Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Bà Xã Ngoan Ngoãn Để Anh Sủng Em

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Ngày cập nhật: 03:47 22/12/2015

Lượt xem: 1341994

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1994 lượt.

phải bàn làm việc: “Đã chuẩn bị xong rồi, tất cả đều ở trong này, tổ trưởng xem còn gì phải sửa nữa không, tôi sẽ sửa lại ngay.”
Tổ trưởng của Nghiêm Hi là một phụ nữ họ Lưu, khoảng ba mươi tuổi, không ai biết tên của cô ấy, mọi người đều gọi cô ấy là Lưu tổ trưởng hoặc chị Lưu, Nghiêm Hi quen gọi cô ấy là tổ trưởng.
Lưu tổ trưởng đứng bên cạnh Nghiêm Hi nhìn lướt qua tập tài liệu, hài lòng gật đầu: “Không tệ, tạm thời không cần sửa lại, đây chỉ là bản dự thảo, chờ khách hàng xem xong, họ sẽ đưa ra rất nhiều yêu cầu, đến lúc đó sửa lại một lần là được rồi!”
Mấy ngày hôm nay cô bận rộn soạn thảo hợp đồng, nghe Lưu tổ trưởng nói vậy, Nghiêm Hi rất vui vẻ.
Tổ trưởng vừa đi, điện thoại di động liền reo lên, nhấc máy lên nghe được giọng nói yếu ớt của Chu Châu: “Hi Hi, rốt cuộc hết giờ làm rồi, mình sắp bị khách hàng hành hạ đến chết rồi!”
Nghiêm Hi bật cười: “Aiz nha, công việc của cậu không phải là tiếp nhận khách hàng sao, sao lại bị hành hạ được chứ?”
Lúc trước hai người thực tập tại công ty, sau đó bởi vì biểu hiện của hai người cũng không tệ lắm nên được chuyển thành nhân viên chính thức, Nghiêm Hi làm ở Phòng Quảng Cáo, Chu châu làm ở Phòng Quan hệ khách hàng.
Ở bên kia Chu Châu bực tức: “Cậu có biết những người khách đó khó khăn như thế nào không, vừa muốn quảng cáo sáng tạo một chút, lại vừa muốn tên sản phẩm của bọn họ viết đơn giản dễ thấy một chút. Không lẽ người tiêu dùng bây giờ đều bị mù hết sao, không phải chỉ cần đem tên sản phẩm phóng đại lên trên mặt báo là xong rồi sao, như vậy thì người tiêu dùng còn xem quảng cáo làm cái gì hả?...Bla ….bla….bla…”
Nghiêm Hi vừa ôm điện thoại vừa nghe Chu Châu oán trách, vừa thu dọn đồ đạc, đến khi xuống đến sảnh lớn của công ty rồi mà Chu Châu vẫn nói không ngừng, Nghiêm Hi không nhịn được nữa liền hét lớn vào điện thoại: “Chu Châu, bây giờ cậu có muốn đi ăn cơm hay không?”
Lời Nghiêm Hi vừa dứt, đầu dây bên kia truyền đến tiếng giày cao gót lộc cộc lộc cộc, Chu Châu vừa chạy vừa nói: “Chờ một chút! Chờ mình một chút, một phút thôi, mình tới ngay đây.”
Nghiêm Hi ung dung nhìn đồng hồ trên điện thoại, 30 giây, 31 giây, 32 giây….
Chợt, một bóng đen từ phía sau ập xuống người cô.
Ánh mắt rời khỏi điện thoại di động, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một người đàn ông tiều tụy.
Nghiêm Hi hơi ngạc nhiên: “Chu Khải?”
Anh tại sao lại ở chỗ này? Không phải mới kết hôn ngày hôm qua hay sao? Hiện tại phải đi hưởng tuần trăng mật mới đúng chứ?
Chỉ là, đây là chuyện của người khác, cô làm gì có tư cách quan tâm đến chuyện này.
Nghiêm Hi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười sáng lạn, đưa ra cánh tay mảnh khảnh nhỏ bé: “Tân hôn hạnh phúc, học trưởng!”
Bởi vì cả đêm không ngủ mà mặt Chu Khải trông rất mệt mỏi, và cũng bởi vì câu nói này của cô mà càng thêm khó coi, mà câu nói kia, học trưởng, có phải tình cảm mà Nghiêm Hi dành cho anh đã chết rồi không?
Ngày hôm qua, sau khi cô biến mất, anh lập tức chạy về trường để tìm cô, ai ngờ, cũng không tìm được cô.
Hai năm trước, anh luôn dễ dàng tìm được cô. Nhưng…….
Gọi điện thoại cho cô mới biết, cô đã đổi sang số khác rồi, một giây đó anh mới biết, cô có thể sẽ bước ra khỏi cuộc sống của anh!
Trong lòng không khỏi cảm thấy gấp gáp, anh sợ, thật sự sợ Hi Hi cứ như vậy mà biến mất khỏi thế giới của anh.
Anh cũng gọi điện thoại cho Lưu Thế Hiền, nhưng Lưu Thế Hiền chỉ nói :”Tôi cũng không biết cô ấy ở đâu” rồi cúp máy, Chu Châu còn dứt khoát hơn, không nhận điện thoại của anh, trực tiếp nhấn nút từ chối cuộc gọi.
Luống cuống, là cảm giác duy nhất của anh từ tối hôm qua đến bây giờ, anh giống như một cái xác không hồn, không có sức sống.
Đến sáng nay Thần Hi gọi điện tới anh mới nhớ ra, anh có thể tới công ty cô đã thực tập để tìm cô, có lẽ, chỉ là Hi Hi không muốn gặp lại anh mà thôi, Hi Hi sẽ không đi khỏi thành phố này.
Cho đến khi anh nhìn thấy Hi Hi cười đứng trong sảnh lớn của công ty, rối rắm trong lòng anh mới từ từ buông xuống.






Lý Duệ Thần
Nhưng mà giờ phút này, nhìn nét mặt xa cách của Nghiêm Hi, đột nhiên Chu Khải ý thức được, người con gái này sẽ không tha thứ cho anh.
“Hi Hi…..”
“Học trưởng, sao anh lại ở đây, Lý Lệ đâu?” Cô thật sự không muốn nhìn thấy Chu Khải vào lúc này. Cô không đủ mạnh mẽ để ứng phó với loại tình cảnh này, cô thu lại cánh tay đang treo giữa không trung, động tác tự nhiên, không có chút lúng túng nào.
Chu Khải muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Nghiêm Hi không để ý đến ánh mắt Lý Lệ nhìn cô như thế nào….Nhưng, lông mày vẫn nhíu lại: “ Chồng của mình?”
Chu Khải cứng đờ, Lý Lệ thân mật dựa vào người anh, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại, tay khoác trên cánh tay Chu Khải lại tăng thêm lực, tiếp tục cười trêu ghẹo Nghiêm Hi: “Đúng vậy, không ngờ cậu cũng đã có chồng rồi. Nghiêm Hi, cậu lừa gạt người ta thật không tốt đâu, chúng ta dù gì cũng là bạn chung lớp, vậy mà mình cũng không biết, cậu không nên như vậy a!”
Lại ngẩng đầu dịu dàng


Teya Salat