Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cái Thùng Cơm Sát Vách

Cái Thùng Cơm Sát Vách

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015

Lượt xem: 1341535

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1535 lượt.

gồi hút thuốc, màu khói xám ảm đạm lượn lờ quanh khiến khuôn mặt anh cũng trở nên hơi không rõ ràng. Tạ Phong Sinh xiết chặt tập tài liệu trên tay, thầm nghĩ,đàm phán kiểu chó gì thế này, đây căn bản i hệt rơi vào địa bàn của bọn xã hội đen mà…
Hút hết điếu thuốc, Tống Tử Thành bình tĩnh dí mạnh đầu mẩu thuốc xuống, rồi nói với Tạ Phong Sinh:
- Không cần phải lảm nhảm nhiều với tôi nữa. Nói thẳng giá của anh đi.
Ưu điểm của salon ô tô 4S này cực kỳ rõ ràng mà, địa điểm tốt, danh tiếng tốt, kinh doanh ổn định. Mà khiến người ta tương đối đau trứng cũng ở chỗ đó, địa điểm này thật quá đẹp rồi, tương đối cách xa khu dân cư, nhưng lại gần với khu vực thành thị, địa thế cực đắt nhé nên nâng thẳng giá trị của nó lên gấp nhiều lần.
Tạ Phong Sinh trả lời:
- Năm nghìn vạn. – Cái giá này anh đã cố ép xuống thấp nhất có thể, đương nhiên là để sau này còn có chỗ mặc cả chứ.
Vậy mà Tống Tử Thành lại gật đầu ngay:
- Thành giao.
Tạ Phong Sinh thật không thể tin được:
- Anh.. – Anh bị điên à…
Tống Tử Thành cũng chẳng thèm nhìn Tạ Phong Sinh nữa. Anh ta lại châm thêm một điếu thuốc, tâm hồn vừa để trên mây, vừa thờ ơ đáp:
- Tôi biết anh đang nghĩ gì, tôi cũng biết gì sao anh lại muốn mua cái salon này, nói thật nhé, nếu người khác mà mua, nếu không hơn sáu nghìn vạn thì đừng mơ nhé.
Anh rõ ràng đâu có điên, thế sao lại đồng ý bán cho tôi giá năm nghìn vạn thế? Rốt cuộc là anh đang có ý đồ gì phiền anh giải thích rõ với… Tạ Phong Sinh sâu kín nhìn anh ra để chờ một lời giải đáp.
Tống Tử Thành khẽ thở dài, ngón tay vẫn để nguyên, anh ta hơi ngây người. Sau vài giây ngây người như thế, anh ta nói:
- Tôi hi vọng sẽ để lại một cái gì đó cho cô ấy, kể cả khi cô ấy không thấy được điều đó nhưng đó cũng là tâm ý của tôi, để tôi được cảm thấy rằng tôi vẫn luôn được ở bên cô ấy.
Bố khỉ cái gì đây, sao Tống Tử Thành lại cần ngồi như oán phu mà nói là để lại một cái gì đó cho Kiều Phong thế này? Lại còn nói để giữ lại bên cạnh anh ta? Chẳng lẽ năm đó người anh ta thật sự yêu là Kiều Phong ư? Rồi sau đó vì không thể có được Kiều Phong nêu mới cướp mất bạn gái của cậu ta à? A a a a a a a… Không được nhớ lại nữa!
Tạ Phong Sinh cố chết mà dùng hai ngón trỏ đâm vào hai huyệt Thái Dương, tận lực ngăn bản thân không tiếp tục bổ não bằng những suy nghĩ đặc sắc đó nữa.
Cuối cùng Tống Tử Thành nói:
- Tôi chỉ có một điều kiện duy nhất, hy vọng là anh có thể thuyết phục được anh ta.
- Nhất đinh, nhất định rồi. – Tạ Phong Sinh thầm nghĩ, món hời lớn như thế, nếu Kiều Phong kia không đủ can đảm chiếm lấy thì anh nhất định sẽ treo cổ trước cửa nhà anh ta luôn. 






Chuyện Lãng Mạn
Cả trăm triệu lần Tạ Phong Sinh cũng không thể ngờ tới rằng món đầu tư được hời lớn nhất mình vớ được trong cả cuộc đời anh vừa nói ra khỏi miệng lại tao ngộ với sự cự tuyệt của một người từ xưa đến nay chưa từng từ chối anh. Anh biết có nhiều khả năng Kiều Phong sẽ tương đối ghét Tống Tử Thành nhưng anh không thể biết được mâu thuẫn đằng sau Kiều Phong và Tống Tử Thành hóa ra lại sâu đến vậy, khi anh chàng vừa nghe nhắc đến cái tên này thì lập tức kiên quyết hủy bỏ đề nghị của mình.
Tạ Phong Sinh chẳng còn cách nào khác đành ngồi khuyên giải anh này:
- Làm ăn là làm ăn, ân oán là ân oán, anh có thể chín chắn lên một chút được không, đừng gom mọi chuyện thành một như thế chứ?
- Tôi ghét hắn.
Kiều Phong đứng dậy đi tới ngồi bên cạnh cô. Anh nhìn thấy quyển sách cô đang cầm trên tay, bìa quyến sách này màu đen, dày tận ba bốn centimet, đang mở to, đặt ở một cự li để có thể nghiêm chỉnh đọc, hóa ra đó là mọt quyển tạp chí phổ cập về lượng tử cơ học, chuyên viết về những thứ khái niệm cơ bản về khoa học tự nhiên. Lam Sam đang muốn tìm hiểu về chuyên môn của Kiều Phong bởi vậy cô mua một quyển về xem thử, bây giờ mới lôi ra đọc được một chút.
- Đọc có thể hiểu được không? – Anh hỏi.
- Có thể. – Lan Sam gật đầu. - Em thấy tự nhiên Albert Einstein lại đánh nhau với Isaac Newton. Thế giới vật lý cũng thật quá đặc sắc quá mà.
Cô nói rằng cô có thể hiểu, mà cô lại bảo là xem các nhà khoa học đánh nhau? Kiều Phong có đôi chút buồn cười, anh xoa xoa đầu cô, thái độ đã hòa hoãn đi nhiều.
Lam Sam đang ôm quyển sách, lại nghẹo đầu sang nhìn anh, cô hỏi:
- Sao vừa rồi anh lại tức giận thế?
Kiều Phong lắc đầu:
- Chuyện nhỏ thôi, không cần phải nhắc lại đâu…. Em vẫn còn ngây thơ muốn đi phỏng vấn à?
- Đúng vậy, em cũng muốn có sự nghiệp của riêng mình có được không hả?
Sau khi trở về Lam Sam đã nghĩ thấu suốt rồi, việc “theo đuổi giá trị nhân sinh” gì gì đó to lớn như vậy chỉ có thể là suy nghĩ của những người trẻ tuổi vĩ đại thôi, một người phàm tục như cô không cần quan tâm đến làm gì, nghĩ nhiều có khi lại bị tẩu hỏa nhập ma mất. Cho nên cô quyết định sẽ quay lại chà chà đạp đạp cái nghiệp kinh doanh. Nếu một khi cô đã hành nghiệp trong giới ô tô nhiều năm như vậy, hẳn cũng sẽ có một phần ưu thế, không bằng cứ tiếp


Lamborghini Huracán LP 610-4 t