Snack's 1967

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cái Thùng Cơm Sát Vách

Cái Thùng Cơm Sát Vách

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Ngày cập nhật: 03:03 22/12/2015

Lượt xem: 1341507

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1507 lượt.

hai cô gái muốn vạch quần anh.
Cô gái đi xem mắt cũng theo tầm mắt anh mà nhìn sang, bỗng cười rộ lên, nụ cười vừa rụt rè vừa khá không đồng tình.
Mắt Kiều Phong dừng ở camera ngay trên đỉnh đầu Lam Sam. Anh lặng lẽ rút di động ra. Sau 30 giây, Kiều Phong lướt nhìn lên màn hình lớn.
Đối tượng xem mắt nhỏ giọng hỏi:
- Sao anh không để ý đến em thế?
- Hả? Xin lỗi nhé, tôi không nghe thấy, em đang nói gì vậy?
- Em nói, bọn họ thật to gan nhỉ.
Kiều Phong phụ họa:
- Đúng là rất to gan.
Trong đại sảnh đã có người phát hiện ra điểm không thích hợp, họ chỉ trỏ lên màn hình lớn, trêu chọc. Cô gái xem mắt cũng nhìn thấy, vô cùng kinh ngạc mà che miệng.
- Chuyện gì xảy ra thế, anh mau nhìn xem.
Kiều Phong cất điện thoại đi:
- Chúng ta đi thôi.
Càng ngày càng có nhiều người phát hiện ra sự thay đổi trên màn hình lớn, ban đầu chỉ là những hình ảnh quảng cáo, sau đó biến thành những hình ảnh tạp nham, bối cảnh dần như bất động, chỉ còn có hai cô gái ở đó…
Tiểu Du Thái đang chơi đùa vui vẻ, bỗng nhiên lướt mắt qua màn hình lớn, sau đó hét lên:
- Lam Sam cậu nhìn đi, trên màn hình lớn có hai kẻ điên đang cầm JJ đánh nhau kìa.
Lam Sam:
- ….
Cô quay đầu nhìn về phía màn hình lớn. Trên màn ảnh là bóng lưng hai cô gái, ăn mặc y hệt hai cô. Cô không cam tâm mà hơi dơ tay lên, cô gái trên màn hình cũng giơ tay lên.
Cô chăm chú nhìn xung quanh, ừ,, không ai vây lại xem hai người họ.
Tiểu Du Thái choáng váng, cô ngẩng đầu lên tìm kiếm xung quanh xem có camera không.
Sau đó, Lam Sam nhìn thấy mặt của Tiểu Du Thái ngay trên màn ảnh.
Không còn kịp suy nghĩ nữa, trong đầu Lam Sam giờ chỉ có một ý niệm duy nhất.
- Chạy. – Lam Sam hô một tiếng ra lệnh, sau đó ném hai mô hình đi rồi bỏ chạy.
Đi ra ngoài chừng mười bước, Lam Sam nhìn thấy một tờ rơi vứt đi, mặt tờ giấy trơn tuột nên khi tiếp xúc với mặt đất như đạp phải ván trượt.
Hai chân cô trượt giang rộng, mắt thấy đang sắp ngã đến nơi. Tiểu Du Thái lôi cô dậy, nhưng vì không kéo mạnh nên chỉ níu được có nửa người. Ngay sau đó, cô ngã xuống, vai trước chấm đất, đầu nghiêng sang một bên, sau đó, cổ cô vang lên một tiêng “Ca” nho nhỏ.

Lam Sam vẹo cổ lao ra khỏi trung tâm triển lãm quốc gia, tạo hình của cô khá khác biệt nên hấp dẫn vô số ánh mắt. Tiểu Du Thái chặn một cái taxi lại, đỡ Lam Sam vào xe. Lam Sam bị ép nghiêng đầu, mái tóc đen che khuất nửa khuôn mặt, cô lười chỉnh lại, chật vật ngồi xuống ghế.
Tài xế thấy cô cử động bất tiện, liền hỏi:
- Em gái này bị sao vậy?
Tiểu Du Thái đáp:
- Đừng nói nữa. Sư phụ phiền anh đưa chúng tôi đến bệnh viện ngay.
- Được ngay. – Tài xế lại nói: - Hiện giao thông đã khá hơn một chút rồi, sáng nay thì chắc chắn đã tắc nghẹt đường rồi.
Qua kính chiếu hậu, Tiểu Du Thái quan sát tài xế lái xe, anh ta là một thanh niên còn khá trẻ, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ, nhưng trên trán lại có một cục u trông rất kỳ quái, cô kinh ngạc:
- Sư phụ ơi, anh có thể thấy ấn đường của mình không? Đấy đấy đấy… trông rõ cực nhé. – Xanh biếc như màu lá cây luôn.
Sư phụ kia vui vẻ cười phốc một tiếng:
- Cô cứ yên tâm, tôi không phải đang bị vận đen quấn thân đâu, thực ra chỉ là gặp trúng ôn thần thôi. Hôm nay tôi gặp một cô nàng xinh đẹp trên đường, thấy người đẹp thì sáng mắt, mới trêu ghẹo cô ấy có hai câu, kết quả là cô nàng ấy nóng tính quá, nhặt một hòn đá lên chọi tôi.
Tiểu Du Thái nhếch miệng:
- Con gái nhà ai mà ra tay tuyệt tình vậy chứ?
- Ai mà biết được… Thật ra cũng chẳng sao, nhưng nhục một nỗi lại làm lỡ chuyện làm ăn. Hôm nay có vài người lên xe, vừa mở cửa đã thấy ấn đường xanh lè, quay đầu đi thẳng.
Tiểu Du Thái bị chọc đến mức trợn mắt.
Tài xế còn nói, nếu cô gái đó dám ngồi lên xe hắn, hắn nhất định sẽ chở cô ta đi thật xa, ném cô lại Vạn Lý Trường Thành rồi mặc kệ cho cô tự về.
Tiểu Du Thái lại hỏi:
- Nếu nhỡ cô ấy gặp phải người xấu thì phải làm sao bây giờ?
- Không có chuyện đấy đâu, tôi sẽ lái xe theo bên cạnh cô ấy.
Nói xong hai người đều cười ha hả.
Lam Sam một tay đỡ cổ, một tay kéo tóc, cố gắng che thật kín khuôn mặt, đồng thời trong lòng cô âm thầm đổ lệ. Ôi hôm nay đi ra ngoài chơi, chuyện gì cũng thật là…






Đại Thần
Lam Sam đến được bệnh viện, kiểm tra vài cái, may là xương khớp không bị tổn thương. Bác sĩ để cô nằm thẳng xuống, dán một lá cao thuốc, rồi kê thêm vài đơn thuốc khác, cho phép cô về nhà nghỉ ngơi, mấy ngày tới không được cử động cổ mạnh.
Bị thương cũng có cái hay ví dụ như… cô có thể xin nghỉ ốm.
Lãnh đạo trực tiếp của cô gọi là lão Vương, là một người đàn ông trung niên đã li hôn. Lão Vương nghe thấy Lam Sam xin nghỉ ốm một tuần, ông ta rống lên trong điện thoại, chỉ hận không thể ném cô trở lại lò luyện đan.
Lam Sam cau mày vì bị ông ta mắng, cô kéo di động ra xa, bình tĩnh đáp:
- Em đừng vùi dập chị thế, chị ngu dốt lắm.
Tiểu Lưu cười nói:
- Ngài cứ khiêm tốn. Ở đây có ai không b