XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bẫy Tình

Bẫy Tình

Tác giả: Lam Bạch Sắc

Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015

Lượt xem: 1341333

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1333 lượt.

ần dần có một loại cảm giác như muốn bất chấp tất cả.
Giống như hiện tại.
Cô thậm chí không rõ vì sao trong lòng có nhiều nghi vấn, lại có cảm giác kích động đáp ứng hắn. Thật vất vả lý trí mới chiếm thế thượng phong, cô nói: "Sáng sớm mai, tôi phải đi diễn."
Hắn dường như trông thấy một kẻ có bản lĩnh nói dối quá tệ, trầm mặc, mỉm cười liếc nhìn cô.
"Huống chi nơi này cũng không có sẵn dụng cụ vệ sinh buổi sáng."
Hiển nhiên đây không phải là vấn đề. Lòng bàn tay Diêu Tử Chính đặt lên mu bàn tay cô, ngăn cản cô nói tiếp: "Ngày mai tôi sẽ lái xe đưa em tới studio. Đồ dùng vệ sinh. . . . . . một lát nữa chúng ta cùng đi mua."
Trời khi nào đã rạng sáng.
Cửa hàng mở cửa suốt 24 giờ, song lúc 0h1\' đã không còn bấy nhiêu khách. Không phải tất cả mọi người đều như bọn họ vui vẻ ra cửa vào khoảng thời gian nguy hiểm này, hơn nữa đây không phải là nơi náo nhiệt gì
Như vậy càng khiến Tư Gia Di tự do hơn rất nhiều, chỉ cần mang áo khoác có mũ cùng mắt kiếng là đủ.
Cuộc sống túng thiếu khi trước đã tập cho cô một loại thói quen yêu thích lựa những món đồ tại quầy hạ giá. Nhìn cô so đo giá cả giữa những chiếc khăn đang đung đưa không ngừng, người đàn ông đi cùng phía sau tựa hồ cảm thấy thú vị, ôm hai cánh tay cười cười đứng nhìn.
Cô rốt cuộc chọn được hai chiếc lớn một chiếc nhỏ, hài lòng đi chọn thứ kế tiếp, Diêu Tử Chính đẩy xe đi theo, nghe cô truyền thụ kinh nghiệm: "Cái khăn lông này mặc dù đắt hơn, nhưng mua hai tặng một, chia ra thì vẫn lời hơn."
Sau đó Diêu Tử Chính ngừng lại trước một quầy hàng. Cầm ba hộp đồ xuống ném vào shopping cart, Tư Gia Di cúi đầu chuẩn bị nhìn xem ba hộp đó là gì, song đã bị hắn đi trước một bước, kéo đầu vai cô qua đi thẳng, cô vừa đi vừa nghe hắn nói: "Mua hai tặng một."
Tư Gia Di chỉ đành phải quay đầu lại nhìn về phía quầy hàng ban nãy, chỉ thấy ba dòng chữ chiết khấu đỏ thẫm: Bao cao su Durex khuyến mãi, mua hai tặng một.
Cô dở khóc dở cười quay đầu mình về, nhìn thấy hắn đang chọn dép. Nghiêm túc chọn kiểu, nhìn giá tiền.
Dáng vẻ này của Diêu Tử Chính, rất “gia đình”, vô cùng . . . . . . ấm áp.
Bất tri bất giác chọn rất nhiều thứ, từ những thứ nhỏ như móc treo quần áo, đến những món lớn như áo choàng tắm, thậm chí còn có đồ ăn nhanh. Trước khi tính tiền, Tư Gia Di nhìn đống đồ đầy ắp trên xe đẩy, mới ý thức mình đã mua nhiều vậy.
"Nếu như em chỉ ở cùng tôi một buổi, thì cũng thực phí khi mua nhiều đồ như vậy."
Diêu Tử Chính nói những lời này, phải chăng là muốn. . . . . . mời cô tới sống chung?
Tư Gia Di mỉm cười châm biếm
Khi tính tiền, nhân viên thu ngân tựa hồ nhận ra cô, vừa quét mã vạch ghi giá vừa liếc nhìn cô không chớp mất, Tư Gia Di bị anh ta nhìn chăm chú, cả người khó chịu, bỗng một bàn tay vòng qua phía sau cô, kéo người cô xoay lại, đồng thời úp cái mũ liền với áo khoác lên đầu cô.
Động tác của hắn nhanh đến mức nửa giây sau Tư Gia Di cô mới ý thức mình đang nằm trong ngực hắn.
"Nhìn bạn gái của người khác, đáng bị đánh."
Diêu Tử Chính nói với nhân viên thu ngân. Tư Gia Di cố nhịn cười, vân vê cổ áo vest của hắn, tránh mình bật cười thành tiếng.
***
Áo choàng tắm vừa mua đang ngâm trong máy giặt, Tư Gia Di tạm thời sử dụng đồ của hắn. Vào phòng tắm, xoay người kéo cửa chợt bị tay ai đó chặn lại.
Diêu Tử Chính đứng ở bên ngoài, khẽ híp mắt, rất cám dỗ nói: "Tắm cùng chứ?"
Tư Gia Di không biết nên cự tuyệt ra sao, mắt thấy cửa bị hắn kéo ra từng chút một, cô dường như đã thỏa hiệp mặc cho hắn vào, đúng lúc này, trong phòng lại truyền ra tiếng chuông điện thoại di động của hắn.
Diêu Tử Chính có vẻ không muốn tiếp chuyện điện thoại. rốt cuộc cô đành giải thích: "Tối nay, điện thoại di động của anh réo rất nhiều lần, vậy mà anh lại không muốn bắt máy ?!"
Dừng một chút, bổ sung: "Hay làdo phụ nữ gọi tới nên anh không nhận ?!"
Diêu Tử Chính bất đắc dĩ cười. Đi tiếp điện thoại chứng minh mình trong sạch.
Tư Gia Di khóa lại cửa phòng tắm, nhẹ nhàng thở ra một hơi phào
Tối nay là lần đầu tiên cô thấy mình ngốc nghếch tới vậy.
Khi nãy cô mang áo choàng tắm vào cũng thuận tiện mang theo điện thoại.
Gọi điện cho Phương Tử Hằng? Thời điểm hiện tại có chút bất tiện, huống chi mình lấy lập trường gì gọi tới số điện thoại này?
Nước chảy ào ào vào bồm tắm, gương dần dần bị hơi nước phủ mờ, Tư Gia Di lau lau nó, thấy mấy chữ "nôn nóng bất an" viết trên mặt mình.
Tại sao phải nôn nóng tới vậy?
Hắn đã từng nói qua "Thà rằng người vây bẩn em chính là tôi".
Đã từng nói qua "Tôi tự cho phép mình nói điều đó để lấy được tình yêu của em".
Đã từng nói qua "Nhìn bạn gái người khác như vậy, đáng bị đánh".
Hắn cho cô cảm giác tốt đẹp như vậy, bất chợt khiến cô không chịu đựng nổi, loại cảm giác này xen lẫn chút ít dối trá xấu xa ?!
Cô ghét loại cảm giác này, thường được người đời gọi là "động lòng".
Tư Gia Di cuối cùng vẫn không thể gọi điện cho Phương Tử Hằng. Tại buổi dùng cơm trưa, Phó Dĩnh có nhắc tới một ít chuyện gần đây của Phương Tư Hằng, Tư Gia Di trái lo phải nghĩ