
Tác giả: Nara Ngư
Ngày cập nhật: 03:48 22/12/2015
Lượt xem: 1341318
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1318 lượt.
ống như đang cắm rễ trong suy nghĩ của cô vậy, mặc cho cô đẩy thế nào cũng không lui. Trước khi chết cô đã từng ước rất nhiều lần, nghĩ tới rất nhiều lần, nếu ông trời cho cô một cơ hội làm lại, cô nhất định sẽ quý trọng những người bên cạnh mình, đặc biệt là hắn.
Mà khi nguyện vọng này thật sự được thực hiện thì Văn Mân cũng không có vui vẻ sung sướng như trong tưởng tượng, ngược lại, cô cảm thấy sợ hãi, vô cùng sợ hãi.
Cô sợ tất cả đều chỉ là mộng, một khi tỉnh mộng tồi, cô sẽ trở về là một linh hồn phiêu đãng khắp nơi.
Cho đến khi Văn Mân nằm trong một gian phòng tuy rằng không xa hoa nhưng vô cùng đơn giản sạch sẽ, cô mới có một chút cảm giác chân thật.
Sau khi y tá châm mũi kim vào tay cô, sau đó cảm giác đau đớn truyền qua dây thần kinh tới đầu cô thì phần chân thật này lại càng lớn hơn.
Văn Mân nhìn nơi mà mũi kim đâm vào tay mình, chỗ đó chảy ra một chút máu đỏ tươi, trong mắt cuối cùng cũng xuất hiện cảm xúc cảm động nên có của người được sống lại.
Cô thật sự còn sống, không những còn sống mà còn trở về trước đó 11 năm khi tất cả mọi tiếc nuối đều chưa xảy ra.
Giờ phút này, Văn Mân thầm muốn quỳ xuống cảm tạ trời xanh. Cô thề, một đời này, cô sẽ không bao giờ để cuộc sống của mình ngập tràn trong tiếc nuối nữa,cô nhất định sẽ đối xử tốt với mỗi người bên cạnh mình, cô nhất định sẽ thu lại những gai góc sắc nhọn kiêu ngạo, cô sẽ yêu thương người đó thật tốt, sẽ không bao giờ…vì một kẻ phụ lòng mà quăng hắn ở phía sau.
“Văn tiểu thư, cô làm sao vậy? Là tôi châm kim không chuẩn sao? Thực xin lỗi, tôi không cố ý.” Vì Văn Mân vẫn chìm trong suy nghĩ nên sau khi nữ y tá dùng băng dính cố định mũi kim, ngẩng đầu lên nhìn thấy trên mặt Văn Mân chảy đầy nước mắt thì không khỏi hoảng sợ.
Cô vừa tốt nghiệp đã được phân đến bệnh viện công tác còn chưa được bao lâu. Bởi vì chưa có nhiều kinh nghiệm công việc nên cô luôn lo lắng tay nghề của mình chưa đủ thành thạo có thể khiến cho bệnh nhân chịu khổ. Không nghĩ tới, cô ngàn cẩn thận vạn cẩn thận vẫn khiến cho người bệnh khó chịu.
“Không, không phải tại cô, cô không làm đau tôi, chỉ là tôi có chút không khống chế được cảm xúc.”
Văn Mân làm sao vì mũi kim này mà đau được, cô hấp tấp lau đi nước mắt trên mặt sau đó nhoẻn miệng cười, vội vàng lên tiếng an ủi nữ y tá.
Ánh sáng mặt trời rực rỡ xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh khiến cả căn phòng đều lấp lánh ánh sáng, không chỉ có vậy ánh sáng còn đọng lại trên khóe miệng Văn Mân. Bộ dáng Văn Mân vốn đã xinh đẹp, lúc này trong mắt lấp lánh nước mắt, dưới ánh mặt trời sáng sủa hé ra khuôn mặt tươi cười, trong nháy mắt khiến nữ y tá nhìn đến ngây người.
Ngơ ngác nhìn một hồi lâu, nữ y tá đỏ mặt nói với Văn Mân một câu: “Văn tiểu thư, cô thật xinh đẹp, bạn trai sau này của cô nhất định sẽ rất yêu cô.”
Cố Nhân Gặp Lại Không Quen Biết
Bởi vì tiếng bạn trai được nữ y tá thốt ra mà sau khi nữ y tá đó rời đi, Văn Mân thất thần nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thật lâu.
Bạn trai! A, không cần sau này, mà ngay bây giờ cô đã có một người bạn trai, nhưng chính bởi vì người bạn trai này mà cô bị cảnh sát tình nghi thành phạm tội giết người. Lúc cô bị đưa đi hỏi cung, hắn đã trốn đến bóng còn không thấy.
Nhưng mà càng buồn cười hơn, đó là ở kiếp trước, tuy cô cũng có tức giận nhưng đến khi thoát được tội danh lại vẫn có ảo tưởng với hắn. Cho dù là sau khi kết hôn, cô vẫn tin rằng người mình yêu không phải là kẻ trăng hoa.
Cũng bởi vì như vậy nên một năm sau khi kết hôn, khi tên khốn này lại lần nữa tới tìm cô, khóc rống lên kể lể có bao nhiêu lỗi lầm với cô, nhưng hiện tại vẫn yêu cô đến chết đi sống lại thì cô lại dao động. Biết rõ chồng mình tuy ngoài mặt thì lạnh lùng, phương diện đối nhân xử thế thì không khác gì khúc gỗ nhưng hắn vẫn luôn yêu thương cô, vậy mà cô lại …ở bên ngoài…
Văn Mân thu lại cảm xúc kinh ngạc bên trong của mình mà bình thản nhận lấy danh thiếp nhưng tránh tiếp xúc ánh mắt với Lỗ Lâm.
Lỗ Lâm, thì ra luật sư biện hộ kiếp trước của cô chính là Lỗ Lâm. Điều này chứng tỏ, lúc đó sở dĩ cô - nghi phạm số một giết người lại có thể nhẹ nhàng nộp tiền bảo lãnh như vậy, là bởi vì hắn.
Kiếp trước, Lỗ Lâm cũng từng dùng thân phận như vậy xuất hiện trước mặt cô, nhưng lúc đó, trong lòng cô tràn ngập cảm giác đau đớn vì bị tên khốn kia phản bội, làm sao cô có thể đi để ý đến một luật sư xem hắn dài ngắn ra sao. Sau đó không bao lâu, cảnh sát lại đến tìm cô, bảo tội giết người của cô đã được làm rõ. Lúc ấy cô thầm nghĩ chỉ muốn mau chóng tìm tên khốn kia đối chất, hỏi hắn xem có phải trong lúc hắn kết giao với cô mà vẫn qua lại với phụ nữ khác không.
Sau khi tên khốn đó thừa nhận, cô chỉ cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương nặng nề, tất cả mọi chuyện liên quan đến tên khốn kia cô đều không muốn biết, thậm chí quên luôn nghi ngờ vì sao cô lại có thể nhanh chóng thoát khỏi diện tình nghi như vậy.
Đến kiếp này, sở dĩ cô nhận ra Lỗ Lâm là bởi vì Lỗ Lâm chính là luật sư riêng