XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bắt Được Trượng Phu Như Ý (18+)

Bắt Được Trượng Phu Như Ý (18+)

Tác giả: Thất Quý

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 134813

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/813 lượt.

Minh Dạ kéo chân nàng sang bên hông, hai tay nâng lên mông trơn mịn,dung hai tay đưa nàng lên,sau đó mãnh liệt buông, thắt lưng đồng thời hướng về phía trước đĩnh!
“A a a!” Nàng khóc kêu, kịch liệt như vậy giống như muốn đem nàng xé nát, nhưng lại thỏa mãn làm người ta đau khóc thành tiếng,“Minh Dạ! Minh Dạ!” Hai chân nàng ôm chặt eo hắn,hai tay hoàn cổ hắn,cả người quấn cùng một chổ với hắn.
“Lạc Hà! Nàng trong lòng có ta sao? Có sao?” Mồ hôi rơi như mưa,hắn dùng toàn lực để cho nàng vui vẻ.
“Đương nhiên là có ngươi! A a!”
“Chỉ có ta sao?”
“Đúng! Chỉ có ngươi, cho tới bây giờ đều chỉ có một mình ngươi!” Nàng kích động cắn vành tai hắn, hắn uốn éo hôn chặt môi nàng nàng,hạ thân hoàn toàn rút ra.
Cảm giác được trên người nàng run rẩy không giống lúc trước, biết cao trào của nàng sắp đến, hắn phóng túng chính mình tốc độ nhanh hơn,ở một cái vọt mạnh hắn dùng miệng che lại tiếng thét cùa nàng, cũng đem tinh dịch của mình vọt vào trong cơ thể nàng.
Chưa bao giờ có cảm giác tốt như vậy, bọn họ ôm lẫn nhau,thật lâu không muốn tách ra.






Đến nửa đêm,bọn họ cùng nằm ở trên giường,cùng đắp chăn bông,hắn ôm nàng, nàng tựa ở trước ngực hắn,hai người đều mệt chết đi nhưng không ai ngủ được.
“Ta làm sao có thể rời đi nàng ?” Nghĩ đến lời nàng nói, hắn đi rồi nàng sẽ thương tâm,Cưu Minh Dạ trong bóng đêm mở miệng đầu tiên,“Cho tới bây giờ đều chỉ có nàng đùa giỡn,ta làm sao có thể rời khỏi nàng.”
“Chàng không phải sẽ lập tức đi tiền tuyến,tuy nói hiện tại chiến sự vững vàng nhưng nhìn qua triều đình vẫn như cũ không có ý rút binh,không thấy được chàng, ta sẽ nhớ chàng,nếu đã như vậy không bằng không có lúc đầu,ta sẽ dần dần quên ngươi……” Thẩm Lạc Hà vuốt cơ ngực trơn nhẵn của hắn, nói ra băn khoăn chính mình.
Không nghĩ tới nàng nói như vậy,Cưu Minh Dạ có phản ứng thật lớn,nghiêng đầu kỳ quái liếc nàng một cái,“Ai nói ta muốn đi tiền tuyến ?”
“Sao? Là chàng chính miệng đáp ứng Thương Thủy Dao, lúc ấy ta còn ở đây!”
“Ta không muốn có kết quả với chàng?”
“Buổi tối hôm đó! Ta vô tình nghe được chàng nói chuyện với đệ đệ của mình!Chàng cũng đừng phủ nhận!” Thật ra nàng cũng không muốn nhớ đến chuyện đêm đó,giờ nghĩ lại trong lòng như có gai,Cưu Minh Dạ ôm nàng là bị nàng bức !
Cưu Minh Dạ cố sức suy nghĩ nửa ngày, mới lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
“Xem ra chàng đã quên!” Nàng lên án,“Chàng không biết đối với ta như thế nào cũng chưa từng muốn cưới ta làm vợ!”
“Trời,những lời đó là ta nói với Bạch Tú, hắn và ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau cho nên biết rõ tính cách của ta, đương nhiên có thể hiểu được lời ta nói, ta không phải không muốn lấy nàng,mà là căn bản không muốn cưới vợ!” Hắn gật đầu hít vào một hơi, giống như hạ quyết định gì đó kéo nàng sang một bên,ở trong đêm đen mặt đối mặt nhìn lẫn nhau.
Nàng chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng mơ hồ trong mắt hắn, hắn nói:“Ta sớm nói qua,ta là người từ nhỏ đã không thích chờ đợi hay chạy đến nơi đông vui, ngay cả chính mình ngày mai muốn làm cái gì cũng không biết,làm sao ta dám nghĩ đến chuyện lấy vợ sinh con, cho nên ta mới hoang mang! Bởi vì từ khi gặp nàng, cùng nàng tiếp xúc, ta phát hiện chính mình không muốn chạy lung tung,ta nhiều khi đến cả chính mình cũng không hiểu nổi,không rõ là ta tự thay đổi hay là từ khi có nàng mới thay đổi”
Bởi vì Cưu Bạch Tú biết tính cách hắn, tự nhiên hiểu được hắn “hoang mang” vì bản thân đang thay đổi mà không phải hoang mang nàng,mặt Thẩm Lạc Hà đỏ ửng, may mắn đối phương nhìn không thấy.
“Ta rất sợ mình chỉ là nhất thời ý loạn tình mê mà ra quyết định,sau này tat hay đổi không muốn cưới vợ chẳng phải sẽ làm trễ nãi người ta hay sao? Vì cưới vợ mà làm trái ý nguyện của mình, mọi người cũng giống nhau không vui.”
“Vậy cuối cùng, chàng có kết luận sao?” Cho dù biết hắn nhìn không thấy nàng,nàng vẫn lén liếc nhìn hắn.
Nàng có thể cảm giác được hắn nở nụ cười,“Còn có thể có kết luận gì, nghe được ngươi một mình trở về nơi thị phi kia, ta sợ tới mất hồn,còn lo lắng đuổi theo đến đây, ngươi nói ta còn kết luận gì nha?”
“Chàng…… Chàng rõ ràng nói với đệ đệ mình, ta không phải cô nương tốt…… Ta……”
“Nàng vốn không phải là cô nương tốt!” Hắn vuốt mái tóc ten, một tay kéo nàng ôm vào trong ngực, ở bên tai nàng thở dài nói:“Nàng cô nương hay vọng động, lỗ mãng lại bạo lực cùng sống chung với một đám nam nhân,bắt nam nhân làm tân lang của nàng, lại mạnh mẽ chiếm lấy thân thể nam nhân, sau đó còn ý đồ quăng hắn, càng miễn bàn nói đến vũ đao lộng kiếm .”
“Vậy chàng……”
“Nhưng ta chính là thích cô nương hư như nàng, cho nên ta sợ người khác nói nàng tốt,các cô nương đều thích nghe người ta khen mình tốt, có người khen nàng tốt, có lẽ lòng của nàng sẽ chạy, cho nên ta chỉ có thể giữ chặt nàng”
Hắn ôm nàng,“Nhưng Bạch Tú luôn ở trước mặt ta khen chàng tốt, hắn là người tốt,chàng cũng là người tốt,vậy thì có chuyện gì đâu?”
Kết quả,hắn là sợ Bạch Tú coi trọng nàng sao?
Nàng quay về ôm hắn,đồng dạng thở dài:“Chàng