
Tác giả: Bạc Lương Trà
Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015
Lượt xem: 1341058
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1058 lượt.
g váy bỏ đi.
"Lương Ngân, em..." Trình Mạc Nhiễm bị cô nói không nói được lời nào, đúng vậy, anh không là gì của cô, dựa vào cái gì năm lần bảy lược quản chuyện của cô đây?
Nhưng anh nghĩ, Vệ Nam là anh em tốt của anh, anh không thể để phụ nữ như vậy mê hoặc, sau đó liền lớn tiếng nói:" Lương Ngân, tốt nhất thu hồi sự khôn ngoan của em, cách xa Vệ Nam một chút."
Uy hiếp, uy hiếp,uy hiếp trắng trợn, Lương Ngân nổi giận, nhưng là vẫn quay về hướng cầm thú mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng nói ra một câu:" No way." Mang đôi giày cao gót bước một mạch cũng không quay đầu lại, vội vàng đi về hướng bữa tiệc.
"Em......" Trình Mạc Nhiễm bị cô làm cho tức giận, cô gái này đúng là không biết phân biệt, đây là lần thứ mấy rồi, lần thứ mấy khiêu chiến tính nhẫn nại của anh rồi?
Tần Vũ nhìn cô gái nhỏ đang nâng váy này không thể là người làm cho Trình Mạc Nhiễm tức giận được, trên miệng anh nở nụ cười chế giễu, lần này có thể nhìn thấy, người phụ nữ khiến cho Trình Mạc Nhiễm kinh ngạt, cô thật sự là người đầu tiên.
"Vũ, anh làm gì mà lâu vậy? Người ta tìm anh thật lâu!" Một phụ nữ đẹp, đi tới ôm eo của Tần Vũ, tựa vào ngực anh.
" Đi thôi." Người phụ nữ dịu dàng ôm chặt eo Tần Vũ đi về phía có ánh đèn sáng trưng.
Một lúc sau Vệ Nam tìm Lương Ngân, nhìn thấy Lương Ngân trở về sắc mặt u ám, vội hỏi thăm cô, Luơng Ngân lấy cớ vì mệt mỏi, khiến Vệ Nam đưa cô về nhà, Vệ Nam không nói hai lời, liền kéo Lương Ngân đi.
Trình Mạc Nhiễm ở trong vườn Tần gia hút thuốc một lúc, liền cô đơn trở về phòng bữa tiệc.
Lương Ngân về đến nhà, ba người kia đang ở trong Khuê Mật Ô vuông trang trí cây thông Noel, còn Ngôn Ngôn thì ở trên tường dán rất nhiều giấy hình ông già Noel, mọi người vừa nói vừa cười, thật ấm áp.
Lương Ngân khoác áo của Vệ Nam nâng váy quay trở về, tất cả mọi người có một chút kinh ngạc, không nghĩ đến cô có thể trở về nhanh như vậy.
"Ngân Ngân sao cậu trở về sớm như vậy?" Đàm Cẩm Niên đang ở trên cây thông Noel treo sao, nhìn Lương Ngân nghi ngờ hỏi.
"Mình gặp phải sao chổi rồi, Cẩm Niên cậu mau xem quẻ cho mình đi, gần đây mình còn gặp phải chuyện không may gì nữa? Vừa rồi ở trong bữa tiệc lại gặp phải Trình Mạc Nhiễm, anh ấy lại là bạn của anh Vệ Nam, sau đó lại bắt mình đi, may mắn..." Lúc sau âm thanh càng ngày càng nhỏ, vì thế mọi người không còn nghe thấy, Lương Ngân oán giận, thật may là anh Vệ Nam không bỉ ổi giống anh ta, nếu không mình thật sự rơi xuống vực sâu rồi.
"Ngân Ngân , mình đồng tình với cậu!" Văn Tiêu Nghệ mặc áo ngủ bổ nhào lên sô pha, giúp Lương Ngân cởi áo khoác , để xuống bàn đứng dậy cột tóc lên.
" Nói tôi không có ở đây, đợi chút...Chuyển máy đi." Do dự một chút vẫn là nối máy, Trình Mạc Nhiễm không thể để một phụ nữ không biết phân biệt làm hỏng tâm trạng.
Điện thoại Ti Ti được chuyển vào, phụ nữ thôi, đi dạo phố, làm đẹp, đều là chuyện trọng đại, Trình Mạc Nhiễm đồng ý với Ti Ti cùng cô đi thử kính, thuận tiện đi đến cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông để thử quần áo.
Trình Mạc Nhiễm trong lòng đã buồn bực, cửa hàng quần áo bây giờ sao phục vụ kém như vậy, muốn nghệ sĩ phải tự mình đi lấy quần áo ? Nhưng khi anh đi mới biết được.... .....
Trình Mạc Nhiễm đứng trước cửa hàng “Khuê Mật Ô Vuông “ ở ngoại thành mở cửa chiếc xe BMW, ngắm nhìn xung quanh, mặt tiền cửa hàng có chút thương cảm:
“Em muốn quần áo gì, mà nhất định đến phải đến nơi tồi tàn này lấy vậy?”
"Nơi này hả, tuy nhỏ nhưng đầy đủ cả, có rất nhiều nghệ sĩ của E-ver quần áo đều lấy ra từ cửa tiệm này, hơn nữa quần áo của họ là hàng độc nhất, tuyệt đối không có cái thứ hai, tất cả đều là độc nhất vô nhị." Ti Ti thân mật kéo tay Trình Mạc Nhiễm đi vào trong cửa hàng.
Hôm nay, Văn Tiêu Nghệ cùng Vệ Tiếc bắt đầu đi, còn Cẩm Niên đi công việc giúp Âu Dương, Tiểu Vũ lại về nhà, Ngôn Ngôn thì cùng bạn học ra ngoài chơi, cho nên chỉ còn một mình Lương Ngân trong cửa tiệm vừa thêu tranh chữ thập vừa trông cửa tiệm.
Thấy có người tiến vào, Lương Ngân chưa kịp buông tranh thêu chữ thập trên tay, liền nghe có người gọi : " IIin, tôi tới lấy cái kia True-ness".
IIin là tên tiếng Anh của Văn Tiêu Nghệ, về phần True -ness mấy ngày trước E-ver đặt quần áo, Tiêu Nghệ may suốt đêm, một bộ lễ phục, rất chói mắt, rất tao nhã, thật thuần khiết.
"Xin lỗi, IIin không có ở đây, nhưng quần áo kia tôi có thể đưa cho cô." Lương Ngân đi đến trước mặt hai người.
"Là cô !" Trình Mạc Nhiễm cùng Ti Ti đều kinh ngạc, dĩ nhiên Lương Ngân cũng bị chấn động rồi, đúng là oan gia ngỏ hẹp! Nghiệt duyên ! Tại sao lại gặp mặt anh ta rồi.
Lương Ngân mắt mở to cố nhịn khỏi kích động, nhìn về phía họ giả vờ cười, sau đó nói:" Hai vị chờ một chút, cứ ngồi tự nhiên, tôi đi lấy quần áo cho hai vị."
Nhìn thấy Lương Ngân tâm tình Trình Mạc Nhiễm nhất thời trở nên tốt, vẫn chưa nói tốt lời nào, người con gái này mặc áo T shirt, quần jean bó sát, lần này không trang điểm, rất nhạt, thực rất thanh xuân, rất trong sáng, thực .....Mê người.
Hiển nhi