
Tác giả: Bồng Vũ
Ngày cập nhật: 04:33 22/12/2015
Lượt xem: 134681
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/681 lượt.
cô rõ ràng muốn khóc, khuôn mặt nhỏ nhắn lại không thể không cười (cố cười í), tâm anh toàn bộ thu lại thành đoàn.
“Đúng rồi…… Kỳ thật…… Buổi chiều hôm nay tôi cùng bạn học đã hẹn…… Muốn cùng nhau đọc sách……” Cô nhanh chóng tìm cái cớ để rời đi, nếu không đi, nước mắt của cô sẽ vỡ đê mất.
“Bạn học nào? Hẹn ở nơi nào?” Anh ngẩn ra, lập tức hỏi.
“Ở…… Ở thư viện trong trường……”
“Tôi đưa em qua đó.” Anh lo lắng.
“Không cần, tôi có thể đi tàu điện ngầm.”
“Tàu điện ngầm? Em có thể đi sao?” Anh phi thường lo lắng.
“Có thể, Tạ Tường Nghị có dạy tôi.” Cô chuyển qua Tạ Tường Nghị làm cứu binh.
“Tạ Tường Nghị? Hắn cũng sẽ đi thư viện?” Không biết sao lại thế này, anh có điểm để ý bạn học Tạ kia.
“Vâng…… Tôi sắp đến muộn, cần phải đi…… Buổi tối tôi sẽ về nhà, gặp lại sau.” Cô nói xong xoay người chạy đi.
“Đợi chút, Húc Hòa……” Anh muốn gọi giữ cô lại, lại bị Lí Thụy Vân ngăn lại.
“Anh là ‘Ca ca’, sẽ không chiếu cố quá nhiều thế chứ?” Lí Thụy Vân ăn phải vị chua trừng mắt nhìn anh.
“Thụy Vân, em hôm nay là làm sao vậy? Vì sao lại nói những lời như vậy với Húc Hòa?” Anh uấn giận nói.
“Em là vì muốn tốt cho cô ấy……”
“Cái gì?” Anh nhíu mi.
“Anh tốt nhất nên làm rõ ràng, nếu anh không cùng cô ấy bảo trì khoảng cách, đến cuối cùng, người thống khổ nhất không phải anh, mà là cô ấy, bởi vì cô ấy đã muốn yêu thương anh.” Cô nhất thời một câu nói toạc ra.
Anh vẻ mặt đột nhiên biến. Đồng Húc Hòa…… Yêu thương anh?
Anh vẻ mặt đột nhiên biến. Đồng Húc Hòa…… Yêu thương anh?
“Em nói bậy bạ cái gì chứ? Cô ấy chính là chịu khổ đã lâu, chưa từng có người chân chính quan tâm đến cô ấy, cho nên mới đem anh trở thành người thân của cô ấy tin cậy và dựa vào……” Anh lớn tiếng bác bỏ.
“Tin cậy cùng dựa vào, lâu liền biến thành yêu.” Cô hừ lạnh.
“Em……”
“Đừng nói với em, anh không cảm giác được.” Cô rất tin Đường Tắc An thông minh sâu sắc, không có khả năng không phát hiện.
Hắn tuyệt đối không thể làm cho Đồng Húc Hòa cùng đi xuống đất ngục chịu khổ, cái loại này địa ngục, anh một người chịu đựng là đủ……
Những ngày sau hôm đó, Đường Tắc An cũng rất hiếm thấy đến Đồng Húc Hòa.
Ngay từ đầu, là anh tránh mặt cô, buổi sáng, anh chờ cô ăn xong bữa sáng đi đến trường rồi mới rời giường, buổi tối, anh trở về thật sự trễ, có khi thậm chí trắng đêm không về.
Nhưng qua vài ngày, anh mới phát hiện, cô tựa hồ cũng đanh trốn anh.
Cô lấy lí do ở lại trường học tự học, cự tuyệt lái xe đưa đón, sau đó rời nhà rất sớm, cũng có thói quen về trễ, hơn nữa càng ngày càng trễ hơn, liền ngay cả ngày nghỉ cũng sẽ không ở nhà.
Là Trần tẩu nói cho anh, bà đã ba ngày không có nhìn thấy mặt Đồng Húc Hòa, anh mới phát giác tính nghiêm của sự việc.
“Buổi sáng trước khi bác tới cô ấy kiền rời khỏi nhà?” Anh kinh ngạc hỏi.
“Đúng, tôi bảy giờ đến, tiểu thư đã đi học.” Trần tẩu trả lời.
“Buổi tối khi bác rời đi, cô ấy cũng không có trở về?”
“Đúng vậy, có khi tôi giúp tiểu thư để lại bữa tối cùng tờ giấy, nhưng là ngày hôm sau tôi phát hiện, đồ ăn toàn bộ đều ở trong tủ lạnh, tiểu thư căn bản chưa ăn……” Trần tẩu lo lắng nói.
“Vậy cô ấy mấy giờ mới trở về?” Anh nhíu mi.
“Hôm kia tôi riêng ở lại chờ tiểu thư, phải trái chờ đợi chút cũng không thấy đến người, kết quả mười một giờ khi rời đi nơi này, mới nhìn thấy tiểu thư cùng một nam sinh cùng nhau đi về đến……”
“Nam sinh?” Anh biến sắc. Đây là nguyên nhân cô yêu cầu không cần lái xe Vương?
“Đúng vậy, hình như là bạn học của tiểu thư, mặc đồng phục giống nhau, bộ dạng cao cao……”
Anh kinh sợ không thôi. Là Tạ Tường Nghị?
“Đường tiên sinh, cậu cùng tiểu thư là làm sao vậy? Rõ ràng ở cùng một chỗ, hai người lại cái gì cũng không biết, hơn nữa thoạt nhìn đều như vậy không vui……” Trần tẩu khuôn mặt u sầu nhìn anh.
“Dạo này tôi có chút việc……” Anh tâm thần không yên nói.
“Cậu có rảnh liền chú ý tiểu thư nhiều một chút đi, tôi cảm thấy…… Tiểu thư là lạ……” Trần tẩu thở dài.
Húc Hòa là lạ? Cô làm sao vậy? Tan học sau đều đi nơi nào? Là…… Yêu đương?
Húc Hòa là lạ? Cô làm sao vậy? Tan học sau đều đi nơi nào? Là…… Yêu đương?
Cả một ngày, tâm tình của anh liền phiêu du ở giữa không trung, họp thời gian tâm, khi xử lý công việc thì thất thần, hoàn toàn không thể tập trung tinh thần, thật vất vả chờ đến buổi chiều, anh dặn dò Giang thư ký đem hành trình sắp xếp lại, liền vội vàng tan tầm.
Năm giờ đúng, anh đã đi vào trường học của Đồng Húc Hòa, xe đứng ở cổng trường, bắt đầu chờ đợi.
Các lớp đều tan học, nhưng Đồng Húc Hòa không đi ra.
Một giờ trôi qua, hai giờ trôi qua, ba giờ trôi qua……
Khi nào thì bắt đầu? Đến vài lần? Đồng Húc Hòa vì sao phải làm như vậy? Tạ Tường Nghị chính là đối tượng cô nói? Cô liền như vậy yêu Tạ Tường Nghị sao? Yêu đến…… Có thể cùng hắn trên giường?
Một tập đoàn dấu chấm hỏi cùng với lửa giận, ở ngực anh tiến lên, anh giật mình kinh ngạc, phẫn nộ, ki