
Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc
Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh
Ngày cập nhật: 04:32 22/12/2015
Lượt xem: 1341688
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1688 lượt.
"
Phong Cẩm Thành nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn và lạnh như băng của Kê Thanh kia, liền cảm thấy lạnh hết cả người, cầm rượu Mao Đài lên uống mà cũng chưa thấy ấm người, hôm nay mấy người bạn của hắn đều tập trung đầy đủ ở đây, hắn nghĩ sẽ có người cho hắn một cách giải quyết nào đó, nhưng mấy người này thật không trượng nghĩa chút nào.
Diệp Trì giúp đỡ Cẩm Thành phân tích :"Lần trước vợ cậu tức giận không nói tiếng nào trực tiếp gọi cha vợ đến, sau đó kiên quyết đòi ly hôn, còn lần này, nhìn bên ngoài có vẻ lớn chuyện, nhưng lại không kinh động đến cha vợ của cậu, thứ hai là cô ấy cũng bỏ nhà đi, không phải còn rất ngốc ở trong biệt thự sao, con gái cũng đón về ở cùng, không giống như đang cùng cậu một dao cắt đứt quan hệ chút nào."
Phong Cẩm Thành cân nhắc suy nghĩ, cũng thấy hắn nói có lý, nhưng ngược lại hắn cảm thấy có chút không đúng, Kê Thanh đón con gái về sống chung, nhưng mấy mẹ con lại dắt nhau chuyển ra phòng khách ngủ, hơn nữa còn gọi thợ sửa khóa đến đổi ổ khóa của phòng khách nữa, coi hắn giống như trộm cướp mà đề phòng vậy, cho dù Kê Thanh và hai con không dọn đi, nhưng nhìn thấy ở trước mắt cũng không thể ôm.
Hắn ăn chay nhẫn nhịn cũng đã lâu rồi, khó khăn lắm mới đợi được Kê Thanh ra tháng, hết bị con quấy khóc, thì bây giờ lại thành ra như vậy, nếu Kê Thanh chiến tranh lạnh với hắn chừng mười ngày hay nửa tháng thì còn được, nếu lâu hơn thí chắc hắn sẽ bị nghẹn chết mất.
Nghĩ đến chuyện này, trong lòng của Phong Cẩm Thành không khỏi lạnh như băng, Diệp Trì nhìn bộ dáng kia của Cẩm Thành, mắt hắn liền sáng lên, nêu ra ý kiến của mình :"Hay là cậu giả say đi! Lần trước cậu không phải cậu cũng dùng chiêu này rồi sao, cậu dùng chiêu này thu phục vợ của cậu, đàn ông khi say thì chuyện gì cũng có thể làm được, bình thường cậu lại bá đạo như vậy, vợ của cậu chắc không còn cách cũng đành bó tay thôi."
Phong Cẩm Thành cũng cảm thấy ý này của Diệp Trì thật cao minh, hắn cũng phải thử xem, chứ biết làm sao bây giờ? Nếu như Kê Thanh thật sự mềm lòng, không phải mọi chuyện sẽ cho qua hết sao, trong lòng nghĩ nếu thật sự như vậy thì thật may mắn, cả người Phong Cẩm Thành nồng nặc mùi rượu lảo đảo trở về nhà ...
Tay của Phong Cẩm Thành khoát lên vai của Tả Hoành, hai người xiêu xiêu vẹo vẹo đi vào nhà, Kê Thanh khoanh tay đứng nhìn, không có ý định giúp đỡ Tả Hoành một tay, trên mặt cô biểu tình không vui, ánh mắt dừng ở trên người Tả Hoành, cô cũng không thèm nhìn Phong Cẩm Thành một cái, Tả Hoành nghĩ chả trách được hai tên khốn Diệp Trì và Hồ Quân đã nhanh chân chạy mất, có lẽ là hai người đó đã sớm đoán được kết quả sẽ như thế này rồi.
Tả Hoành đặt Phong Cẩm Thành ngồi trên ghế sô pha, cười cười mà nói :"Chuyện này, chị dâu, Cẩm Thành uống nhiều quá, ầm ĩ cả buổi tối, mong chị dâu tha thứ! Tôi về trước." Nói xong, không đợi Kê Thanh trả lời, hắn nhanh chân xoay mặt bỏ chạy .
Kê Thanh không khỏi buồn cười, đây rõ ràng là biểu hiện của chột dạ, mấy anh em của Phong Cẩm Thành cũng không phải tốt lành gì, trong lòng mấy người đó chỉ toàn là mưu mô quỷ kế, lại nói đến cái khổ nhục kế kia, với sự hiểu biết của Kê Thanh về Phong Cẩm Thành, thì căn bản Phong Cẩm Thành cũng không thể nghĩ ra được cái chiêu đê tiện này, khẳng định là mấy người bạn của Phong Cẩm Thành đứng ở phía sau bày vẽ cho hắn, còn bây giờ lại giả say trước mặt cô, cô ngu như vậy vừa nhìn đã biết rồi, hắn muốn dùng chiêu này để thu phục cô đây.
Phong Cẩm Thành nằm ở trên ghế sô pha nửa ngày mà cũng không thấy ai để ý tới đến, chính mình cũng đang thắc mắc nên mở mắt ra xem thử, liền phát hiện Kê Thanh đang ngồi đối diện với hắn, hiện tại biểu tình trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phải nói như thế nhỉ, vừa lãnh đạm, rất nghiêm túc, một chút đau lòng cũng không có.
Trong lòng Phong Cẩm Thành thầm thở dài, sau đó nghiêng người ngồi dậy, ánh sáng của đèn chùm thủy tinh ở trong phòng khách chiếu xuống, chiếu lên người hắn và khuôn mặt nhỏ của Kê Thanh, khiến cho khuôn mặt của cô như có thêm một tầng sáng ấm áp, có vẻ khuôn mặt lãnh đạm nhỏ nhắn của cô mềm mại hơn một chút.
"Kê Thanh, em dám, anh còn chưa có chết, mà em dám nghĩ Hồng Hạnh vượt tường sao." Phong Cẩm Thành tức giận thiếu chút nữa là ói máu, đã nói Tiêu Bác Nhã kia chính là tai họa, đã sinh cho hắn hai đứa con rồi, mà cô còn dám nhớ thương đến Tiêu Bác Nhã, muốn làm Hồng Hạnh ra vượt tường?
Kê Thanh liếc hắn một cái, lạnh lạnh nói :"Em nhớ không lầm thì hai chúng ta đã ly hôn rồi, tình hình hiện tại của em với anh là loại sống chung, vì thanh danh của em mà suy nghĩ, em định chuyển ra ngoài với đứa nhỏ."
Phong Cẩm Thành hoàn toàn bất ngờ trước trình độ này của Kê Thanh, chỉ trong vài ngày đã đạt tới mức độ cấp cao, cô biết chính xác nhược điểm của hắn là gì, nên dùng phương pháp này để áp chế hắn.
"Vợ ơi, chỉ cần em không chuyển ra ngoài, em muốn như thế nào cũng được."
Kê Thanh thoáng nhìn bộ dáng ủ rũ cuối đầu của Phong Cẩm Thành, trong lòng không khỏi buồn cười, nhưng