
Tác giả: Hà Kin
Ngày cập nhật: 04:26 22/12/2015
Lượt xem: 1341287
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1287 lượt.
i Ryan, trông họ không có vẻ giống là một đôi lắm. Nhìn chị còn giống người yêu của Ryan hơn".
Ha ha, cứ như là một lời an ủi vậy. Tôi bụm miệng cười nhưng thực lòng cũng hơi run run vì tôi chưa bao giờ gặp hoàn cảnh như vậy.
"Bọn tôi thích trêu ngươi cô này cực, haha" (không chừng họ đang lôi tôi ra để trêu tức cô ta).
"Eo ơi, cô này máu ghen ghê quá, sợ quá!" Tôi thốt ra. Cô nàng Spanish khác nhìn tôi cảnh báo: "Đúng rồi, cẩn thận đấy!"
Ban nhạc nghỉ một lúc, còn đôi kia mất tăm tích, không hiểu đi dâu. Mấy anh của ban nhạc xuống nói chuyện với tôi. Một anh ra hỏi han:
"Em sợ à? Đừng sợ. Cô gái đó đôi lúc rối tinh lắm đấy! Em còn gặp chuyện như thế này nhiều nếu em là bạn gái của Ryan, Gar không phải là người duy nhất như thế đâu haha!"
Trời, nghe đã thấy run rồi. Một nàng Garbriel thôi chứ thêm vài nàng nữa thì chắc tôi về Việt Nam cho nhanh. "Em gặp anh ấy thế nào?" Và cứ thế những câu hỏi như thế dồn dập: "Em xinh thật, thảo nào". Và thêm vài lời khen.
Cuối cùng Ryan quay trở lại, cầm chai nước của mình tu lấy tu để, rồi nhìn tôi, xem phản ứng của tôi ra sao.
Tôi cũng… bình thường thôi. Nếu họ có yêu nhau thì tôi cũng chả xen vào được. Nhưng tôi muốn biết về mối quan hệ này.
6 giờ kém, chúng tôi ra về, tôi bảo Ryan có bận gì không ra chợ Tàu ăn món ăn Việt, những món mà hôm qua ăn tôi thấy rất ngon. Tôi muốn giới thiệu vài món ăn Việt cho Ryan. Ryan đồng ý.
Xe phóng sang Manhattan về trung tâm thành phố.
"Anh xin lỗi, rất xin lỗi. Anh không biết làm thế nào cô ấy tói được buổi tập. Cô ấy bị điên rồi". Ryan bắt đầu phân trần.
"Không, không sao, nếu như cô ấy là bạn gái anh. Ý em là…".
"Không, anh không yêu cô ấy và cô ấy chưa bao giờ là bạn gái anh!"
"Có vẻ như cô ấy đang yêu anh đến phát điên".
"Cô ấy bị điên đấy. Nghe anh này, quên cô ta đi, hoàn toàn cho cô ấy lờ khỏi đầu đi, anh hứa anh sẽ không để cho cô ấy tới gần em nữa".
Tôi cười: "Ừ hứ, nhưng mai anh đi làm phải gặp cô ta rồi, có đúng không?".
"Mọi việc xong rồi! Dù sao, anh cũng sắp bỏ làm ở chỗ đấy!" Ryan trả lời bình tĩnh rồi nhìn tôi nháy mắt!
Tự nhiên tôi không biết mình có lỗi gì không nữa.
Chúng tôi tới quán ăn, ông chủ quán ăn nhìn thấy tôi mới tới ngày hôm qua liền chạy ra chào niềm nở (chắc vì tôi là bạn của cái đôi kia). Cả quán ngoái lại nhìn tôi và Ryan, mấy nàng người Hoa ngồi ở góc xì xào về chàng Ryan của tôi. Ông chủ quán cũng phải ghé tai tôi thốt lên: "Trời, đẹp trai dễ sợ ha!" rồi "Người nước nào dậy?" "Ah, lai tạp ạ", tôi trả lời ngắn gọn cho họ đỡ hỏi nhiều. Và lại ăn uống vui vẻ, tôi cũng nhanh chóng quên đi cô Garbriel đáng sợ kia, vừa ăn vừa tự hào vì là tâm điểm chú ý của cả quán ăn. Ryan kể cho tôi nghe về gia đình. Tôi tỏ ý muốn gặp cô em gái, Ryan bảo em gái không ở đây, khi nào có dịp sẽ dẫn em gái tới chơi với tôi!
Rồi lại ra về, hôm nay Ryan có phần hơi buồn vì chuyện mới xảy ra, ít nhiều cũng hơi "mất mặt" với tôi.
Tôi muốn chỉ cho Ryan xem cửa hàng spa tôi làm cũng ở chợ Tàu. Ryan lái xe qua, và khi gần tới nơi, tôi bắt gặp một chuyện đầy thắc mắc.
-----
Chúng tôi nói chuyện khá nhiều. Tôi nhận ra Ryan là một người đàn ông sống rất tình cảm cho dù đôi lúc anh cũng khiến tôi hơi giật mình nếu không cười, vì trông… lạnh quá và có vẻ hơi khó gần
Tôi thấy gì
Tôi thấy Billy và bà chủ Mei Chow!
Xe của Billy, anh chủ, đang đỗ bên đường, Billy ngồi trong. Bà chủ Mei Chow đi ra từ tiệm thuốc, mặt mũi hớn hở. Nếu thế thì chả có gì thắc mắc. Nhưng tôi nhìn thấy hơn cả thế. Bà chủ chui vào trong xe, kéo lấy anh chủ… hôn chụt một cái, rồi hai người mặt sát mặt nói chuyện với nhau rất tình tứ. Chính vì vậy nên họ không thấy xe tôi và Ryan đi qua. Tôi còn ngoái lấy ngoái để xem lại cho chắc, nhưng cũng giục Ryan đi nhanh khỏi chiếc xe đó kẻo họ nhìn thấy tôi thì cũng không tiện lắm.
Ryan hỏi tôi rằng tôi quen họ sao, tôi nói rằng một là ông chủ tiệm nail, một là bà chủ tiệm spa. Nhưng sự thật là lúc đó tôi cũng rùng cả mình bởi vì bà Mei Chow tuy rằng có đẹp nhưng là… đẹp lão rùi, hix, lại cặp kè với anh chủ có hơn 30 tuổi. Hơn nữa, mối quan hệ của anh này với cô gái xinh đẹp Sheryl Chow thì sao? Yêu cả mẹ lẫn con à? Đừng nói là… yêu cả tôi nữa nhé. Tự nhiên thấy lờn rợn. Đúng là cái chốn này lắm điều kỳ lạ!
Xe đi qua tiệm spa, tôi chỉ qua cho Ryan thấy thôi, cũng không muốn ở lại lâu vì cứ thấy sờ sợ cái đôi kia thế nào đó. Tôi hỏi Ryan xem anh có vừa thấy cảnh cái đôi già già trong xe hôn nhau không? Ryan nói rằng anh không để ý.
"Anh nghĩ gì về việc một bà già 60 tuổi yêu một anh chàng mới có hơn 30 tuổi?".
Ryan phá lên cười: "À thì ra là thế, tình yêu là phi tuổi tác mà Kin".
"Vâng, phi tuổi tác nên ta yêu ai cũng được?".
Tôi "kết luận" đầy mỉa mai. Kể ra thì, họ yêu nhau cũng không có sao, nhưng nếu yêu cả cô con gái nữa thì tồi tệ quá Tôi quá đỗi tò mò đi. Anh chủ của tôi phức tạp hơn tôi tưởng nhiều!
Ryan chêm vào:
"Và bởi vì cả hai bọn họ đều giàu có, nên họ có thể gấp đôi sự giàu có của mình lên, tuổi tác chả là cái