng cô ta ngã ngồi xuống đất vẫn đặc chất nông thôn. Cô ta ngoác miệng ra khóc lóc:
- Chu Tiểu Hổ, anh mà dám đi một bước, tôi sẽ chết cho anh xem!
Phùng Hán Trân còn trợn mắt lườm Giang Yến Ni. Giang Yến Ni hôm nay mặc một bộ vét cách điệu, đi đôi giày màu bạc, xinh đẹp hệt như một con ma nơ canh ở bách hóa. Cô xưa nay vẫn là người sắc sảo, ấy vậy mà cũng không thể chịu nổi ánh mắt của Phùng Hán Trân.
Giang Yến Ni nói:
- Chu Tiểu Hổ, anh về đi, tôi đi một mình là được rồi!
Nói rồi cô kéo vali đi về phía cửa đăng kí. Chu Tiểu Hổ gắt lên:
- Chẳng nhẽ ngay cả quyền tự do về quê thăm mẹ tôi cũng không có à? – nói rồi anh ta cũng bắt chước Giang Yến Ni kéo vali đi. Nhưng ngay lập tức, hành lí của anh ta đã bị Phùng Hán Trân kéo lại, không chỉ kéo vali mà còn kéo cả ống quần của Chu Tiểu Hổ.
Lúc này thì Giang Yến Ni đã tin Chu Tiểu Hổ rồi, Phùng Hán Trân đúng là loại con gái dám dẫn con trai lên bãi cao lương. Cái mà cô ta có chính là sức lực và dũng khí.
Giang Yến Ni đột nhiên rất muốn đi thăm quan một chút cái bãi cao lương ấy. Hồi nhỏ có đọc bài viết về Thanh Sa Trướng, một cái tên đẹp như vậy nhưng chẳng thể nào tưởng tượng ra được hình dáng của nó.
Tuy nhiên, đối mặt với chuyện lùm xùm của Chu Tiểu Hổ và Phùng Hán Trân, Giang Yến Ni thực sự bực bội, cô cao giọng nói:
- Chu Tiểu Hổ, anh về thăm mẹ anh là chuyện của anh, đừng có đi cùng với tôi!
Kéo theo vali hành lí, Giang Yến Ni đi thẳng một mạch vào cửa kiểm tra, lúc đến cửa vào máy bay, cô ngoảnh đầu lại, xác định Chu Tiểu Hổ không đi theo mình, chắc là bị Phùng Hán Trân tóm lại rồi.
Giang Yến Ni đột nhiên cảm thấy ngưỡng mộ Phùng Hán Trân. Cô ta gay gắt như vậy có thể giữ chặt cái gã khốn Chu Tiểu Hổ kia, thật là tốt biết mấy!
Một phút trước khi máy bay đóng cửa lại, Chu Tiểu Hổ liền xuất hiện ở cửa máy bay. Giang Yến Ni vừa nhìn thấy anh ta đã thấy mắt mình tối sầm.
Cô biết thế là hết rồi, lần này Phùng Hán Trân chắc chắn sẽ hận cô thấu xương.
Chu Tiểu Hổ chẳng kịp gửi hành lí, hộc tốc lao vào cửa kiểm tra. Nhưng theo như anh ta nói thì anh ta đã thuyết phục được Phùng Hán Trân, cô ta vừa khóc vừa quay về rồi.
Chu Tiểu Hổ nói:
- Anh cho cô ta một cái bạt tai, thế là cô ta ngoan ngoãn liền!
Giang Yến Ni khinh bỉ nhìn Chu Tiểu Hổ. Cô thật không thể tưởng tượng nổi một người đanh đá như Phùng Hán Trân lại cam tâm tình nguyện chịu một cái bạt tai. Vì vậy, hoặc là Chu Tiểu Hổ đã bịa đặt một lí do gì đó, hoặc là cô ta sẽ chờ cô quay về và chém cho cô một nhát.
Tâm trạng vô cùng tồi tệ. Bộ dạng của Chu Tiểu Hổ càng thêm tồi tệ. Giang Yến Ni phát hiện ra Chu Tiểu Hổ thật sự giống một tên lưu manh: tóc rõ dài mà không cắt, còn bỏ hết thìa nhựa, cốc nhựa phục vụ trên máy bay vào hành lí của mình.
Giang Yến Ni nhắm mắt lại, cô muốn ngủ một lát, mặc cho Chu Tiểu Hổ ở bên cạnh cứ nói luôn mồm luôn miệng.
***
Sau khi xuống khỏi chuyến bay từ Cáp Nhĩ Tân bay đến Y Xuân, Chu Tiểu Hổ khiến cho Giang Yến Ni tức gần chết, bởi vì anh ta không tìm thấy đường.
Thành phố Y Xuân đối với một Chu Tiểu Hổ dưới 19 tuổi mà nói chẳng khác gì là một thiên đường. Mãi cho đến năm 19 tuổi anh ta mới đến làm thuê ở Y Xuân. Về sau, Chu Tiểu Hổ ôm hận rời khỏi thành phố Y Xuân để đến miền nam ấm áp.
Giang Yến Ni đã sai lầm, sao cô có thể trông chờ vào một kẻ thù hận với quê hương dẫn đường cho mình cơ chứ? Đứng trước thành phố Y Xuân, Chu Tiểu Hổ thậm chí còn hoang mang hơn cả cô. Anh ta biện minh:
- Từ trước đến giờ về nhà anh chưa bao giờ dừng lại ở Y Xuân cả.
Vậy thì, cái dòng sông Y Cát Mật trong truyền thuyết ở đâu?
Chu Tiểu Hổ nhìn bản đồ rồi nói:
- Có lẽ sẽ có taxi đi đến đó!
Giang Yến Ni quyết định sẽ chấp nhận đề nghị của Chu Tiểu Hổ, đi taxi đến sông Y Cát Mật rồi nhân tiện bảo Chu Tiểu Hổ tự về nhà mình, không cần phải đi cùng cô nữa.
Chu Tiểu Hổ kịch liệt phản đối. Giang Yến Ni mặc xác Chu Tiểu Hổ, tự mình chặn một chiếc taxi. Trong lúc còn đang mặc cả thì Chu Tiểu Hổ đã ngồi tọt vào trong xe rồi.
Chu Tiểu Hổ đắc chí nói:
- Em đừng tưởng có thể bỏ rơi anh!
Chu Tiểu Hổ ngang ngược chẳng khác gì một tên