Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Liễu Liễu Là Ta

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1342487

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2487 lượt.

m. . . . . . Về sau không được thô bạo như vậy nữa.” Trần Hi trong ngực Doãn Triệt tìm một vị trí thoải mái.
Cô đột nhiên cảm thấy, thật ra như vậy cũng không tồi, có bao nhiêu người có thể được như mình, hưởng thụ hai cuộc sống khác nhau.
Nhưng có một điểm Trần Hi cảm thấy không hài lòng, chính là cách để xuyên qua quá giày vò rồi, luôn luôn phải ngất đi mới được.
Trần Hi kê tai lên ngực Doãn Triệt, cảm thấy hơi thở của anh vẫn còn rất nặng nề.
“Chứng ta làm thêm một lần nữa đi.” Trần Hi đột nhiên mở miệng, lời của cô khiến Doãn Triệt rất vui mừng.
Doãn Triệt lật người trong nháy mắt đã ở trên Trần Hi. “Em đã nói vậy, anh cũng không khách khí.”
Doãn Triệt ra sức thể hiện, khiến Trần Hi đạt tới cực điểm lần nữa.
Trần Hi mở mắt ra lần nữa thì đã thấy đang nằm trong bệnh viện.
Trần Hi vội vàng nhìn đồng hồ trên tay, thời gian trôi qua chỉ có vài giây.
Cô suy nghĩ một chút, lại bò lên giường, tiếp tục trình diễn màn lăn xuống đất.
Vừa mở mắt, Trần Hi lại trở về trên giường Doãn Triệt.
Doãn Triệt cảm nhận được tối nay Trần Hi vô cùng nhiệt tình, anh chưa bao giờ nghĩ đến Trần Hi có thể mở miệng đòi hỏi nhiều lần như vậy.
Nhưng ở một thế giới khác, Trần Hi đã nhận thấy được hậu quả, rốt cuộc đầu cô cũng sưng lên một cục to đùng, lúc đụng vào thì đau điếng.






Lúc bắt đầu còn cảm thấy hào hứng nhưng càng về sau càng kiệt sức, Trần Hi phát hiện thì ra xuyên qua cũng không phải là chuyện thú vị như vậy, nó đã thật sự trở thành một ghánh nặng đối với Trần Hi. Nói không chừng bất cứ lúc nào, chỉ sơ ý là sẽ trở thành một con người khác ở một thế giới khác.
Trần Hi muốn thoát khỏi trạng thái này, nhưng bất luận ở cuộc sông nào cô đều không muốn từ bỏ.
Cuộc sống hiện tại của cô có Doãn Triệt, cuộc sống ban đầu lại có Niếp Niếp. Lúc ấy cô vô tâm lựa chọn uống thuốc bỏ đi Niếp Niếp làm cô rất khổ sở. Nhưng cô cũng không cách nào từ bỏ cuộc sống với Doãn Triệt bây giờ, nếu muốn vẹn toàn đôi bên thật sự là không có cách.
“Cô dâu mới, ai làm gì mà em luôn mất hồn mất vía thế này?” Doãn Triệt từ phía sau ôm lấy thắt lưng Trần Hi.
Trần Hi nghiêng đầu sang hôn lên má Doãn Triệt, hai người kết hôn đã được nửa năm, cuộc sống hôn nhân của cô chỉ có thể dùng một từ ngọt ngào để hình dung. Doãn Triệt đối với cô vô cùng tốt, có thể nói là nói gì nghe nấy.
Trần Hi thở dài một hơi, nhưng Niếp Niếp vẫn còn nhỏ, con bé rất cần cô, làm sao cô có thể không quan tâm đến nó?
Bây giờ xuyên qua
đối với Trần Hi như là chuyện cơm bữa, cô rất dễ dàng trở lại bên Niếp Niếp. Mà hiện tại thời gian cô xuyên qua cũng rất ngắn, ở kiếp này vô luận trải qua bao lâu, nhưng tính ra ở kiếp kia cũng chỉ là mất vài giây mà thôi.
Trần Hi đón Niếp Niếp từ nhà trẻ về nhà, hôm nay là sinh nhât sáu tuổi của Niếp Niếp. Trần Hi mua một cái bánh kem rất đẹp, cô cũng làm vài món ăn mà Niếp Niếp thích.
Niếp Niếp vẫn luôn rất nghe lời, mỗi khi Trần Hi nấu cơm, con bé sẽ ngoan ngoãn trong phòng khách xem tivi.
Hiểu rõ con gái không ai bằng mẹ, Trần Hi phát hiện ra Niếp Niếp khác thường, hôm nay thoạt nhìn con bé có cảm giác mất mác, không hề vui vẻ.
Sau khi bày thức ăn lên bàn ăn, Trần Hi lại mang bánh ngọt ra.
Trẻ con luôn háo hức với sinh nhật của mình, nhưng Niếp Niếp xem ra không như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh, không hề nở một nụ cười hạnh phúc.
“Con không thích ăn bánh ngọt này sao?” Trần Hi nhìn Niếp Niếp hỏi.
“Buổi trưa ba đã dẫn con đi ăn rồi, trước kia sinh nhật con rất náo nhiệt, rất nhiều bạn nhỏ sẽ đến nhà cùng chơi.” Mặt Niếp Niếp bắt đầu nhăn nhó.
Lời nói của Niếp Niếp khiến Trần Hi cảm thấy rất buồn, ở thế giới này bất luật bằng cách nào cô cũng không muốn cùng Doãn Triệt ở chung với nhau, nhưng đối với Niếp Niếp mà nói, cha mẹ rất quan trọng. Hồi tưởng lại trước đây, cô cũng chưa từng đối xử tốt với Niếp Niếp, thậm chí còn dùng cô bé như một sợi dây ràng buộc mối quan hệ với Doãn Triệt.
Để cho Niếp Niếp trải qua một sinh nhật không hoàn mỹ, sau khi dỗ Niếp Niếp ngủ, Trần Hi trở về phòng của mình.
Trần Hi lẳng lặng nhìn đồng hồ treo tường, đã là nữa đêm, cô lấy điện thoại di động ra, bấm số của Doãn Triệt. Có một số việc cô muốn cho chính mình một câu trả lời thỏa đáng, cũng là muốn cho Niếp Niếp một sự công bằng.
Chuông điện thoại reo lên mấy tiếng, giọng nói của Doãn Triệt vang lên.
“Ừm . . . . . .” Thanh âm Doãn Triệt có chút khàn khàn, nghe giống như còn chưa tỉnh hẳn.
“Em muốn hỏi anh một chuyện, lúc ấy tại sao anh lại dễ dàng giao Niếp Niếp cho em như vậy?”
“Anh không muốn Niếp Niếp có một cuộc sống hỗn loạn, anh tranh em đoạt đối với đứa bé là không tốt, huống chi anh cũng hy vọng em có thể quay trở lại bên cạnh anh.”
Trần Hi nghe được âm thanh bật lửa, cô mơ hồ nghe thấy Doãn Triệt hít một hơi dài.
Trần Hi hít sâu một hơi, cô còn muốn nói rất nhiều, nhưng cũng không biết nói gì thì tốt hơn.
“Em hiểu rõ rồi, cảm ơn anh.” Trần Hi cúp điện thoại, cô lại nhìn đồng hồ, lựa