Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

Tác giả: Khải Ly

Ngày cập nhật: 04:10 22/12/2015

Lượt xem: 134757

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/757 lượt.

hòng, đi thang máy xuống dưới.
“Người khác… người khác có thể nhìn thấy đó.” Cô khó xử.
“Có quan hệ gì? Chúng ta là vợ chồng mà.” Anh kéo cô gần hơn, không để cô chạy thoát.
Quả nhiên, vừa bước ra khỏi thang máy tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn bọn họ.
3 năm nay, giám đốc chưa bao giờ công khai với bất kỳ cô gái nào, đây là lần đầu tiên đó nha!
Với lại cũng nhờ sự tuyên truyền của cô gái tiếp tân mà tất cả mọi người trong công ty, từ trên xuống dưới ai lại không biết, tất cả đều nghe phong phanh việc “Cô vợ bỏ trốn” của giám đốc, không ngờ thông báo cảnh cáo lại nghiêm trọng như vậy, bây giờ lại bắt gặp 1 cảnh tượng vô cùng lãng mạn.
Vũ Phong cảm nhận được sự hiếu kỳ, ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, làm cô càng xấu hổ không còn mặt mũi nào dám nhìn người khác.
La m Cảnh Chuyên thì lại rất tự nhiên, giống như đây là 1 việc rất bình thường, ánh mắt tự nhiên của anh bảo người bảo vệ lái xe đến. Bảo vệ lặng người 1 chút, sau đó nhanh chóng gật đấu, lập tức lái xe đến.
Mấy phút đứng chờ ở cửa là lúc khó khăn nhất của Vũ Phong.
Ánh mắt mọi người tuy không trắng trợn lắm, cũng không đến mức xầm xì với nhau, nhưng thái độ quan sát tỉ mỉ đó, biểu tình không thể tưởng tượng nổi làm khắp người Vũ Phong thấy không dễ chịu tí nào.
Vậy mà đáng chết nhất lại là thái độ của Lam Cảnh Chuyên.
Anh giống như đang đối xử với 1 đứa trẻ, ôm cô cạnh mình, không những cúi đầu chăm chú nhìn cô, vén tóc ra sau tai cho cô, mà còn nghịch bông tai trân châu của cô, thậm chí còn vô ý vô tứ khều khều mấy cái nút áo trước ngực cô nữa.
Không sai, hình dáng anh nhìn cô giống như muốn ăn sạch cô vậy.
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều cảm nhận được ý đồ của giám đốc bọn họ, có mấy người nhịn không nổi cười phá lên.
“Làm ơn! Đừng như vậy.” Vũ Phong sắp bị anh bức đến điên rồi.
“Ai kêu em lại dễ thương như vậy, làm anh không kiềm chế nổi.” Anh ghé sát tai cô thì thầm làm cô run cả người.
Cũng may xe vừa đến , nếu không chắc Vũ Phong thét lên quá!
Bảo vệ xuống xe, cung kính cúi chào 2 người.
Lam Cảnh Chuyên cực kỳ ga lăng mở cửa xe giúp cô, sau đó bản thân đi đến ghế dành cho tài xế.
Ngay lúc Vũ Phong nghĩ đã thoát khỏi ác mộng rồi, anh liền xoay người qua, tự tay thắt dây an toàn cho cô, sẵn đó hôn lên má cô 1 cái.
Nhờ cửa sổ trong suốt mà mọi người trong công ty đều thấy rõ mồn một, bọn họ không kiềm chế nổi mà cùng “Wa….” 1 tiếng.
“Anh!” Vũ Phong sờ má mình, nóng quá!
Lam Cảnh Chuyên nhàn nhã cười, “Giúp em thắt dây an toàn thì cũng nên có phần thưởng chứ!”
“Đừng nói nữa, năn nỉ anh mau lái xe đi.”
Cuối cùng anh cũng nghe lời cô, đạp chân ga phóng đi rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Sau đó chỉ còn truyền lại những lời bàn tán, phỏng đoán ồn ào náo nhiệt…






Công ty Hương Tạ, bãi đậu xe dưới lòng đất.
“Anh đưa em lên.” Sau khi Lam Cảnh Chuyên đậu xe xong liền xoay người qua nói với cô.
“Không cần, em tự lên được rồi.” Cô vội vàng nói.
“Em cho rằng anh không biết em đang suy nghĩ gì sao?” Ánh mắt anh thâm sâu.
Vũ Phong nắm chặt túi xách, ra lệnh cho bản thân phải giữ bình tĩnh nói. “Em sẽ không lạc đường nữa. Tại sao lại cứ muốn anh đưa em lên chứ?”
Không thấy cô trả lời, anh tiếp tục uy hiếp: “Đừng ép anh trói em ở bên cạnh người anh, anh không muốn trói buộc em như vậy, chẳng lẽ em lại thích bị nhốt trong công ty anh hơn sao?”
“Em… em hiểu rồi.” Cô không thể không nói như vậy.
“Rất tốt.” Anh than nhẹ, dịu dàng hôn lên trán cô 1 cái, “Em thật là 1 cô nhóc luôn làm người ta phải lo lắng.”
“Vậy anh đừng quan tâm đến em !” Cô phản bác.
“Nếu như anh có cách thì ổn rồi.” Anh lắc đầu tự chế giễu, “Chỉ cần đôi mắt em vừa nhìn thấy anh, đôi môi em vừa hé mở là anh liền muốn trói em trên giường rồi.”
“Anh… anh!” Mặt Vũ Phong quả thật đã đỏ đến nỗi không thể đỏ hơn được nữa.
“Ngốc nghếch, đàn ông là loài động vật như vậy, em vẫn còn chưa hiểu sao?” Anh cười.
“Em không nói với anh nữa!”
Cứ như vậy, Lam Cảnh Chuyên nắm tay Vũ Phong cùng đi vào thang máy, đến công ty ở lầu 7.
Thái Văn Quân vừa nhìn thấy 2 người liền mở to mắt, do dự hỏi: “Vũ Phong, sao bây giờ em mới đến? Có chuyện gì không? Chị gọi cho em mấy lần vẫn không có ai bắt máy.”
Bời vì anh ta đang đứng kế bên, Vũ Phong không thể nói sự thật, nhưng Lam Cảnh Chuyên lại thay cô trả lời, “Xin lỗi, 2 vợ chồng chúng tôi lâu lắm mới gặp lại nhau, có rất nhiều chuyện muốn nói, vì vậy cô ấy mới đến trễ thế này.”
“Ờ! Vậy à?” Thái Văn Quân có chút lúng túng, tình huống tối qua và hôm nay khác nhau quá.
Lúc này Anthony cũng đi xuất hiện, “Vũ Phong, anh đợi em cả buổi sáng rồi.”
“Xin lỗi.” Vũ Phong cảm thấy thật áy náy.
Lam Cảnh Chuyên nhìn thẳng vào mắt Anthony, giống như đang nghênh chiến tình địch vậy, “Vợ yêu của tôi thường nhận được sự giúp đỡ của mọi người, cám ơn.”
Lam Cảnh Chuyên đặc biệt ôm cứng lấy Vũ Phong, đã vậy còn nhấn mạnh 2 chữ “vợ yêu” nhằm nhấn mạnh quan hệ của anh và Vũ