
Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi
Tác giả: Cát Cánh
Ngày cập nhật: 04:28 22/12/2015
Lượt xem: 134797
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/797 lượt.
n không kịp nữa là, thế mà còn hỏi *cười ngây ngô*)
“Ừ?” Cô ngước đầu, vẻ mặt ngờ nghệch nhìn qua anh.
Thật là đáng yêu, Hạ Anh Đông lập tức cúi người ôm hôn cô, đầu lưỡi làm càn thăm dò vào trong miệng của cô, hấp thu tư vị ngọt ngào trong ấy.
Anh lúc liếm lúc cắn, hành động chọc cho Mạc Tử Nhân choáng váng cả đầu óc, hoàn toàn không biết phản kháng như thế nào.
Rốt cục thành công đột phá lòng của cô, lấy được sự đồng ý của cô, bức tường chắn giữa hai người cuối cùng đã được phá bỏ, quả nhiên anh có thể giống như lời hứa hẹn lúc trước– muốn làm gì thì làm. (NN: seo cứ đọc câu này mà ta lại nghĩ vẩn vơ ý nhể *hố hố*)
Anh nghĩ cô có lẽ phải suy nghĩ thật lâu, khoảng chừng năm năm. (Vô Vi: ca ah, năm năm ca đợi được sao *ánh mắt long lanh*)
Kí ức lúc đầu gặp mặt chỉ là nhàn nhạt mà thôi, nhưng lại ngẫu nhiên tưởng niệm, vốn tưởng rằng rất nhanh sẽ quên được, dù sao có một điều rất rõ ràng là trừ bỏ lần đó không có thêm lần nào như thế nữa? Qua nhiều năm, anh thủy chung không cách nào có thể nghiêm túc đối đãi với bất kỳ một nữ nhân nào, luôn là gặp một người quên một người, về sau mới hiểu thì ra là anh chỉ muốn tìm bóng dáng của Tiểu Nhân trên người nữ nhân khác, bất đắc dĩ là không có một người nào có thể làm cho timanh đập thình thịch, anh mong muốn nhất vẫn là cô.
Mà một khi anh lấy được, sẽ lấy toàn bộ, và tuyệt đối không lại buông tay một cách dễ dàng được. Vô luận là thân thể của cô, lòng của cô, anh đều muốn tất cả, không có bỏ sót.
Bỏ mặc đầu lưỡi nhấm nháp, tay của anh to gan thăm dò vào trong quần áo của cô, ôn nhu lại tra tấn xoa nắn lấy vùng tròn trịa căng mịn của cô, dẫn dắt cô phát tiếng thở ưm ưm.
Một giây sau, anh càng không kiêng nể kéo cổ áo của cô xuống, đem mặt vùi sâu vào ngực của cô, lập tức in lên những vết ấn ký làm cho người ta đỏ mặt, tim đập liên hồi.
Dục vọng nam tính đói khát muốn chiếm lấy vùng đất mềm mại nữ tính của cô, anh muốn cô đến độ sắp điên rồi, không ngừng ma sát thân thể yếu ớt của cô, muốn đi vào trong cơ thể ướt át kia, để hoàn toàn chiếm hữu cô.
Mạc Tử Nhân cảm giác chính mình cần phải phản kháng, không thể để tùy ý anh muốn làm gì thì làm, nhưng là tay chân của cô giống như bị trói chặt không thể nào nhúc nhích được, chỉ có thể vô lực dựa vào anh.
Bộ dáng của cô giống như người uống rượu say, nhìn vào trong mắt Hạ Anh Đông, làm cho anh đột nhiên ý thức được rốt cuộc mình đã làm cái gì mà thấp giọng chửi bới, vội vàng thay cô sửa sang lại tốt quần áo. (Vô Vi: lại H hụt nha, nhưng em phải công nhận hai anh chị này hiểu nhau thiệt chỉ cần nhìn vào ánh mắt là được *mắt chớp chớp nhìn về phía NN tỷ*, NN: *Gai người* seo nhìn tôi như thế, tôi chọn truyện nhẹ nhàng mừ *chớp mắt vô tội*)
Mạc Tử Nhân cũng ổn định lại tâm trí, xem một chút chính mình, lại xem một chút Hạ Anh Đông, thoáng chốc trừng to mắt, một bộ dạng giống như mới vừa khôi phục lý trí, cầm chặt y phục của mình.
Vừa rồi, vừa rồi là phát sinh chuyện gì? Như thế nào biến thành như vậy?
“Xin lỗi, anh quá nóng vội.” anh dùng lực vò đầu tóc, cảm thấy phi thường băn khoăn. “Bởi anh thật cao hứng.”
Nhìn qua cánh môi bị mình hôn đến sưng đỏ, anh càng cảm thấy mừng rỡ.
“Không có gì, không quan hệ.” cô chỉ là không nghĩ tới động tác Hạ Anh Đông sẽ nhanh như vậy.
Quái dị hơn chính là cô thật sự một chút không vì hành động của anh mà cảm thấy phản cảm, như vậy có phải hay không là quá tùy tiện?
Anh thay cô sửa sang lại vài sợi tóc hỗn loạn, nhẹ nhàng tại trên má cô in lên một cái hôn ôn nhu, sau đó nâng lên vết thương trên tay phải của cô hôn nhẹ.
Mạc Tử Nhân vội vàng giải thích “Đây không phải là em tự tử.” Quá nhiều người hiểu lầm rằng cô từng tự sát, cho nên muốn hướng anh nói rõ ràng.
“Anh biết rõ…… Bởi vì anh tin tưởng em sẽ không dễ dàng bị khuất phục.” Vốn là anh sợ cuộc sống sau lưng anh sẽ quấy rầy đến cuộc sống cuộc sống đơn thuần của cô, kết quả là cô lại chủ động đến bên cạnh anh, khó mà có cơ hội như thế, bảo anh làm sao cam lòng buông tay cho được?
Anh đối với bất cứ chuyện gì đều chưa từng do dự, duy nhất khi đối mặt với cô, thật sự làm cho anh không biết là nên nắm lấy hay là từ bỏ…… Anh không biết rằng có thể cho cô hạnh phúc không, có thể bỏ qua những hối tiếc trong lòng được không. Chẳng qua bây giờ anh sẽ không chần chờ thêm nữa, nắm chắc tương lai cả đời mình. “Tiểu Nhân, anh nhất định sẽ đối với em thật tốt.”
Lời hứa của anh tựa như một lời thề thốt.
Mạc Tử Nhân ngay cả bút còn chưa đụng đến, lại bị Hạ Anh Đông mang đến nhà hàng ăn cơm, anh thật sự rất biết cách hưởng thụ mỹ thực, thông hiểu phương thức nhấm nháp mỹ vị, cô cảm thấy cùng anh ngồi ăn không chỉ có ăn no bụng, quan sát cũng là một cách hưởng thụ.
Hôm nay bọn họ đến một tiệm bán mì sợi, ông chủ đến từ Nhật Bản, cưới vợ Đài Loan, ở chỗ này mở tiệm làm ăn.
Cái quán này nho nhỏ khuất sâu trong góc hẻm, bên ngoài cũng không có gì bắt mắt, trong tiệm cũng chỉ có vài chỗ ngồi, còn lại thì phải xếp h