
Tác giả: Tứ Nguyệt
Ngày cập nhật: 03:28 22/12/2015
Lượt xem: 134636
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/636 lượt.
ng cao hứng.
Anh đã định nếu anh mất hứng cũng sẽ khiến người bên cạnh không tốt hơn đại thiếu gia anh.
Cô nghe được tiếng xe, liền đi tới phòng khách, nhìn thấy Nhất Liên tới.
“Anh Nhất Liên.”
“Hi! Na Na, em đi công tác về rồi?” Nhất Liên cười hỏi.
“Vâng! Làm sao anh biết em về?” Nhất Liên không cùng làm trong công ty với cô, cho nên việc công tác của cô anh không thể biết!
Nhất Liên ngồi xuống ghế sa lon cao cấp, cũng bảo cô hầu gái đáng yêu pha cho anh một bình trà hảo hạng.
“Có muốn uống trà ngon em đem từ Nhật Bản về không?” Khả Na hỏi Nhất Liên.
“Được! Hôm nay tới thật là đúng lúc, có lộc ăn.” Nhất Liên cười khiến mắt híp thành một đường.
Vì vậy Khả Na bảo cô hầu gái đi vào phòng cô lấy trà ngon, vừa quay đầu, liền phát hiện Nhất Liên đang nhìn cô, trên khuôn mặt đẹp trai xuất hiện nụ cười bất thường.
“Làm sao vậy?”
“Em về, người kia nhất định vui vẻ đến mức muốn bay lên trời rồi.” Nhất Liên cười nói.
“Người nào ạ?” Mặt cô đỏ ửng, trong lòng biết rõ.
“Còn muốn anh nói sao? Đương nhiên là tên si tình kia.”
“Em không có quan hệ như vậy với anh ấy….”
“Anh nhớ đợt trước ở trường học em rất thích cậu ấy, mỗi ngày đều đi theo bên cạnh cậu ấy chạy tới chạy lui.”
“Đó là anh ấy muốn em cầm cặp sách giúp anh ấy.” Cô sửa lại.
“Hơn nữa tan học cũng đợi cậu ấy ở cổng trường để cùng nhau về.”
“Đó là vì anh ấy muốn em ngăn cản lời tỏ tình của các cô gái.” Công dụng của cô chính là giúp anh ngăn cản hoa đào.
“Nhưng em rất thích cậu ấy.”
“Ai nói vậy?” Khả Na ăn ở hai lòng nói.
“Anh thấy, khi em có vẻ mặt cực kỳ xinh đẹp, có vẻ có máu có lệ, bởi vì em yêu một người đàn ông, trong mắt ánh sáng lấp lánh, giống như kim cương vậy, hại anh ghen tỵ với Đông Lôi muốn chết, những cô gái khác bị cậu ấy cướp đi coi như xong, ngay cả em cũng không bỏ qua.”
“Anh căn bản không nghĩ như vậy, bởi vì bên người anh cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp để cho anh bận rộn.” Khả Na châm chọc nói.
Nhất Liên thật sự rất thích sự thông minh cùng lý trí của cô. Nhớ ngày đó, anh cũng không tán thành Đông Lôi xem một người như bùa hộ mệnh của mình cột vào bên người, cơ hồ cả đời đều phải là của mình.
Trên thực tế cũng vậy, vì hai đời ông nội có giao tình với đời cụ kị của Đông Lôi, Khả Na phải là người làm của anh, cả đời tận trung với anh.
Nhưng mà trọng điểm là, cô gái nhỏ Khả Na này có thể trấn áp con sư tử Đông Lôi thích đến nơi nơi phách lối điên cuồng hét lên.
“Nếu như thật sự em không thích Lôi, có lẽ em cũng nên nói rõ ràng với cậu ấy, nếu không để cậu ấy hãm sâu, có lẽ càng về sau cậu ấy sẽ vì muốn đạt được mục đích mà không chừa thủ đoạn.” Nhất Lên đề nghị.
“Anh ấy không làm vậy đâu, vì anh ấy chỉ muốn chinh phục em thôi, em biết rõ thân phận của mình.”
“Vậy còn lòng của em thì sao?”
Cô yên lặng không nói.
“Tên ngốc kia ưu điểm gì cũng không có, duy nhất chỉ có sức hút, không riêng gì bề ngoài của cậu ta khiến người khác kinh ngạc, ngay cả cả người cậu ta cũng tản ra sức hút. Người như vậy bình thường sẽ là kẻ lãng tử, cho nên anh hoài nghi ông thầy tướng số kia căn bản là gạt người. Nhưng em cũng biết cậu ấy và những người phụ nữ khác cũng không có kết quả gì, vì cậu ấy sẽ không thật lòng, cũng chưa bao giờ hứa với người phụ nữ khác cái gì….”
“Em không quan tâm, chuyện này không liên quan đến em.”
Gạt người, ngữ điệu quá lạnh lùng của cô đã biểu hiện tất cả.
“Nếu quả thật như vậy, hãy nói rõ với cậu ta, đừng khiến cậu ta ngây ngốc vì em bỏ ra tất cả, cuối cùng đổi lại một câu không đúng ý nguyện, bề ngoài thất tình, càng thêm sẽ đau chết.”(chỗ này không hiểu lắm)
“Em cũng không hy vọng anh ấy như vậy ——“
“Bên ngoài trời mưa.”
Nhất Liên đột nhiên nói những lời này, cắt đứt lời nói của Khả Na.
“Vâng! Nếu như có người không mang ô, nhất định sẽ ướt hết.”
“Đúng vậy! Vậy tốt nhất em nên nhanh nhanh đi lấy ô.”
“Tại sao? Anh phải về sao?”
“Anh về sẽ ngồi xe, không bị ướt.”
“Nếu như vậy, tại sao em phải đi lấy ô?” Cô cũng không muốn đi ra ngoài.
Ai! Tư Mã Đông Lôi, coi như trời cho cậu dáng dấp đẹp trai, nhưng lại khiến cậu yêu một cô gái chậm lụt.
“Bởi vì có người ngu ngốc học vai nam chính trong phim thần tượng nói muốn đợi ở chỗ rẽ đến khi em trở về, hiện tại tám phần đã ướt hết rồi.” Nhất Liên bâng quơ nói.
“Cái gì?!” Anh ấy biết làm chuyện ngu ngốc như vậy sao? Anh ấy là lãnh đạo của một công ty lớn, không thể làm chuyện ngây thơ như vậy…..
Đáng ghét! Khả Na không nhịn được ở trong lòng không thục nữ chửi nhỏ, anh sẽ làm!
“Mau đi đi mau đi đi! Tự anh sẽ tiếp đãi mình thật tốt, sau đó sẽ nhớ lúc về đóng cửa thật chặt.” Nhất Liên phất tay một cái, bày tỏ bảo cô nhanh đi.
Khả Na vội vàng tới cạnh cửa, nhìn thấy Xuân Phong khẽ cười đứng ở đó, trên tay cầm một cái ô.
“Tiểu thư Khả Na, thiếu gia ở bên ngoài đầu hẻm chính là đoạn quẹo kia.”
“Cảm ơn.”
Nhìn bóng lưng Khả Na phi nước đại, Xuân Phong cảm thấy thật là lãng mạn đó!
Chỗ rẽ là gặp tình yêu, giống như phim thần tượng vậy, tin tưởng kết qu