
Hứa Với Ai Vĩnh Viễn Sánh Cùng Trời Đất
Tác giả: Liễu Liễu Là Ta
Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015
Lượt xem: 1342484
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2484 lượt.
ũng xin miễn, hắn cũng không quên, mấy lần nhờ Khương Sâm ra tay, cuối cùng các cô gái đó cũng bị gương mặt của Khương Sâm dụ dỗ mất. Vốn là cô gái nhỏ của hắn còn không thèm để ý đến hắn, hắn cũng không dám chắc cô sẽ không bị gương mặt này của Khương Sâm quyến rũ.
Khương Sâm giống như phát hiện ra bí mật mới trên gương mặt của Doãn Triệt, hắn thấy được Doãn Triệt có vẽ khẩn trương, lại khiếp đảm, điều này làm cho hắn đột nhiên thấy hưng phấn lên, linh cảm không lâu tương lai hắn sẽ có trò hay để xem.
____________________
“Hắt xì. . . . . .” Trần Hi vuốt vuốt mũi, gần đây cô thấy mình bỉ nhảy mũi liên tục, có lẽ mình nên đi khám xem có phải dị ứng với thứ gì hay không.
Xung quanh ba nữ bốn nam đã uống đến nghiêng trái ngã phải, cũng không biết từ khi nào, hội “ái hữu” lại biến thành hội “ái tửu”. Phải biết rằng rượu nơi này rất đắt, một chai rượu ở đây cũng bằng ba chai trong siêu thị, hơn nữa nếu rượu vốn đã có giảm giá thì chỗ này càng có lợi hơn.
Trong lòng Trần Hi thầm tính toán, cô một lần nữa cảm thấy lo lắng đối với việc phung phí của những nam sinh này, cũng không biết liệu bọn họ có mang đủ tiền không?
“Trần Hi. . . . . . . . . . . . Uống. . . . . .” Hạ Kỳ giơ bình rượu xộc xệch đứng lên.
“Sư tổ à chậm một chút đi” Trần Hi đưa tay vịn cô, để cho cô ngồi ở bên cạnh mình.
“Tiểu Mai và Tiểu Diễm các cô muốn làm gì đây?”. Hạ Kỳ say lờ đờ mắt thì lim dim vẫn không quên trông nom chuyện của người khác.
“Đi nhà vệ sinh rồi, không phải do uống nhiều quá sao, ở đây sắp đóng cửa rồi, đợi các cô ấy trở lại chúng ta về đi” Trần Hi nhìn đồng hồ, quả thật rất trễ.
“Đi, đi đâu?” Một nam sinh đang ngủ bên cạnh hỏi, hình như hắn chính là cái tên nhị thiếu gia gì đó.
“Trở về trường học.” Trần Hi quét mắt nhìn hắn một cái, từ lúc vừa mới bắt đầu cô đối với hắn không có chút cảm tình nào, xem hắn mặc đồ này, mặc một bộ áo sơmi hoa hòe, trên cổ còn mang một dây chuyền vàng cỡ lớn, gương mặt đầy mụn trứng cá, lại nghĩ mình vô cùng tốt. Từ lúc ăn cơm, hắn đã không dưới mười lần khoe khoang về gia sản nhà mình.
“Sao có thể cứ như vậy mà đi, một hồi nữa chúng ta còn có hoạt động đấy”.
“Hoạt động?” Trần Hi nhìn qua Hạ Kỳ, cô ta say đến mức có lẽ không phân biệt được Đông Nam Tây Bắc, đang ngủ nửa tỉnh nửa mê. Tiểu Mai cùng Tiểu Diễm cũng không khá hơn chút nào, lúc họ vừa đứng dậy nếu không dìu nhau thì có thể đã nằm trên mặt đất rồi.
“Xin lỗi, tôi nghĩ chúng tôi không thể tham gia.”
“Đừng nha, nếu ra ngoài chơi rồi, không làm hết việc chính sao có thể đi đây?” lời nói của tên “áo sơ mi hoa” trở nên lỗ mãng , Trần Hi cau mày, cô nhìn Hạ Kỳ đang tựa vào người mình, quan hệ hữu nghị lần này là do Hạ Kỳ liên lạc, không biết cô ấy có biết ẩn tình này không.
“Anh xem như vậy đi, tôi không biết lúc trước mọi người sắp đặt thế nào, nhưng hôm nay sợ rằng thật sự không được, chúng tôi trở về phòng trước, có gì thì nói sau, không phải đều có điện thoại ư, sau này sẽ liên lạc lại được không?”. Trần Hi cố gắng cho giọng nói của mình bình thản hết mức mà thương lượng với tên “áo sơ mi hoa”.
“Không được, tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy, hôm nay nhất định tôi phải mang đi một người.”
“Áo sơmi hoa” tỏ ra ngang ngạnh không hiểu chuyện khiến Trần Hi phát hiện một cái vấn đề, không trách được những người có thể tự xưng mình là phong lưu, nhưng thật ra chỉ là hạ lưu.
“Nếu chúng tôi kiên trì không đi?” Trần Hi buồn bực đứng dậy không tiếp tục nhịn được nữa. Kiếp này cô chỉ muốn sống được như ý mình, nhưng những người này cố tình không để cô toại nguyện, nhưng cô đã trêu chọc ai đâu? ______________________
“Ông chủ, bên ngoài đánh nhau.”
Khương Sâm nhìn Doãn Triệt uống rượu như uống nước, vốn rất quý rượu tốt này, có chút phiền lòng muốn cho Doãn Triệt dừng lại.
“Doãn triệt, con đi đi, thu dọn đánh nhau một chút, rất tốt để hả giận đó.” Khương Sâm nhân lúc Doãn Triệt định khui thêm chai rượu mới mà kêu hắn.
Doãn Triệt giơ giơ dụng cụ khui rượu về phía Khương Sâm, lưu loát ghim vào nắp rượu “. “Bùm..” một tiếng vang nhỏ, nắp rượu bị hắn rút ra.”Đánh nhau so với uống rượu, con thích uống rượu hơn”
“Dẫn ta đi xem một chút, tiểu Hắc đâu? Loại chuyện đánh nhau như vậy cũng tìm ta sao?”
Khương Sâm mắt không thấy tim không sợ, đứng dậy cùng phục vụ đi ra khu phòng vip.
“Ngài đã thông báo, đàn ông không thể động thủ đánh phụ nữ, nhưng hiện tại đánh nhau chính là phụ nữ, nên Tiểu Hắc không dám động thủ, muốn mời ngài quyết định, hắn sẽ ra tay sau.” Phục vụ bĩu môi, chuyện lạ hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều, nhưng hắn chưa từng gặp qua phụ nữ có thể đánh nhau như vậy, cứ như đang đóng phim.
“Phụ nữ đánh nhau cũng đâu phải lần một lần hai, những tên đàn ông bên cạnh họ đâu, cứ đem họ chế ngự lại không cho đánh nữa là được, sau đó tất cả phí tổn thì theo giá mà bối thường, không phải xong chuyện sao, còn kêu ta làm gì?” Khương sâm cảm thấy phục vụ hôm nay cũng cùng Doãn Triệt một dạng hồ đồ, chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong.
“Ông chủ, vấn đề là những người đi cù