Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Mạc Oanh

Ngày cập nhật: 04:27 22/12/2015

Lượt xem: 1341578

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1578 lượt.

ờng đang nhắm mắt lại ngủ, nhưng mà tựa hồ ngủ cũng không yên ổn, cả khuôn mặt biểu hiện ra vẻ rất khó chịu, lông mày nhỏ khẽ nhíu lại, mí mắt run lên một cái, dường như mơ thấy chuyện gì đó rất đáng sợ. Trên tủ đầu giường cạnh giường bệnh còn bày bát cháo trắng đã lạnh, dùng túi nhựa cột lại.
Cởi xuống áo khoác trên người đắp lên người đang ngủ gục bên cạnh giường, chuyển mắt dời đi, thấy túi nước muối truyền dịch sắp xong, đưa tay trực tiếp nhấn chuông nơi đầu giường, rất nhanh, có một y tá đeo khẩu trang đi tới, trong chốc lát mang theo một túi nước muối khác mở cửa đi vào, rất chuyên nghiệp thay đi túi đã truyền hết, cũng không có đánh thức hai người một lớn một nhỏ, một trên giường, một nằm cạnh giường.
Chu Hàn đi theo vị y tá kia ra ngoài, hỏi thăm tình huống đứa nhỏ, xác nhận đứa nhỏ không có gì đáng ngại, lúc này mới xoay người trở về phòng bệnh.
Đợi lúc Chu Hàn lần nữa từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, thì Lâm Lệ vốn đang gục ở trên mép giường ngủ trong phòng bệnh đã tỉnh lại, nghiêng người nhìn về phía cửa, vừa lúc đụng phải tầm mắt của Chu Hàn đang đi vào.
Chu Hàn ngẩng đầu, chân mày có chút không vui cau lại, trầm thấp mở miệng: “Cô đang làm gì vậy?” Giọng nói nghe được anh đối với hành vi của cô rất là bất mãn.
Nhìn anh, bởi vì sợ ầm ĩ đến đứa nhỏ, Lâm Lệ cũng giảm thấp thanh âm xuống, nói: “Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện một chút.”
Chu Hàn chỉ nhìn cô một cái, một lần nữa đem laptop mở ra, cúi đầu trở về trạng thái nhập đầu vào công việc, chỉ nói: “Có chuyện gì cô cứ nói đi.”
Lâm Lệ nhíu lại chân mày thật chặt, sau đó giơ tay lên một lần nữa đóng máy laptop lại: “Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện một chút.” Giọng nói trầm thấp so sánh với mới vừa rồi càng thêm bén nhọn.
Chu Hàn nhíu chặt chân mày thêm một chút, biết mình hôm nay không cùng cô đi ra ngoài nói chuyện thì người phụ nữ này sẽ không bỏ qua, nghiêm túc nghiêm mặt đem laptop trên đùi trực tiếp thả vào trên ghế sa lon, sau đó giơ tay lên nhìn đồng hồ trên tay một chút, lạnh giọng nói: “Tôi chỉ có năm phút.” Vừa nói, trực tiếp đi ra khỏi phòng bệnh.
Lâm Lệ theo anh đi ra ngoài, nhỏ giọng đem cửa đóng lại, sợ ầm ĩ đến người khác, nhìn mắt anh nói: “Đi theo tôi.” Xoay người liền về phía bên kia của thang máy.
Thang máy bên cạnh vừa lúc chính là cửa sổ, tối nay bóng đêm không tệ, trong đêm tối sao lốm đốm đầy trời, nhưng mà Lâm Lệ cùng Chu Hàn cũng không có tâm tình thưởng thức bóng đêm này.
Đi theo cô ra bên cửa sổ, Chu Hàn vừa giơ tay lên nhìn đồng hồ một chút, biểu tình lãnh mạc không mang theo bất kỳ nhiệt độ nói: “Còn có 4 phút đồng hồ.” Anh cũng không biết cô gái này kiên trì muốn anh đi ra ngoài là định nói gì, bất quá anh thật không có dư thừa thời gian cho cô.
Anh phải trong buổi tối hôm nay làm xong phần kế hoạch kia, ngày mai phải gửi sang cho Meissen trùm địa ốc bên Mĩ Quốc, bởi vì xế chiều ngày mai Meissen đã lên máy bay quay về nước Mỹ, lần này ở Trung Quốc hành trình của anh ta vô cùng chặt, chỉ ở Giang Thành lưu lại hai ngày, vụ làm ăn này, hôm nay anh cũng đã mất rất nhiều khí lực mới tranh thủ được, nhưng người muốn cùng Meissen hợp tác hiển nhiên không phải chỉ có một mình anh, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm, mà lúc bữa tiệc buổi tối kết thúc, thư kí riêng của Meissen tiên sinh nhỏ giọng nói với một mình anh, Meissen tiên sinh hy vọng có thể vào buổi chiều ngày mai trước lúc lên phi cơ có thể thấy được bản kế hoạch của anh.
Anh biết ở trước ngày mai mới ra bản kế hoạch có bao nhiêu khó khăn, nhưng mà cơ hội này nếu như anh không nắm chắc, sau này bỏ lỡ thì rất khó có được cơ hội khác.
Nhưng mà, cảm xúc của Lâm Lệ có chút kích động, nhìn anh chỉ trích hỏi: “Anh coi người đang nằm trong phòng bệnh kia là người nào, tại sao anh có thể lãnh đạm vô tình như vậy, ngay cả con trai của mình ngã bệnh phải vào bệnh viện, thăm hỏi một câu, quan tâm một câu cũng không có, anh không nhìn xem hiện tại mấy giờ rồi, lúc đứa nhỏ nằm ở trên giường bệnh gọi ba ba thì anh ở đâu, hiện tại tới rồi, anh có thể ra vẻ quan tâm tới nó một chút cũng không được sao? Thậm chí anh đi tới giường bệnh đưa tay sờ sờ nó anh cũng không làm, như vậy không phải quá đáng lắm sao?” Nói một hồi, cả người Lâm Lệ cũng bởi vì tâm tình kích động nên bộ ngực phập phồng.
Đối mặt với chỉ trích của cô, mặt Chu Hàn trở nên âm trầm hơn một chút, nhìn cô hồi lâu, chỉ lạnh lùng nói: “Tôi nhớ được trên hợp đồng có một phần viết được rất rõ ràng, không được can thiệp tới chuyện riêng của đối phương.”
“Đừng nói hợp đồng với tôi, tôi hiện tại không có lấy thân phận người hợp tác nói chuyện với anh” Lâm Lệ quát lên với anh, cô chỉ là nhìn không được, nhìn không được anh tại sao có thể lãnh khốc vô tình như thế với con trai của mình, đó cũng là cốt nhục của anh nha. Anh tại sao có thể quyết tâm ác độc như vậy, thân là cha mẹ chẳng lẽ không thể cho đứa nhỏ tình thương sao? Anh chẳng lẽ không biết anh có bao nhiêu hạnh phúc, có một số người muốn chìu chuộng, muốn thương yêu con của mình cũng không có cơ hội.
Chu Hàn không muố