Ring ring

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bồi Hồi

Bồi Hồi

Tác giả: Hồ Điệp Seba

Ngày cập nhật: 02:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341446

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1446 lượt.

bấp bênh, loạn trong giặc ngoài. Cha ta tuổi còn trẻ đã là Cự Tử tân nhiệm, thương nghị cùng chư Bộ khúc, cuối cùng mới quyết định xuất sơn lược trợ… Ai ngờ lại bị hoàng gia Mộ Dung lừa một vố. Làm cha ta tức giận đến bây giờ hễ nhắc đến là mắng chửi hoàng đế…”
Trần Tế Nguyệt nở một nụ cười bất đắc dĩ, “Đây là, bí mật mà chúng ta chưa bao giờ hé môi với Nam Trần. Cảm thấy, thật bẽ mặt.”
Trần Thập Thất ánh mắt mềm mại ngẩng đầu nhìn hắn, ô đã sớm thu lại, “Rất bội phục, không hề bẽ mặt. Ta tuyệt đối sẽ không nói cho bất cứ người nào. Có nói mớ cũng sẽ không thổ lộ.”
Ánh mắt màu hổ phách đậm, cũng nhìn rất đẹp. Lúc rời đi, Trần Tế Nguyệt chìa cánh tay cho Trần Thập Thất, nàng chần chừ một lúc, mới khoác lên mượn lực. Đường xa như thế, nàng quả thực mệt mỏi.
Nhất định là bởi vì mệt, cho nên một đường cũng không muốn nói chuyện. Trần Thập Thất yên lặng nghĩ.
Kỳ thực nàng còn nghĩ rất nhiều, rất nhiều. Chỉ là vô số ý niệm theo dòng suy nghĩ mà ra, vụt qua trong một thoáng, trật tự đều rất rõ ràng, chỉ là không tổ chức được.
Trở lại biệt viện, nàng nói, “Mệt rồi.” Trần Tế Nguyệt liền dừng bước lại, nhìn theo nàng đi vào.
Nhưng nàng đi được dăm ba bước, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Trần Tế Nguyệt, không đầu không đuôi nói, “Phá quân. Quả nhiên đúng vậy, đích thực là, phá quân.”
… Hả?
Nhưng Trần Thập Thất không giải thích, chỉ là khẽ khom người hành lễ, liền vịn tay Thiết Hoàn tiến vào.
Trần Tế Nguyệt ngơ ngác đứng ở cửa, bừng tỉnh gọi Ngô Ưng lại, “Ta nhớ trong nhóm các ngươi, ngươi là rành thiên văn nhất.”
Ngô Ưng trong lòng thầm kêu khổ, vẫn một mực cung kính đem tất cả hàm ý của sao Phá quân tinh nói một lèo, vỏn vẹn đủ nửa canh giờ.
“Như vậy, ra là thế.” Trần Tế Nguyệt có chút trì trệ gật gật đầu, mắt phượng không uy tự nghiêm lườm Ngô Ưng, “Lời không nên nói, thì nuốt vào bụng, rõ chưa?”
Ngô Ưng toàn thân lông măng đều dựng đứng. Sao ngài biết?! Sao ngài biết thuộc hạ đang định đưa tin cho Cự Tử?
“Muốn xuống Nam Dương thăm thú một chút không?” Trần Tế Nguyệt cười nhẹ, uy nghi càng tăng hơn, “Toàn bộ mười sáu người.”
Ngô Ưng cùng một đám Bộ khúc liên can đều gần khóc đến nơi. Bọn họ đều là người phương bắc, ai nấy đều say tàu đến ngắc ngoẻo a.
Việc này so với diệt khẩu không kém là bao a thiếu chủ!
Hai mắt đẫm lệ dõi theo thiếu chủ đại nhân thong thả giục ngựa mà đi, chúng Bộ khúc chỉ muốn ôm nhau mà gào khóc.
“Chậm đã.” Ngô Ưng đột nhiên kịp phản ứng, “Thiếu chủ và Thập Thất nương tử đây coi là… có nói chuyện hay là không?”
Đúng vậy, đây là thổ lộ đúng không? Nói có á, đề tài lại đi vòng qua thiên sơn vạn lý, dọc đường nói nhiều nhất là Hoàng Vương nương nương. Nói không có, bầu không khí vừa rồi thực sự rất, rất làm cho người ta thẹn thùng a.
Chúng Bộ khúc càng rối rắm. Không rõ phán quyết, không rõ phạt hình, ngay cả muốn cáo trạng… cũng không biết hạ bút thế nào.
Có cần thiết phải khó chịu như vậy không a thiếu chủ! Thảo nào Bộ khúc kinh thành đều bị bức đến điên điên khùng khùng rồi.
Tự dưng thật muốn về nhà… về lại quê nhà Thanh Châu. Mẹ ơi con muốn về nhà! Kinh thành thật không phải là đất lành a…
Ngô Ưng ngẩng đầu nhìn trăng thở dài, những Bộ khúc khác cũng hùa theo thở vắn than dài. Mỗi người đều hoảng sợ không thể qua nổi đêm nay.
Các tư tưởng cử Mặc Tử (Mặc Địch): Kiêm ái (yêu tất cả mọi người), Thượng hiền (coi trọng người hiền), Phi công (phản đối chiến tranh), Phi nhạc (phản đối âm nhạc thái quá), Tiết dụng (tiết kiệm trong tiêu dùng), Tiết táng (tiết kiệm trong lễ tang), Thiện chí (bàn về chí của trời), Minh quỷ (làm rõ lễ thờ quỷ thần)… chỉ rõ tính cách của giai cấp tiểu tư sản vì vậy mà Mặc Địch trở thành nhà đại biểu tư tưởng và phát ngôn viên cho giai cấp này.
***
MTY: ai từng đọc Thâm Nguyệt Viện – Hồ Điệp Seba chắc cũng thấy quen quen chứ. Phó thị này được nhắc rất nhiều trong các tác phẩm của Seba (Thâm Nguyệt Viện, Lâm Giang Tiên…) đọc chương này mới biết thêm được tí, không biết khi nào mới có một bộ nói về vị Hoàng Vương nương nương trong truyền thuyết này nhỉ, cam đoan là người XK chắc lun :X






Qua Thanh minh, Trần Thập Thất đổ bệnh một trận, mặc dù tầm mười ngày liền khỏi, nhưng ba ngày trước vậy mà phi thường hung hiểm, cứ thế hội nghị “quần y biện chứng” cứ cách năm ngày không mưa không trở ngại, lần đầu tiên phá lệ ngưng lại, ngừng một cái ước chừng một tháng.
Không nói Kim Câu Thiết Hoàn sợ hãi, những Bộ khúc còn lại phi thường lo lắng, mặt Trần Tế Nguyệt cũng không sáng sủa, tất cả đều như là trời đông giá rét.
Các đại phu tới lui như nước chảy, lại không không bắt được căn nguyên. Chiếu theo mạch tượng, dù là tiểu đồ đệ chưa xuất sư cũng nhìn ra được, chẳng qua là phong hàn mùa hạ, xuân hè giao nhau khí trời bất ổn, đại khái là tham mát dẫn đến cảm mạo nhẹ. Chỉ cần kê một thang thuốc tị uế hóa ôn thì tốt rồi… Theo lý sẽ không hôn mê bất tỉnh.
Vẫn luôn trong trạng thái mê man, Trần Thập Thất mơ mơ màng màng nghe được vài