
Tác giả: Thù Thiến
Ngày cập nhật: 03:06 22/12/2015
Lượt xem: 134657
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/657 lượt.
có mặt đều sửng sốt, tiếp theo Dận Lễ vội vàng đứng lên hành lễ, hướng Hoàng thượng thỉnh tội.
Hoàng thượng tâm tình thật tốt, phất phất tay, “Thập thất đệ, vợ của ngươi ca ngơi dung mạo của trẫm, trẫm như thế nào lại trách móc nàng?”
Mắt thấy hoàng thượng tâm tình sung sướng, Dận Lễ mới nhẹ nhàng thở ra, lại phát hiện nữ nhân của mình còn háo sắc nhìn chằm chằm hoàng thượng, không khỏi chán nản, vỗ nhẹ đầu nàng, “Nàng còn nhìn cái gì vậy? Hoàng thượng là có thể tùy tiện cho nàng không quy củ nhìn lung tung đấy sao?”
Tô Ngọa lập tức khôi phục lý trí, có chút ai oán trừng hắn liếc mắt một cái, nhỏ giọng oán giận, “Ai biểu hắn bộ dạng suất như vậy, để cho ta kìm lòng không đậu. Ta còn tưởng rằng làm hoàng đế đều là vừa già lại xấu, cái này thật sự là giật mình.”
Dận Lễ nhịn không được quay người, hổn hển sửa đúng, “Ngươi còn nói? Loại địa phương này có thể nói lời này sao?” Hắn vội vã quay đầu, cung kính nhìn hoàng thượng, “Hoàng thượng Tứ ca, ngài liền xem ở nàng không hiểu quy củ lại luôn có thói quen ngắm tuấn nam mỹ nữ mà phạm thượng, tha nàng lần này!”
“Đúng, hoàng thượng, dân nữ Tô Ngọa chính là có sắc nhát gan. . . . . . Di? Cũng không đúng, ta không có sắc tâm, chính là thuần túy thưởng thức sắc đẹp của ngài, ngài đại nhân đại lượng, không nên so đo với ta chứ? Bất quá nếu thật muốn so đo, cũng chỉ có thể trách ngài lão nhân gia bộ dạng thật suất.”
Hoàng thượng nhìn nàng ngây thơ lại thẳng thắn, một chút cũng không ngại, ngược lại cảm thấy thực thư thái, thực tự tại, mà nàng cũng không kiêng kị chính mình thân phận tôn quý, trôi chảy cùng hắn bắt chuyện, làm cho hắn không khỏi có chút cảm khái.
Vốn cho là nàng nữ tử chuyên dụ dỗ người, rất sợ thập thất đệ của mình bị mê hoặc, không nghĩ tới nàng chẳng những không có nửa điểm khí chất nữ tử Giang Nam nhu nhược kia. Ngược lại biểu hiện ra thần thái hoạt bát thanh xuân, cặp mắt sinh động lại giống như biết nói không có bất kỳ tâm cơ tính kế, làm cho hắn nháy mắt có chút hâm mộ vận tốt của thập thất đệ.
Hắn trên mặt tươi cười, “Trẫm một chút cũng không ngại, chính là ngươi nếu nói trẫm bộ dạng so với thập tam đệ cùng thập thất đệ đầu đẹp hơn, vậy không thể nói trẫm là lão nhân gia, như vậy sẽ làm trẫm cho rằng ngươi ngại trẫm quá già rồi, có phải hay không?”
“Đương nhiên không phải, ngài một chút cũng không già, thật sự, ngài sắc đẹp có thể ăn được, dân nữ nếu không chú ý, thì nước miếng chảy ròng rồi, hắc hắc. . . . . . Thật sự là ngượng ngùng.” Tô Ngọa cố ý đùa giỡn, thân thủ xoa xoa khóe miệng căn bản không có nước đọng.
Hoàng thượng lại lần nữa thoải mái cười to, có rất ít người có thể chọc cười hắn, cũng rất ít có nữ nhân không sợ hắn, điều này làm cho hắn đối với nàng có ấn tượng tốt, chỉ là một nghĩ đến tấu chương trên án, nhịn không được híp mắt.
“Đúng rồi, ngươi họ Tô, phải không?”
“Đúng vậy.”
“Trẫm nhớ rõ Tô gia lần này nghiệp quan cấu kết tệ án Giang Nam cũng là một trong các chủ mưu, cũng bị kêu án phải chịu hình phạt lưu đày và tru di cửu tộc, như thế nào ngươi là nữ nhi Tô gia còn có thể nhơn nhởn ngoài vòng pháp luật?” Ngữ khí của hắn trở nên nghiêm khắc, biểu tình chẳng những lạnh lùng, còn tản mát ra lệ khí.
Dận Lễ cảm thấy cả kinh, “Hoàng thượng. . . . . .”
Hoàng thượng phất phất tay, “Ngươi trước đừng nói chuyện, ngươi ở Giang Nam làm những chuyện như vậy tuy rằng cũng không tính cái gì sai, nhưng là người tố giác ngươi cũng không ít, chồng chất như núi đều để ở đ, trẫm tạm thời thay ngươi áp xuống.”
“Nhưng là bọn họ. . . . . .”
“Đừng lo lắng, có hoàng thượng làm chủ!” Di thân vương hướng hắn trừng mắt nhìn, ý bảo hắn không cần nói nói, hoàng thượng đều có dụng ý.
Có liên quan đến nữ nhân mình yêu, Dận Lễ làm sao có khả năng yên tâm?
Tô Ngọa cũng ngăn cản hắn thay mình đứng ra, lập tức quỳ trên mặt đất, “Hoàng thượng, dân nữ từ lúc còn nhỏ tới nay, không thừa nhận mình là người Tô gia, dân nữ cũng bất quá là con gái riêng, bọn họ chưa từng nhận dân nữ, bất quá là dân nữ theo người quá ưu việt thôi, họ làm Vương gia khó xử, như vậy dân nữ có thể sửa theo họ mẹ, dù sao dân nữ là mẫu thân ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng lớn lên .”
“Khó được ngươi cũng đều vì thập thất đệ suy nghĩ, hảo, trẫm pháp ngoại khai ân, nếu đã có ý chỉ tứ hôn, trẫm cũng không gây khó dễ ngươi, cho ngươi sửa họ tốt lắm, mẹ ngươi thân họ gì?”
“Mạnh.”
“Ân, trẫm sẽ cho ngươi thượng đĩa ngọc, cũng cho thập thất đệ thay ngươi nâng kì.” Hoàng thượng nhìn về phía Dận Lễ, “Thập thất đệ, vừa vặn Mạnh Đạt Sắc và mẹ ruột nàng cùng họ, để nàng nhận Mạnh Đạt Sắc, trở thành nghĩa nữ của hắn, mà nàng sắc phong sườn phúc tấn, chuyện này giao cho ngươi đi làm, như vậy ngươi vừa lòng chứ?”
Không nghĩ tới hoàng thượng thay hắn nghĩ chu đáo, cũng bận tâm thể diện, Dận Lễ cảm động không thôi, lập tức ở cạnh nàng quỳ xuống, “Thần tiếp chỉ, khấu tạ hoàng thượng ân điển.”
“Hảo, các ngươi mau dậy đi! Về sau nếu có chút thời gian rảnh, thập thất đệ, ngươi cần phải lại mang Mạnh cô nương vào cung .”