
Tác giả: Mặc Khê
Ngày cập nhật: 04:26 22/12/2015
Lượt xem: 134546
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/546 lượt.
r>Anh Bồi nhíu lông mày nói: “Anh thấy rất kì quái, vậy em nhìn bọn họ giống như nhìn kẻ trộm làm gì?”
Khúc Như Y cãi lại: “Sở Úc cùng với em là cùng nhau lớn lên giống như anh trai, An Tiểu Tâm căn bản là không xứng ở cùng một chỗ với anh ấy, em không thể để cho Sở Úc bị hủy trên tay An Tiểu Tâm.”
Anh Bồi nhìn bộ dáng quật cường kia của Khúc Như Y không khỏi buồn cười: “ Như Y, vậy Sở Úc cùng em ở cùng một chỗthì xứng? Em tốt nhất lên xem lại tình cảm của mình, xem rốt cuộc em thích ai?”
“Nếu như em nói em thích anh thì sao?” Khúc Như Y đột nhiên nói.
Anh Bồi cổ họng không khỏi nghẹn một chút, sắc mặt cũng trầm xuống, nửa ngày anh mới chậm rãi nói: “Được rồi, Như Y, đừng có lôi kéo anh vào nữa, anh không muốn cùng mấy người chơi trò chơi tình cảm buồn chán này đâu.”
Khúc Như Y không chịu thua hất cằm lên nói: “Nhưng anh từng nói với em muốn dẫn em đi nước ngoài, anh rõ ràng thích em.”
“Khi đó em từ chối.” Anh Bồi bình tĩnh trả lời.
Khúc Như Y kiêu ngạo nở nụ cười, tự tin nói: “Cho nên anh mới không ngừng thay tình nhân bên người? Có người nói, bộ dáng Đinh Phổ Nguyệt cười rộ lên rất giống em.”
Anh Bồi phiền não cau lại mi, không rõ đề tài vì sao lại kéo đến trên người mình, hơn nữa đề tài trong lời nói lại thái quá như vậy. Anh khụ hai tiếng nói: “Nói đề tài ban đầu của chúng ta đi, em định điều An Tiểu Tâm đến đâu?”
“Trở lại bộ phận kĩ thuât làm trợ lí.” Khúc Như Y đã sớm nghĩ kĩ.
“Bộ phận kĩ thuật quá vất vả, hơn nữa cũng không phải An Tiểu Tâm không am hiểu công tác, vài năm này cô ấy làm ở đây vô cùng tốt, tổng giám đốc đối với cô ấy rất vừa lòng.” Anh Bồi nói.
“Tổng giám đốc để em đi nói.” Khúc Như Y tự tin trả lời.
“Vậy cô thuận tiện đem đơn từ chức cảu tôi đi luôn.” Thanh âm lạnh như băng của Sở Úc đột nhiên cắt ngang tiến vào, anh không nhìn Khúc Như Y, chỉ nhìn Anh Bồi: “Anh Bồi, tôi đã nói tuyệt không nuốt lời.”
Anh Bồi thấy ở cửa Đinh Phổ Nguyệt co đầu rụt cổ, biết là cô phá đám. Anh thấy Sở Úc nhìn chằm chằm bộ dáng ngang ngược của Khúc Như Y, đồng thời thấy cậu ta trừng mắt với mình, đột nhiên cảm thấy đau đầu nhức óc.
Anh gầm lên một tiếng: “Đinh Phổ Nguyệt!”
Đinh Phổ Nguyệt co rúm lại một chút, chậm rãi đi đến.
“Đi, gọi An Tiểu Tâm đi vào cho tôi.” Anh Bồi lớn tiếng phân phó.
Đinh Phổ Nguyệt sợ tới mức bước nhanh ra ngoài, quen biết Anh Bồi lâu như vậy, cô chưa từng thấy anh giận dữ bao giờ cả.
Chỉ chốc lát, An TIểu Tâm vẻ mặt mờ mịt đi đến. Cô cúi đầu, trong lòng không yên, không biết lại có cái chuyện gì không hay ho đây.
Anh Bồi nhìn đầu sỏ làm rối chuyện này, nổi giận nói: “An Tiểu Tâm, từ giờ trở đi cô sẽ là thư kí của tôi. Lập tức đem giấy tờ, chứng minh thư giao cho Hàn Mai, để cô ấy giúp cô làm visa. Qua ngày mười lăm tháng giêng, cô cùng tôi đi Châu Phi khảo sát.”
An Tiểu Tâm khiếp sợ ngẩng đầu, miệng há hốc, cái gì? Châu Phi?
Khúc Như Y cùng Sở Úc đồng thời mở miệng định phản đối, Anh Bồi phất tay, chỉ chỉ An TIểu Tâm nói: “Tôi đem tai họa này mang đi, các người thừa dịp trong khoảng thời gian này bình tĩnh lại đi, cẩn thận suy nghĩ xem rốt cuộc muốn làm gì. Nhất là em, Như Y, coi như anh cho em cơ hội, em hiểu rõ chứ. Sau khi chúng tôi trở về, bất kể như thế nào, em cũng hứa không được làm bậy.”
An Tiểu Tâm lúc này mới phục hồi tinh thần, Châu Phi cô cũng không muốn đi, nhất là đi cùng Anh Bồi. Cô sợ hãi nói: “Anh……Anh….. Phó tổng , ngài còn không có hỏi ý kiến của tôi, tôi….. tôi không muốn đi…..”
“Không đi liền từ chức !” Anh Bồi không kiên nhẫn nói.
An TIểu Tâm nhìn Anh Bồi nóng nảy , nuốt nuốt nước miếng, tội nghiệp nhìn Đinh Phổ Nguyệt một chút. Đinh Phổ Nguyệt nhún vai, làm một cái tư thế lực bất tòng tâm. Lúc này cô cũng không giám đụng vào Anh Bồi chẳng khác gì buốt râu cọp.
Phần lớn đã qua
Toàn bộ ngày nghỉ Tết âm lịch, An Tiểu Tâm đều ở cùng người nhà.
Cô và Đinh Phổ Nguyệt đều cùng trở về căn biệt của An Thắng Phong ở vùng ngoại thành, bốn miệng ăn ở cùng một chỗ, giống như nhiều năm trước kia thật vui vẻ đón Tết. Buổi tối ngày ba mươi, An Tiểu Tâm và Đinh Phổ Nguyệt đưa quà tặng hiếu kính AN Thắng Phong cùng Tần Thu Huân, làm cho hai trưởng bối trên mặt như nở hoa. An Tiểu Tâm giúp Tần Thu Huân làm một bàn nhỏ đồ ăn ngon, An Thắng Phong mở một lọ Mao Đài trân quý, bốn người vui vẻ hòa thuận ngồi cùng một chỗ, vừa xem tivi vừa ăn cơm. Mỗi lúc như thế này, An Tiểu Tâm có một loại ảo giác, mình chính là đứa nhỏ của An Thắng Phong và Tần Thu Huân, Đinh Phỏ Nguyệt chính là em gái ruột của mình. Tuy rằng đại đa số thời gian Đinh Phổ Nguyệt đối với mình không tốt lắm, nhưng nếu như là em gái ruột, còn có cái gì phải so đo? Lúc này Đinh Phổ Nguyệt uống một hớp rượu cũng nhìn về phía An Tiểu Tâm, ánh mắt trong suốt.
An Tiểu Tâm nhịn không được véo véo khuôn mặt Đinh Phổ Nguyệt, cười hì hì nói: “Ha ha, chị biết em đang suy nghĩ cái gì, khẳng định cùng suy nghĩ trong lòng của chị.”
Đinh Phổ Nguyệt gạt tay cô, không hài lòng nói: “Thiên tài cùn