pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bóng Sói Hú

Bóng Sói Hú

Tác giả: Ngã Nguyện Thừa Phong

Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015

Lượt xem: 1341767

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1767 lượt.

biết Liễu Đình yêu anh ấy, nhưng yêu nhau vẫn phản bội, yêu nhau vẫn có thể làm anh ấy tức giận tới mức không thèm để ý, đời này còn gì đáng tin? Phụ nữ vì yêu mà ở bên đàn ông, bây giờ ngay cả yêu cũng không thể giữ cô ấy lại, vậy anh ấy còn có thể làm gì, Liễu Đình không cho bản thân lựa chọn, cũng không giữ lại lựa chọn cho người khác!” Lộ Tây thản nhiên nói.
Lòng Nhâm Dật Phi trầm xuống, vài luồn khí lạnh từ sâu trong tim tràn ra, dần dần thành một vùng rộng lớn, “Đáng sao? Chẳng lẽ cô còn muốn đợi tiếp?” Nhâm Dật Phi sâu sắc chú ý được từ đầu đến cuối Lộ Tây nói đến hắn nhưng không hề nhắc tên, giống như đang nói về một người xa lạ, dối gạt chính mình, so với khinh người càng thảm hơn!
“nói đến cuối, tình cảm không có đáng hay không đáng, chỉ có tình nguyện hay không tình nguyện mà thôi!” Lộ Tây nở một nụ cười ấm áp “Tôi không ngại chờ đợi mà, ít nhất bây giờ cô ấy còn sống, lại nói một phụ nữ tình nguyện vì một người đàn ông trả giá sinh mạng của mình, thì người đàn ông đó dù sao cũng sẽ mềm lòng hơn một chút.” Nụ cười của cô làm Nhâm Dật Phi thở dài.
“Vì sao phụ nữ các cô lại cứ hy vọng xa vời như vậy chứ?” Đôi môi Nhâm Dật Phi cong lên sự nghiền ngẫm.
“Vì phụ nữ chúng tôi đem tình yêu làm mục tiêu cả đời.” Lộ Tây cười nhạo chính mình.
Nhâm Dật Phi cười dài, bàn tay thon dài của hắn nắm vai Lộ Tây, “La Rochelle tiểu thư, hôm nay tôi có vinh hạnh làm bạn trai cô không?” Nụ cười sáng như ngọc, tươi mát như gió xuân phất thẳng vào mặt che dấu suy nghĩ càng sâu hơn.
Vụ án của Liễu Đình mở phiên tòa sau hai tuần, trước khi phiên tòa mở ra, Từ Thiếu Phổ đến phòng chờ xét xử gặp Liễu Đình, sắc mặt hắn hơi tái nhợt nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh. hắn ngồi đối diện Liễu Đình, cậm rãi bóc một viên kẹo, hắn đem kẹo bỏ vào miệng, “Đây là viên kẹo đầu tiên tôi ăn sau nhiều năm như vậy, không biết hương vị của nó còn giống trước kia hay không!” Từ Thiếu Phổ mỉm cười đứng lên.
“Từ Thiếu Phổ, ngài theo Phí tiên sinh 10 năm, chẳng dễ dàng gì mới có ngày hôm nay, nghĩ tới mẹ ngài đi, vì bà ấy ngài không thể trở lại lúc trước được!”
“Tiếc nuối lớn nhất cả đời tôi chính là không kịp làm gì ẹ, cô chính là người phụ nữ đầu tiên làm tôi cảm thấy có chút ấm áp, tôi không muốn mang thêm tiếc nuối nữa!”
“Từ Thiếu Phổ, ngài không cần bị cuốn vào, ngài không giúp được tôi đâu, tôi cũng chẳng giúp được ngài, ngài sẽ chỉ mang đến ình càng nhiều tiếc nuối hơn thôi!” Lời nói của Liễu Đình như một thanh kiếm sắc bén, muốn đem hy vọng nhỏ bé nhất trong lòng người đâm nát.
“Tôi xem hồ sơ 50 vụ án, tôi thật sự chẳng giúp được cô, nhưng tôi có thể tạo cho cô thêm 1 cơ hội!” Dùng kiếp luật sư của tôi, tôi ít nhất có thể cho cô thêm chút thời gian, thời gian là chất xúc tác thay đổi tốt nhất, nếu nhất định phải chống lại vận mệnh, ít nhất hãy làm nó đi sau chúng ta.
Bước chân Từ Thiếu Phổ vững vàng kiên định rời khỏi phòng chờ xét xử.
Phòng thẩm vấn, quan tòa nghiêm nghị ngồi trên ghế cao, công tố viên toàn thân là áo chùng xanh, vẻ mặt cẩn thận thản nhiên nhưng ánh mắt khinh khỉnh ngạo mạn vừa nhìn là hiểu, pháp luật, tiền tài, quyền lực vĩnh viễn là một màn diễn không thua.
Liễu Đình đi vào phòng thẩm vấn, trái tim bỗng đập dồn dập, cảm giác mãnh liệt như da thịt nóng bỏng bị một chiếc lưỡi trượt qua, suy nghĩ đảo loạn, Liễu Đình nhìn về hướng Phí Như Phong, hắn cũng đang chăm chú nhìn cô, mặt không chút thay đổi, giống như một thiên thần.
Đây và đó, ai càng giãy dụa hơn ai?
một trình tự phiên toàn dài dòng, cuối cùng cũng đến luật sư biện hộ lên tiếng, Từ Thiếu Phổ đứng lên, ánh mắt hắn nhìn về quan toàn, trong mắt là sự thản nhiên quyết đoán.
“Tôi xin kháng nghị.” Liễu Đình căn bản không để hắn mở miệng “Từ Thiếu Phổ là luật sư từng đảm nhiệm chức luật sư riêng của tập đoàn Phí thị, tôi không đồng ý để ông ta làm luật sư biện hộ cho tôi!”
Biến cố thình lình xảy ra, toàn bộ tòa án đều xấu hổ, đây vốn là tiết mục đã chuẩn bị tốt, chẳng qua chỉ là cho có mà thôi.
Từ Thiếu Phổ chấn động nhìn cô.
Cuộc đời tồn tại tới giờ đều là tự mình gánh vác, Liễu Đình dời tầm mắt qua hắn, không cần xem thêm biểu hiện của người xung quanh nữa, mà hắn kinh sợ, như sóng to gió lớn từng đợt từng đợt đánh úp về phía cô.
“Xét thấy vụ án có tính tiết mới xảy ra, tòa án quyết định dời sang ngày khác sẽ tiếp tục tiến hành xét xử.”
Trong căn phòng nhỏ, gần nhau trong gang tấc mà như cách xa cả biển trời, con ngươi Phí Như Phong lòe lòe ánh sáng đỏ như lửa cháy, vẻ mặt hắn như muốn cắn xé người khác, “Mấy năm gần đây, cô hình như chỉ có một việc càng lúc càng làm tốt, chính là vận dụng ưu thế toàn thân mê hoặc mỗi người đàn ông bên cô, lợi dụng họ để đạt được mục đích của cô!”
Đao kiếm xuyên tim, máu tươi bắn tung tóe cũng không hơn cảm giác lúc này!
“Phí Như Phong, em ở trong này, là để trả giá những gì mình đã làm, vì vậy quy tắc thế giới này là công bằng, không có khả năng người khác vì sai lầm trả giá lớn mà em thì có thể ở ngoài vòng pháp luật!”
Đối phương bề ngoài k