XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài

Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài

Tác giả: Tứ Nguyệt Yêu Yêu

Ngày cập nhật: 03:17 22/12/2015

Lượt xem: 1341826

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1826 lượt.

ới hắc bạch lưỡng đạo mà biết chuyện đường đường là Thanh Long đường chủ mà đi trông trẻ, chắc sẽ trở thành chuyện cười mất.
“Thanh Á, chúng ta lại chơi trò tàu lượn siêu tốc nữa đi.”
“Trình Trình tiểu thư, cô dừng lại mộtt chút đi, để cho tôi thở với.” Thanh Á hai tay chống gối, liền thở hồng hộc, anh cảm thấy đối phó với kẻ địch cũng không mệt như vậy.
Trình trình nhìn thấy một quả cầu đang phát sáng từ xa, thật là đẹp, cô rất muốn chơi, nghĩ như vậy liền từ từ chạy ra xa khỏi Thanh Á, cô muốn nhìn gần thêm chút nữa. Nhìn chung quanh toàn là âm thanh ồn ào, người ta đang nói cười vui vẻ, không ai rảnh rỗi chú ý tới bên này, những đứa trẻ đang vây xung quanh chú hề để chơi với quả cầu, Trình Trình thật vất vả mới đến gần được, cô cũng muốn chơi thử, khi chú hề cầm quả cầu đi về phía trước, Trình Trình liền đuổi theo, đường càng ngày càng lệch, tới một khúc quẹo, cổ của cô liền đau nhói, không có cảm giác.
Chú hề liền dừng lại, cùng với một người đàn ông khác đem Trình Trình bỏ vào bao rồi mang đi, thần không biết mà quỷ cũng không hay.






Ánh sáng mờ mờ tối bên trong một căn phòng cho thuê, mùi bụi và nấm mốc rất khó chịu liền xộc vào mũi. Hai người đàn ông đang ôm một cái bao bố rồi để xuống đất, miệng túi được cởi ra, Trình Trình đã tỉnh lại từ lâu và đang giãy giụa bên trong: “Buông tôi ra! Tôi muốn về nhà! Thả tôi về nhà! Tôi muốn Độc Nhất cơ!
Người đàn ông thứ ba trong căn phòng nhìn người trong túi, không phải là người hắn muốn, liền tiến tới tát Trình Trình một cái, một lát sau mặt cô đã bị sưng lên, máu tươi từ trong khóe miệng tràn ra, cô không còn hơi sức đâu để kháng cự lại nữa, người đàn ông đó lại tát thêm một bạt tai vào mặt thuộc hạ: “Mẹ nó ông đây bảo mày bắt người mặc áo màu hồng kia mà, mày lại đem một đứa ngốc tới đây, đồ ngu!”
“Tạ thiếu gia, thì anh nói cô gái mặc trang phục màu đỏ mà.”
Bởi vì chích ma túy mà hai gò má vàng vọt của hắn có chút dữ tợn, một bàn tay của hắn lại tát thêm cái nữa vào mặt thuộc hạ: “Còn dám cãi lại ông đây nữa hả!”
Người thủ hạ liền xoa mặt có chút uất ức: “Bây giờ làm sao đây?”
Trình Trình đang vuốt ve cánh tay của Nguyệt Độc Nhất, cô nhìn lại tay mình, cả bàn tay đỏ tươi: “Máu! Độc Nhất! Máu!”
Thủy Bách Thiên liền chạy đến, sơ cứu cầm máu cho Nguyệt Độc Nhất: “Không sao đâu.” Thấy dấu đỏ trên mặt cô, Nguyệt Độc Nhất liền nhẹ nhàng chạm vào, dù cho anh đã hết sức cẩn thận, nhưng Trình Trình vẫn đau đến cắn răng.
“Đau sao?”
Trình Trình liền miễn cưỡng cười: Không đau nữa.” Thấy Độc Nhất liền hết đau rồi.
Đáy mắt của anh thoáng tối lại: “Dùng tay đánh hay vật gì khác?”
Thấy nét mặt của Nguyệt Độc Nhất, Tạ Vĩ Kỳ có chút sợ nhưng vẫn cố mạnh miệng: “Tại sao ông đây phải nói cho mày biết.”
“Không nói sao? Chặt đứt hai cánh tay!” Nguyệt Độc Nhất vừa định động thủ, liền bị Thủy Bách Thiên ngăn lại: “Thiếu chủ hãy để cho tôi làm, gần đây tôi vừa thiếu tiêu bản của người sống, vừa đúng lúc muốn nghiên cứu làm thế nào để cắt da người ra, bắp thịt, các cơ, sẽ làm cho mày đau đến nỗi sống không bằng chết.”
“Người giao cho chú đó.”
Nguyệt Độc Nhất liền rời đi, Thủy Bách Thiên nhìn Huyền Dịch, tò mò hỏi: “Chẳng lẽ Huyền Dịch muốn ở lại xem sao?”
Vẻ mặt Huyền Dịch rất bình tĩnh nhưng nhìn kỹ sẽ thấy anh có chút mất tự nhiên: “Không cần đâu.” Chân dài của anh liền bước qua rồi đi mất, đã có một lần anh thấy Thủy Bách Thiên đang mổ tử thi, sau đó thì cả tháng ăn cơm không được ngon.
Thủy Bách Thiên ưu nhã đeo bao tay giải phẫu vào, sau đó liền tiêm một mũi vào cánh tay của Tạ Vĩ Kỳ, “Mũi tiêm này sẽ làm mày không cử động được, tất cả cảm giác đau sẽ được phóng đại gấp năm lần….Cũng không quá đau đâu….” Một bên anh vừa nói một bên vừa dùng dao giải phẫu thật bén rạch lên lớp da ngoài cùng.
“A! ! ! ! !”
“Mày yên tâm đi, không khổ sở lâu đâu, vết thương của Thiếu chủ vẫn còn đang chờ tao tới băng bó đấy.” Thủy Bách Thiên liền an ủi Tạ Vĩ Kỳ đang kêu to, “Nói thật thì tay của mày không đẹp chút nào, vì hút thuốc phiện nên các bắp thịt của mày đều rút lại cả rồi.” Cắt một tầng bên trong của bắp thịt, Thủy Bách Thiên liền lắc đầu, mà Tạ Vĩ kỳ lúc này đang thở hổn hển, trán thì đầy mồ hôi hột.
“Mày có biết làm Thiếu chủ bị thương thì phải trả giá như thế nào không? Chết có lẽ là hình phạt nhẹ nhất! Cho nên….” Dùng bàn tay xinh đẹp thay hắn băng bó xong, Thủy Bách Thiên liền ném bao tay đi, “Yên tâm, tao sẽ không để mày chết như vậy đâu!”
Trước khi hôn mê Tạ Vĩ Kỳ liền nghe được âm thanh dịu dàng như thế, làm cho hắn như rơi xuống địa ngục. Nguyệt Độc Nhất cũng không so đo chuyện Thủy Bách Thiên về muộn hai phút, anh vừa vào nhà liền mặc áo khử trùng màu trắng vào, tất cả dụng cụ y tế cũng đã được sắp xếp xong, thật không hổ danh là đội y tế chuyên dụng.
Nhưng Bạch đại thầy thuốc của chúng ta lúc này, lại vô cùng đau đầu, anh muốn gây tê cho Thiếu chủ, nhưng bên cạnh lại có người lôi kéo không cho anh làm, anh thật sự muốn đánh ngất cô, nhưng vẫ