Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới

Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới

Tác giả: Lương Hải Yến

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 134691

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/691 lượt.

ã tới, có thể gả vào nhà giàu có, vĩnh viễn hưởng thụ phú quý, ai ngờ sau khi bà liên tiếp sinh được hai đứa con gái, bụng bà liền không có bất cứ động tĩnh gì khác.
Không có con trai, tất cả hưởng thụ trong tương lai và hiện tại đều là hư ảo, lúc nào cũng có thể bị người khác lấy mất, toàn bộ nhà họ Tống sớm muộn gì cũng sẽ là của Tống Thiên Tước, tương lại ở nhà họ Tống còn có chỗ nào cho mình dung thân đây.
Không được, tuyệt đối không được! Thế là, vào mấy năm trước bà liền bắt đầu âm thầm tìm kiếm lựa chọn một người thích hợp cho mình ở bên nhà ngoại, bà đã chọn được đứa con gái thứ hai của anh cả mình, Hoàng Phương Nghiên.
Anh cả của bà là người trọng nam khinh nữ, nhưng lại sinh được ba đứa con gái, mà Hoàng Phương Nghiên là đứa con gái thứ hai của anh cả bà, cũng là một người không được coi trọng nhất, bà quan sát cô cháu gái này đã lâu rồi, tất cả tin tức đều cho thấy, Hoàng Phương Nghiên và bản thân bà giống nhau là người không cam lòng trải qua những ngày nghèo khó, hơn nữa còn là một người phụ nữ có dã tâm.
Người Hoàng Tú Phân muốn chính là người có cùng chung một mục tiêu với bản thân bà, thế là bà liền nói với anh cả của mình là bà muốn nuôi dưỡng Hoàng Phương Nghiên, anh cả của bà không nói hai lời, lập tức để cho bà dẫn người đi, đỡ phải lãng phí thêm chi tiêu cho một người.
Mấy năm qua, Hoàng Tú Phân lặng lẽ nuôi dưỡng cô cháu gái này, cung cấp đầy đủ không hề kém hơn con gái của mình ăn, mặc, ở, đi lại, thậm chí còn đưa cô ra nước ngoài, mời người tới dạy cô toàn bộ hành vi cử chỉ để làm sao trở thành một người phụ nữ xinh đẹp ở trong xã hội thượng lưu.
Hiện tại, đã tới lúc Hoàng Phương Nghiên lên sân khấu rồi, Hoàng Tú Phân âm thầm tính toán ở trong lòng, nên sắp xếp "lần đầu tiên" chạm mặt cho cháu gái và Tống Thiên Tước như thế nào.
"Ông nội, ông tìm con à?" Tống Thiên Tước đi vào thư phòng, gõ nhẹ hai cái rồi mở cửa đi vào.
"Ngồi đi." Ông nội Tống khẽ nhướng mày, liếc về phía cháu trai nhẹ nhàng nói ra.
Tống Thiên Tước không nói gì, thuận theo lời ông nội chọn một chỗ khá xa ngồi xuống, ung dung chờ ông nội lên tiếng.
"Cuộc xem mắt tốt như thế sao lại làm hỏng hả?" Ba Tống không nhịn được lên tiếng làm khó dễ trước, sắc mặt lộ vẻ giận dữ nghiêm khắc chất vấn con trai, "Vương tiểu thư là danh môn khuê tú cực kỳ xuất sắc, sao mày lại từ chối người ta hả?"
Tống Thiên Tước không hề thanh minh cho bản thân một câu, yên lặng chờ đợi ba Tống xả hết lửa giận.
"Đủ rồi." Một lúc lâu sau, ông nội Tống lên tiếng, bảo con trai thôi gầm thét với cháu trai, quay đầu nhìn về phía Tống Thiên Tước, "Đối với chuyện này, con còn có gì muốn nói hay không?"
"Không có, ông nội cứ tùy ý xử trí." Dáng vẻ của Tống Thiên Tước hết sức bình tĩnh, dang hai tay ra nhún vai một cái, giống như chuyện vừa rồi không hề có chút ảnh hưởng gì tới anh.
Ông nội Tống âm thầm thở dài trong đáy lòng, đối với đứa cháu này, ông quả thật là không thể làm gì, ngoài mặt, mọi chuyện nó đều làm theo ý ông, nhưng trên thực tế, tới cuối cùng ông luôn luôn là người phải thỏa hiệp bị kiềm chế.
"Vậy thì tốt, qua một thời gian nữa, ông sẽ an bài để con đi gặp mặt cháu gái một người bạn lâu năm của ông, lần này bất luận như thế nào con cũng không được phép làm hỏng nữa." Ông nội Tống nặng nề nói: "Nếu như con có thể thuận lợi kết hôn với cháu gái của ông ấy, nửa năm sau, ông sẽ chính thức giao hết toàn bộ quyền điều hành Tống thị cho con."
Đây là một điều kiện rất hấp dẫn, ít nhất đối với Tống Thiên Tước mà nói, đây tuyệt đối là điều kiện đủ hấp dẫn, không sao cả, dù sao cũng sẽ phải kết hôn, với ai cũng đều như nhau, huống chi anh vốn dĩ tính đợi tới lần xem mắt kế tiếp thì sẽ kết thúc những bữa tiệc nhàm chán này.
"Được, con sẽ làm được." Tống Thiên Tước đứng dậy, nghiêm túc nhìn chằm chằm ông nội Tống, "Hi vọng ông nội cũng sẽ làm được lời ngài đã nói, chuẩn bị giao quyền hành ra."
"Láo xược, đây là lời mà mày có thể nói với ông nội sao?" Ba Tống ở bên cạnh lập tức nổi giận mắng lớn.
Tống Thiên Tước tỏ vẻ giống như không nghe thấy lời này, tự mình mở cửa, nghênh ngang rời đi.
"Thằng nhóc xấu xa." Ba Tống thấy thái độ của anh phách lối như thế, thì càng thêm tức giận, "Mày đứng lại đó cho tao. . . . . ."
Đáng tiếc, đáp lại tiếng gầm thét giận dữ của ông chỉ là một tiếng đóng cửa "rầm".
Ba Tống giận đến nỗi nổi trận lôi đình, nếu không phải là do ông nội Tống ngăn cản, thì ông thật sự sẽ xông ra dạy dỗ đứa con trai này thật tốt rồi.
"Đủ rồi, chuyện của Thiên Tước, con không cần quản." Ông nội Tống lên tiếng ngăn tiếng mắng chửi của con trai lại, "Hơn nữa, con cũng không quản nổi nó."
Thái độ của Tống Thiên Tước đối với ba Tống dường như có một sư oán hận rất rõ ràng, mà cái tình hình này đã bắt đầu từ khi mẹ Tống qua đời, không ai có biện pháp ép buộc được Tống Thiên Tước.
"Ba. . . . . ." Ba Tống không thể làm gì được, lại càng cảm thấy mệt mỏi bất lực.
Con trai nhìn ông xem như không thấy, khiến cho người làm ba như ông vừa khổ sở lại vừa tức giận, cho nên mỗi lần