XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bí Kíp Theo Đuổi Vợ Của Tổng Giám Đốc

Bí Kíp Theo Đuổi Vợ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Quý Nhu

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134620

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/620 lượt.

đây?"
Ân Đệ cũng không ngốc, anh ta nói câu đó là có ẩn ý gì?.
"Anh muốn làm cái gì?"
"Cuộc nói chuyện hôm nay đã có kết quả, cho nên. . . . . ." Kéo kéo cổ áo, anh mang theo vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Thực ra cô có giúp tôi không cũng không quan trọng, bởi vì kế tiếp, tất cả mọi chuyện sẽ chỉ liên quan đến Chu Tương, tôi sẽ trực tiếp tìm cô ấy nói chuyện."
"Làm sao có thể!"
"Tại sao không thể?"
"Chu Tương cô ấy, cô ấy sẽ không đồng ý!"
"Vậy hãy để cô ấy chính miệng nói với tôi cái chữ không này."
"Nhưng. . . . . ." Vấn đề là, Ân Đệ căn bản không dám khẳng định câu trả lời của Chu Tương, sẽ là “có” hay "Không"?,
"Nhưng mà cái gì? Sao không nói tiếp? Bởi vì cô không phải là cô ấy phải không?." Trên mặt của anh viết hai chữ ‘thắng lợi’.
"Tôi, là tôi. . . . . ." Ân Đệ mờ mịt chống đỡ, một lúc sau, cuối cùng cũng tìm ra được chiến lược đối phó."Chu Tương đã kết hôn rồi! Anh không cần phải uổng phí tâm tư!" ( chị này háo thắng quá)
Quả nhiên, cô nhìn thấy ánh mắt của anh trầm xuống, chân mày cũng nhíu lại. . . . . .
"Nếu như cô ấy chịu ly hôn, vậy giá tiền có thể bàn lại." Lạnh lùng, chậm rãi, anh trả lời lại.
Ân Đệ bỗng nhiên có cảm giác da đầu một hồi tê dại. Cố gắng kiền chế giọng nói, cô dùng bộ mặt không cách nào tiếp nhận hỏi: "Anh mới vừa nói gì?"
"Cám ơn cô đã nhắc nhở tôi điểm này, nếu cô ấy phải làm thủ tục li hôn, và phải bồi thường với chồng của cô ấy, tôi sẽ lo liệu tất cả."
Ân Đệ không ngừng nháy mắt, không ngừng hít không khí. . . . . . Cô bắt đầu hoài nghi có phải rằm tháng bảy năm ngoái ngày phổ độ chúng sinh cô làm không đến nơi đến chốn, cho nên mới trêu chọc phải ác ma này đến cửa?
Anh ta, tại sao có thể độc đoán như vậy chứ?
"Mạnh. . . . . ." Mạnh gì?
"Mạnh Đình." Anh tốt bụng nói lại.
"Mạnh Đình anh ——" Cô ngửa cô lấy hơi lại bị cắt đứt.
"Cô thì sao? Tả cái gì?"
"Tả Ân Đệ! Ân trong ân huệ, Đệ là khác nữ (nam không phải là nữ -hêh chắc vậy)!" Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ!
"Tả Ân Đệ? Tốt, cô hiện tại im lặng nghe tôi nói rõ!"
Ân Đệ há to mồm, bị khí thế bức người của hắn dọa sợ, thật sự an tĩnh lại.
"Cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây chấm dứt, chỉ hy vọng cô hiểu rõ một chuyện —— trừ phi Chu Tương từ chối, nếu không dù là ai đi nữa cũng không có quyền ngăn cản, bao gồm cả cô!" Anh nhìn thẳng vào cô nói, đúng lúc phía chân trời lại đánh xuống một tia chớp.
"Tôi nghe anh ——" ầm! Tiếng sấm vang lên! Cô theo bản năng giật mình: "A!" Theo thét chói tai, thân thể cô cũng ý thức tìm kiếm nơi che chở. . . . . .
Lúc tiến công vào bờ ngực rắn chắc phía trước, mùi nước hoa phái nam liền xông vào lỗ mũi, khiến tất cả động tác phản xạ khẩn cấp ngừng lại.
Không may! Hai tay của anh lại mắc kẹt ở hai bên vai của cô.
Không may! Cô lại dựa đầu vào trước lồng ngực của anh.
Ân Đệ trừng mắt nhìn cúc áo áo sơ mi trên áo anh, Mạnh Đình cau mày lại nhìn hai cánh tay đành dừng giữa không trung.
"Các người đang làm gì vậy?" Bỗng nhiên có người quát lên?
Ân Đệ vừa quay đầu nhìn, thân thể lập tức theo bản năng nhảy ra, kinh ngạc hô: "Học Thánh?"
Hiện trường xuất hiện thêm một chàng trai trẻ tuổi, hai mắt nhìn chòng chọc Mạnh Đình.
"Ân Ân, em ở nơi này làm gì? Anh ta là bạn của em sao? Sao không giới thiệu một chút?" Triệu Học Thánh ánh mắt như cũ nhìn chòng chọc Mạnh Đình không thả.
"Anh Ta? Không phải vậy, anh ấy chỉ là hàng xóm." Ân Đệ theo bản năng liếc Mạnh Đình một cái, cô phát hiện anh đang dùng cái loại ánh mắt lạnh như băng nhìn bọn họ?
"Thật sự là hàng xóm sao? Nhưng sao. . . . . ." Học Thánh dường như có vẻ không tin.
"Anh ấy là hàng xóm trên lầu, bởi vì tránh mưa nên gặp nhau ở đâu, cho nên liền nói chuyện phiếm vài câu. . . . . ." Ân Đệ vất vả giải thích, cuối cùng lại nói không nổi nữa.
Cô chợt phát hiện, mình đang để ý, nhưng không phải vì sợ Học Thánh hiểu lầm, mà là cảm giác Mạnh Đình tồn tại ở đây.
Cô mỗi một câu giải thích, dường như lại nhìn thấy trên mặt Mạnh Đình càng thêm đùa cợt, mặc dù cô không bao giờ muốn nhìn cái khuôn mặt ấy lâu một chút nào, nhưng tầm mắt vẫn không tự chủ được mà liếc về phía anh. . . . . .
Anh đang nghĩ cái gì? Đắc ý? Cười nhạo? Hay là hả hê chờ xem kịch vui?
Mạnh Đình nhếch miệng, chuyển ánh mắt đi.
Một bộ phim truyền hình nhàm chán. Mặc dù, dáng vẻ cô gái này lúng túng rất thú vị, nhưng, ánh mắt tên thanh niên trẻ tuổi kia nhìn anh như kẻ thù, khiến cho anh có cảm giác chán ghét.
Chắc là bạn trai của cô! gương mặt dưới gọng kính có chút gầy gò nhưng coi như có vẻ tử tế, chỉ là đứng ở bên cạnh cô, thanh niên này vô luận khí thế, dáng vẻ, dường như cũng không quá tương xứng.
Nhưng điều này cũng không liên quan đến anh. Mưa đã tạnh dần,anh cũng nên đi thôi.
"Ân Ân, vị hàng xóm này họ gì? Tên gì?" Học Thánh vẫn không ngừng tra hỏi.
"Anh hỏi cái này để làm gì?"
"Bởi vì anh nghi ngờ. . . . . . Đợi chút, đừng đi!" Học Thánh chợt la ầm lên.
Ân Đệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng lưng cao lớn đang vội vã đi trong mưa phùn. . . . .