Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Bóng Sói Hú

Bóng Sói Hú

Tác giả: Ngã Nguyện Thừa Phong

Ngày cập nhật: 02:53 22/12/2015

Lượt xem: 1341698

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1698 lượt.

nhớ tôi.” Tay hắn lướt qua khuôn mặt tôi, dáng vẻ cưng chiều vật nuôi điển hình.
Tôi lẳng lặng đứng yên, chờ đợi quân vương dò xét, tay hắn rất lạnh.
“Lại đây.” Giọng nói của hắn trầm thấp, hắn cúi xuống nhìn tôi ngoan ngoãn đến gần vòng tay hắn, trong lúc đó ánh mắt của hắn không hề dao động chút nào.
“Mở miệng” Tôi ráng nặn ra một nụ cười, chăm chú nhìn hắn.
“Phí tiên sinh tôi phải mất ba giờ đồng hồ để tìm hiểu khẩu vị của anh, ba giờ để xuống bếp, trước hết anh nên nếm thử thành ý của tôi trước rồi thưởng thước điểm tâm sau, được chứ?” Ánh mắt của tôi tràn ngập chờ mong, hơi thở của hắn bao phủ hô hấp của tôi, khiến tôi cảm thấy không khí loãng đến khác thường, ba tấc, hai tấc.
“Mong là món ăn cô làm có giá trị với tôi.” Hắn ngồi xuống còn tôi khẽ hít sâu một hơi.
“Lần sau tôi sẽ thi lấy bằng đầu bếp để tăng tính thuyết phục.” Tôi hài hước nói.
Hắn tao nhã xiên miếng thịt bò hầm lên, tôi đã dùng rượu vang để hầm, khiến nó càng thêm thơm ngon và mềm mại, hơn nữa hương rượu sẽ vấn vít không rời trong cổ họng hắn. Quả nhiên cặp lông mày của hắn từ từ dãn ra.
“Tay nghề của cô không tệ.” Hắn ta nhàn nhã cởi khuy áo, “Cô học ở đâu?”
Ai, trọng tâm câu chuyện không phải là về dinh dưỡng chứ, tôi học ở đâu chẳng lẽ hắn không biết. Nhưng màn kịch này do hai người cùng diễn, huống hồ bầu không khí này là cái tôi muốn đạt được.
“Lúc còn đi học, nhà tôi rất nghèo nên công việc gì tôi cũng từng làm cả”, tôi cầm ly rượu lên, đặt vào tay hắn, giống như một ả nô tỳ rất muốn làm chủ nhân vui lòng, “Còn nhớ có lần tôi tiếp đón môt vị khách, ông ta yêu cầu tôi làm một món gì đó vừa chua vừa cay, nhưng không được có ớt và hành tây, ông ta muốn ăn cơm nhưng không được dùng rau trồng trong vườn và rất ghét màu xanh lá cây.”
Ha ha ha, Phí Như Phong cất giọng cười to, nụ cười của hắn có hiệu quả đáng kinh ngạc, khuôn mặt anh tuấn càng tràn đầy sức hấp dẫn, tôi cố gắng hết sức mới dời mắt khỏi người hắn.
“Tôi bèn làm món cải trắng xào bên trong nhồi đầy tỏi vì ông ta chỉ nói rằng không ăn hành tây chứ đâu nói không ăn tỏi. Tôi cũng dùng nấm rừng nấu canh, nó cũng không có màu xanh cũng không lớn lên ở trong vườn.” Tôi vô tội nhìn Phí Như Phong, nhìn hắn lại cười lớn một lần nữa, thực tình hắn rất nể mặt tôi, bầu không khí mà tôi cố gắng xây dựng cũng dễ dàng trở nên hài hòa, “Mời anh.” Tôi nâng ly.
“Vì đêm nay, mời.” Hắn cũng nâng ly lên. Ánh mắt của hắn nóng bỏng, lấp lóe tia sáng nguy hiểm. Không khí bốn phía xung quanh lập tức thay đổi, hết sức căng thẳng, tôi có cảm giác bị thôn tính.
Phí Như Phong đúng là một người đàn ông khiến người ta khó quên, chỉ trong nháy mắt hắn đã phá vỡ bầu không khí tôi tạo ra.
“Biểu hiện của cô rất tốt, Liễu Đình.” Ngón tay thon dài của hắn vẫn cầm ly rượu, “Cô hẳn cũng biết rằng phải có năng lực hoàn hảo mới có thể thoát khỏi đây, cho nên vẫn luôn giả bộ để hòng trốn thoát?” Hắn nhẹ nhàng tiến tới gần tôi, vuốt ve đôi mắt tôi, “Đừng, cô không cần trả lời tôi, tôi không quan tâm cô có mục đích gì?” Hắn cười hết sức dịu dàng, “Vô ích thôi Liễu Đình, đêm nay nhất định tôi phải thưởng thức cô.”






Tôi ngẩng đầu, cảm giác ngửa mặt nhìn một người đúng là không thoải mái chút nào, “Tôi biết.” Tôi vờ buồn bã trả lời, “Nhưng mà tôi hi vọng quá trình có thể thuận lợi một chút, đừng quá khuất nhục, tốt nhất là cả khách và chủ đều đều cố gắng phối hợp, cùng tận hưởng.” Tôi chân thành mà tha thiết nhìn vào ánh mắt hắn, “Phí tiên sinh, cuộc sống của tôi vẫn còn phải tiếp tục…”
“Gọi là Như Phong.” Hắn vỗ về tôi như an ủi chú chó nhỏ đang hoảng sợ, “Chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo, tôi sẽ không để cô chịu khổ.” Bàn tay của hắn không hề dịu dàng như lời nói, hắn túm áo tôi kéo mạnh về phía hắn, thân thể hắn tản ra hơi nóng kinh người, “Đợi lát nữa tôi sẽ dạy cô làm thế nào để lấy lòng tôi.” Hắn ngậm lấy ngực tôi, toàn thân tôi run rẩy. “Cô sẽ thích nó, đến lúc đó cô sẽ phải van xin tôi thỏa mãn cô.” Giọng nói của hắn vô cùng chắc chắn, ngón tay của hắn chậm rãi đi xuống phía dưới.
“Tôi muốn anh.” Tôi khẽ thì thầm, bên tai vang lên tiếng cười khàn khàn của hắn. Tôi hít sâu một hơi một, hai, ba, bốn.
Ngón tay đang di chuyển trên người bỗng nhiên dừng lại, tôi lấy tay đẩy đầu Phí Như Phong ra, hai mắt hắn vẫn mở to như cũ, chẳng qua ý thức của hắn đã tiến vào thế giới ảo tưởng. Rượu vang Margaux thật sự đã lập công to.
Sáng sớm hôm sau, tôi vừa suy nghĩ vừa lắng nghe tiếng động của Phí Như Phong khi đứng dậy rời đi, lại một lần nữa chứng minh việc không bao giờ vì bạn giường mà chậm trễ công việc là một thói quen tốt.
Tôi khẽ cựa quậy, hai tay chống trên lồng ngực Phí Như Phong, “Hôn tôi,” tôi khiêu khích nhìn hắn. Ánh mắt khóa chặt lấy người hắn.
“Em nghĩ rằng tôi chỉ thích làm tình chứ không thích hôn người khác sao? Tiểu Đình thật đáng yêu.” Hắn không lên tiếng nữa, cười cười rồi hôn tôi, tôi cắn hắn thật mạnh cho đến khi mùi máu tươi tràn ngập trong miệng chúng tôi. Tôi liếm máu tươi


Disneyland 1972 Love the old s