Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Buông Tay Tôi Không Lấy Chồng

Buông Tay Tôi Không Lấy Chồng

Tác giả: Kim Tinh

Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015

Lượt xem: 134629

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/629 lượt.

hau, nhưng anh mặc vào nhìn đặc biệt đẹp trai hơn và quan trọng nhất là khuôn mặt dễ nhìn của anh.
Ánh mắt sâu xa, sống mũi thẳng, môi mỏng, cho dù nhìn chính diện hay là nhìn nghiêng khuôn mặt đều là người đàn ông rất đẹp trai.
"Em chừng nào rảnh rỗi, chúng ta cùng nhau đi du lịch giải sầu một chút?" Hắc Nhược Hoành tích cực mời mọc.
Đồng Tử Lâm nhìn anh một cái, thực ra biết anh không phải người xấu, chỉ là toàn thân anh tản ra cái mùi, cô không thích một chút nào.
Cô không thích anh, không, chính xác mà nói, cô không thích đàn ông lăng nhăng, không thích đàn ông ăn trong bát còn nhìn trong nồi. Cho dù người đàn ông này rất tốt với cô, từ hồi trung học anh đã luôn làm phiền cô rồi.
Cô thích ăn cái gì, anh liền mua cho cô cái đó; cô đi nơi nào, bọn họ đều rất trùng hợp mà gặp nhau. Cũng không biết nguyên nhân gì, Đồng Tử Lâm thực sự rất khó có ấn tượng tốt với anh, cũng rất khó có sắc mặt tốt với anh.
Bởi vì hành vi của anh thật sự giống như con gián đánh hoài không chết.
Mà cô, thực sự rất không có cảm tình đối với con gián này, "Không có thời gian rảnh!" Từ chối lập tức.
"Vì sao?" Hắc Nhược Hoành thiếu chút nữa thì nổ tung, bởi vì hôm nay là ngày đặc biệt nên có đánh chết anh cũng nhịn.
Đồng Tử Lâm thở dài một hơi, "Anh Hoành, chúng ta là bạn bè, anh hiểu không? Vĩnh viễn không thể nào trở thành người yêu được!" Nói ra rõ ràng đã thành thói quen, nếu như không nói rõ ràng, càng làm tổn thương người.
Hắc Nhược Hoành nhìn cô không lên tiếng, giống như tảng đá tuôn ra hai chữ, "Không hiểu!"
"Được rồi! Nói đơn giản một chút, em có bạn trai rồi!" Như vậy đã hiểu chứ!
Hắc Nhược Hoành cười nhạo một tiếng, "Em nói đùa cái quái gì thế, không buồn cười chút nào!".
Cô biết chuyện sẽ lại xảy ra như thế này, Đồng Tử Lâm nhìn mọi người một vòng, tầm nhìn tập trung vào người nào đó, khéo miệng nở nụ cười, "Anh chờ một chút." Cô nhẹ nhàng vòng qua anh, đi về phía một người đàn ông.
Hai mắt Hắc Nhược Hoành đăm đăm nhìn cô nắm tay một người đàn ông đi về phía anh i, anh lặng lẽ nắm chặc nắm tay, coi hành động của cô là trò đùa.
Cô có cần phải ngây thơ thế không? Cho dù không thích anh, cũng không cần thiết tìm đại một người diễn trò chứ!
"Này, anh Sầm Triết, anh giải nghĩa rõ ràng với anh ấy đi!".
"Chào, anh Hoành." Mạc Sầm Triết ưu nhã nhìn Hắc Nhược Hoành, hai mắt nhìn anh không sợ lửa giận đang bùng phát, "Tôi là bạn trai của Tử Lâm."
Hắc Nhược Hoành đưa ánh mắt đặt trên người Đồng Tử Lâm, cặp mắt trở nên lạnh lùng, "Đồng Tử Lâm, em đùa gì thế, em qua lại với người đàn ông lớn hơn em mười tuổi? Thêm mấy năm nữa, ông ấy có thể làm ba của em!"
Đồng Tử Lâm vô cùng xấu hổ, gần đây tính nóng nảy của cô không có bộc phát ra, ngược lại dịu dàng nhìn Mạc Sầm Triết, "Anh Sầm Triết, anh đừng để ý đến lời anh ấy nói!"
"Anh Hoành, tôi biết anh thích Tử Lâm, nhưng bây giờ tôi là bạn trai của cô ấy, cho nên..." Ý tứ rất rõ ràng, Mạc Sầm Triết không có để ý lời nói vừa nãy của Hắc Nhược Hoành.
Hắc Nhược Hoành lạnh lùng nhìn cặp nam nữ trước mắt, một câu cũng không nói, xoay người rời đi.
Nhìn anh đi xa, Đồng Tử Lâm thở phào nhẹ nhõm, "Cám ơn anh Sầm Triết."
"Không cần cảm ơn, nhưng..." Mạc Sầm Triết sờ sờ cằm, "Tôi thực sự nhìn rất già sao?"
Đồng Tử Lâm nở nụ cười,Hắc Nhược Hoành quay đầu lại nhìn thấy nụ cười hồn nhiên không chút phòng bị càng làm anh tức giận thêm.
"Không có già đâu!" Đồng Tử Lâm cười to, "Em nghĩ anh và Giai Nhân rất xứng đôi!" Giai nhân là bạn tốt của cô, Mạc Sầm Triết là bạn trai và chồng tương lai của cô ấy.
"Nhưng lời nói dối này rất nhanh sẽ bị vạch trần." Mạc Sầm Triết nhớ tới vẻ mặt không chịu thua của người đàn ông kia.
"Không sao cả, chỉ cần anh ấy đừng luôn tìm em, để em thở phào một cái thì tốt rồi." Đồng Tử Lâm thật sự không chịu nổi Hắc Nhược Hoành, có thể so độ nhạy cảm của anh với các tay săn ảnh, giống như anh ngửi thấy trên người cô mùi hương nào đó, cho dù cô đi đến đâu, anh luôn tìm được cô.
Mạc Sầm Triết chỉ cười không nói, theo anh nhận xét Hắc Nhược Hoành rất nhanh sẽ trở lại tìm cô thôi.
Đồng Tử Lâm chắc chắn, ít nhất một tháng anh ta sẽ không tới tìm cô, Mạc Sầm Triết không phải người của giới kinh doanh, anh ấy là nghệ sĩ nổi tiếng, mà Hắc Nhược Hoành lại không biết gì về nghệ thuật và cô nghĩ anh cũng không hứng thú đến các mối quan hệ trong nghệ thuật, cũng sẽ không lập tức biết Mạc Sầm Triết chỉ là một cái cớ.
Nhưng cô không biết, ý tưởng của cô không đến một giờ đã bị phá vỡ, Hắc Nhược Hoành căn bản không để ý đến việc cô có bạn trai.
Có bạn trai? Đồng Tử Lâm coi anh là ngu ngốc hay đần độn? Anh nhận ra ánh mắt người đàn ông kia nhìn cô không có tình yêu nam nữ trong đó.
Trong lòng Hắc Nhược Hoành vẫn có chút không vui, cô tìm con mèo con chó khắp nơi tới làm bạn trai, lại vứt người muốn làm ban trai như anh sang một bên.
Anh uống xong ngụm lớn husky, một cánh tay khoát lên bả vai anh, anh quay lại nhìn thấy Bạch Mộ Hiên, "chú út."
"Uống vội vã như vậy làm gì!" Bạch Mộ Hiên cũng không