
Tác giả: Hắc Khiết Minh
Ngày cập nhật: 04:38 22/12/2015
Lượt xem: 134622
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/622 lượt.
>_ Chủ cho thuê nhà.
Người trong điện thoại lại ngừng hai giây, mới nói.
_ Phiền cô khi Hawke trở về nói anh ấy gọi cho tôi.
_ Anh tên gì?
_ Lộ Khắc.
Cô viết lại trên tờ stick note dán lên tủ lạnh. Cô cầm di động cùng kem đi lại phòng khách, ngồi trên võng ăn kem, thuận tiện ghi lại lời người đó dặn, đợi anh mang bữa sáng lên. Di động lại vang, cô đi ra cửa phòng, đem nó quăng cho anh. Anh nhận di động, buông bữa sáng. Ninh Ninh ngồi trên sô pha, đem hũ kem đã ăn sạch quăng vào thùng rác, mở lấy đồ ăn sáng, một bên sai khiến nói.
_ Giúp tôi lấy tờ báo cũ, ở dưới chân bàn..
Anh một tay cầm điện thoại, khom người lấy báo đưa cho cô. Ninh Ninh cầm tờ báo để trên bàn rồi mới lấy sandwich, trứng, pate, bắt đầu ăn. Anh ấn nút nghe điện thoại, nhìn cô im lặng chăm chú nếm thử món ngon trước mắt anh chợt nheo mày, rất nhanh tiếp tục nghe điện thoại. Cô nhịn không được trộm ngắm anh, chỉ thấy anh ngồi ở trên sô pha, đối với đồ ăn vặt trên bàn làm như không thấy vẻ mặt có chút giật mình, không biết suy nghĩ cái gì. Cô lấy ổ bánh mì, xé làm đôi có lẽ nên chừa lại cho anh một chút. Lại liếc mắt nhìn anh, anh vẫn duy trì tư thế sững sờ.
_ Này!
Cô mở miệng gọi anh.
_ Có chuyện gì?
Anh phục hồi tinh thần lại.
_ Cha anh có khỏe không?
Anh hơi hơi sửng sốt, không dự đoán được cô hỏi chuyện này. Ninh Ninh chỉ chỉ điện thoại của anh.
_ Đừng nói là cha anh bệnh tim tái phát nha!
Anh tạm dừng một chút, mới gật đầu.
_ Cho nên, anh phải trở về?
_ Ừ.
Anh nhếch mơi, tâm tình lại vô cùng trầm trọng.
_ Chừng nào về?
_ Ngày mai.
_ Rầm!
Một tiếng vang từ trên lầu truyền xuống, Hawke sửng sốt, có chút lo lắng.
_ Chuyện gì vậy?
Khấu Thiên Ngang trở về quầy bar, nhíu mày nhìn lên trên.
_ Không biết.
_ Không có.
Không biết vì sao, Hawke đột thấy trong lòng tự dưng không vui.
_ Muốn thay bóng đèn sao không gọi tôi?
_ Anh sẽ sao?
Lời nói của cô mang vẻ châm chọc, Hawke nhíu mày.
_ Chỉ là bóng đèn, tôi nghĩ chuyện này cũng không khó. Với lại tôi cao hơn cô.
_ Đúng, không khó khăn.
Cô xoay người đổ đống thủy tinh trên sàn lãnh đạm nói.
_ Cho nên tôi tự mình làm.
Vẻ mặt dửng dưng của cô không hiểu sao lại chọc giận anh, Hawke duỗi tay ra, bắt lấy cánh tay của cô.
_ Cô làm sao vậy?
_ Làm sao gì?
Cô vẫn giữ vẻ mặt mặt không chút thay đổi, ngữ khí lạnh lùng, thản nhiên. Anh nhếch môi, tức giận trừng cô, cô gái này lúc trước chuyện vẩn chuyện vơ đều réo tên anh,bây giờ tự nhiên lại tự mình thay bóng đèn? Anh biết chuyện này rất kì lạ nhưng anh không thể khắc chế cảm thấy…… Khó chịu.
_ Không có gì làm sao?
Âu Dương Ninh Ninh giương mắt, vẫn là vẻ mặt đạm mạc.
_ Không có việc gì thì buông tay, tôi còn phải đi giao bản vẻ.
_ Tôi đi với cô!
_ Không cần. Anh ngày mai còn phải về sớm, tranh thủ thời gian mà sửa soạn hành lí.
_ Tôi đi với cô.
Anh hai tay cắm vào túi tiền, nở nụ cười, đáy mắt đã có sự kiên quyết. Cô trầm mặc, trong nháy mắt, Hawke cònn tưởng rằng cô sẽ tức giận, anh cơ hồ có thể thấy sự tức giận trong mắt cô đang giơ nanh vuốt.
_ Chúng ta làm bạn bè đi!
Anh lại tươi cười, mở miệng hỏi nói. Cô trừng anh, đáy mắt tức giận, môi đỏ mọng hơi hơi giật giật, nhưng không có biện pháp nói ra lời từ chối. Tuy rằng anh đang cười, đôi mắt xanh lam kia lại mang sự bất an cùng u buồn như đêm tối.
_ Ninh Ninh?
_ Vô nghĩa.
_ Là đồng ý đúng không?
Hawke nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra, hiểu được đây đáp án đồng ý của cô, anh tươi cười đột nhiên ôm cô vào trong lòng, hôn lên trán cô.
_ Vậy thì đừng khách khí với tôi được không?
_ Anh đừng có được voi đòi tiên.
Cô đỏ mặt đẩy ra anh, đưa tay lau lau chùi chùi trán mình, làm ra vẻ chán ghét. Có lầm hay không? Người khác muốn còn không được, cô lại xem anh như vi khuẩn! Hawke cười khổ đáng thương.
_ Cho tôi một chút mặt mũi ok?
_ Mặt mũi?
Ninh Ninh hừ một tiếng, cầm lấy CD trên bàn bỏ vào túi, xoay người đi ra cửa.
_ Nụ hôn này của anh đáng bao nhiêu tiền?
_ Của tôi sao?
Anh đi theo phía sacô u, vẻ mặt vô tội trả lời.
_ Nghe nói rất đắt.
_ Anh đi rồi, nó lại càng đáng giá hơn.
Cô không quay đầu lại nói. Hawke cười to ra tiếng, lại ôm lấy cô nói.
_ Cô biết không? Tôi thật sự thực thích cô, cô nếu rảnh đến nước Mỹ, nhất định phải tới tìm tôi.
_ Tìm anh làm cái gì?
Ninh Ninh tức giận xuống lầu, đứng trước trạm xe buýt.
_ Anh muốn giới thiệu người yêu cho tôi sao?
_ Người yêu?
Anh sửng sốt.
_ Đúng vậy, phải là đàn ông có cơ bụng sáu múi, cơ thể bóng loáng, mạnh mẽ, cơ ngực còn có thể n